Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 871




Chương 871

Lúc ăn cơm ở Phong Sinh.

Trong nhà có hai vị khách tới, là Trương Tiểu Du và Trần Đối với chuyện hai người họ có thế cùng tới, Lam Ngọc Anh cảm thấy rất kinh ngạc, dù sao lân trước khi rời khỏi nơi này, Trương Tiểu Du còn rất tâm không cam tình không nguyện ngồi vào xe Trần Phong Sinh, cô tưởng rằng Trương Tiếu Du đã quyết tâm vạch rõ giới hạn với đối phương rồi.

Dường như nhận ra sự bất ngờ của cô, Trương Tiểu Du trực tiếp giải thích: “Hai bọn tớ chỉ là vừa lúc gặp nhau ở cổng”

“Ờ…” Thôi được.

Lam Ngọc Anh chào đón hai người vào cửa.

‘Sau khi Hoàng Trường Minh xảy ra chuyện, thân là bạn tốt của mỗi người, Trương Tiểu Du và Trần Phong Sinh đều hay tin, chẳng qua là vì quá khó nhãn, muốn giúp đỡ cũng không biết nên làm gì, Trần Phong Sinh vẫn luôn dùng đến mối quan hệ của nhà họ Trần để giúp đỡ khai thông quan hệ, và lúc cô đi Cà Mau thì Trương Tiếu Du thậm chí còn muốn đi cùng cô, nhưng cô kiêng kị chuyện cô ấy vừa sảy thai, thân thế còn yếu nên không đồng ý.

Bây giờ nghe được tin Hoàng Trường Minh bình an quay về thì họ cũng vội vàng qua đây thăm hỏi Không khí trong bữa cơm rõ ràng không giống với lần trước, thậm chí có thể nói là quái lạ, bởi vì Trần Phong Sinh vẫn luôn nói chuyện với Hoàng Trường Minh, mà Trương Tiểu Du thì nói chuyện với cô, rõ rằng là đang ngồi cùng trên một bàn ăn, mà cứ như chia đôi hai thế giới vậy.

Bánh bao nhỏ vẫn luôn không hiểu được những sóng ngầm giữa người lớn, cậu bé hết nhìn trái rồi lại nhìn phải, đem gà chiên giòn cần từng ngụm rôm rốp.

Tuy Lam Ngọc Anh rất muốn dùng lực chuyển chủ đề lại, nhưng từ đầu đến cuối đều không làm được.

Bên kia, sau khi hiếu hết được tiền căn hậu quả mọi việc từ chỗ Hoàng Trường Minh, Trần Phong Sinh không khỏi giơ ngón cái về phía cô: “Cô Anh, cô tuyệt đối là cái này!”

Lam Ngọc Anh xấu hổ cười cười, phất phất tay.

“Minh, ly này tôi kính anh” Trần Phong Sinh lái xe qua đây, nhưng anh ta vẫn bưng ly nước trái cây trước mặt lên, sau khi chạm nhẹ, thanh âm của anh liền vừa ủ dột vừa khố sở: “Tôi thật hâm mộ anh, vì anh có thế có được một người phụ nữ cho dù gặp phải bất cứ chuyện gì cũng không rời không bỏ như cô Anh!”

Trương Tiểu Du vẫn luôn không nói chuyện với anh ta, lần này lại cười lạnh nói: “Đó là vì tổng giám đốc Minh toàn tâm toàn ý đối đãi với Ngọc Anh!”

“Lẽ nào anh không đối với em như vậy sao?” Trần Phong Sinh trầm giọng chất vấn.

“Có sao?” Trương Tiểu Du yếu ớt hỏi lại “Thấy không khi trên bàn ăn chớp mắt liền đông cứng, Lam Ngọc Anh vội vàng đứng dậy làm người hòa giải: “Khụ, ăn no hết chưa? Vậy thì để thím Lý thu dọn một chút, chúng ta ra phòng khách ăn chút trái cây đi!”

Vì tạo cơ hội cho hai người họ hòa hoãn, cô còn cố ý bảo bọn họ đi rửa trái cây.

‘Sau khi đợi hơn mười phút, hai người nối tiếp nhau đi ra, Lam Ngọc Anh nhìn Trần Phong Sinh đi đắng trước một cái, nhịn không được lén kéo bạn thân về phía mình: “Cá nhỏ, cậu nói gì với bác sĩ Sinh rồi, sao trên mặt anh ấy lại mệt mỗi vậy, nhìn cứ như trái cà tím héo!”

Trương Tiểu Du không trả lời câu hỏi của cô: “Ngọc Anh, tuần sau tớ đi rồi”

“Tuần sao?” Lam Ngọc Anh kinh ngạc, nhất thời không kịp tỉnh lại: “Nhanh vậy!

“Tuy lần trước khi tới nhà Trương Tiểu Du cũng đã nhắc quyết định này với cô trước rồi, nhưng thật ra cô không quá để trong lòng, cứ luôn cảm thấy là do tâm trạng cô ấy u uất, đợi qua một thời gian thì sẽ tốt thôi “Ừm” Trương Tiếu Du gật đâu, cười cười với cô, chỉ là nụ cười thật sự khiến người khác quá đau lòng: “Vé máy bay cũng đặt xong rồi, đi Nam Phi”

Lam Ngọc Anh sửng sốt tới mức nói không ra lời.

Tiễn hai người họ ra khỏi biệt thự, chỉ là lần này Trương Tiểu Du không còn kịch liệt phản đối như lần trước nữa, thậm chí ngay cả khi Trần Phong Sinh mở cửa xe vị trí ghế phụ cho cô ấy, cô ấy còn nhỏ giọng nói cảm ơn.

‘Sau khi đóng cửa, Trần Phong Sinh lại không lập tức lái xe đi Mắt anh nhìn thẳng vào phía trước, ánh trăng trên cao rọi lên khuôn mặt anh tuấn của anh từng cái bóng đậm đậm nhạt nhạt, trong đôi mắt hoa đào quyến rũ người khác kia lúc này lại tràn đây vẻ u ám.

Hoàng Trường Minh đứng bên kéo kéo tay cô, Lam Ngọc Anh gật đâu cùng anh quay vào biệt thự.