Chương 581
Rốt cuộc thì cũng chỉ là thuận tay nên cô mới bằng lòng giúp anh cắt thêm một miếng nữa, khi miếng vỏ cuối cùng rơi vào thùng rác, giọng nam trầm ổn cũng đồng thời vang lên: “Tôi cũng muốn có hình con thỏ nhỏ.”
Lam Ngọc Anh: “
Sau đó, bất kể Lam Ngọc Anh làm gì cho Bánh Bao, Hoàng Trường Minh chắc chắn cũng đòi như vậy.
Ai là đứa trẻ và ai là người bị bệnh?
Lam Ngọc Anh liếc nhìn đồng hồ đeo tay, nhắc nhở nói: “Hoàng Trường Minh, không phải vừa rồi bác sĩ Trần bảo anh đến văn phòng của anh ấy sao? Sao giờ anh còn ở đây?”
“Đừng lo lắng. Hai chân dài của Hoàng Trường Minh trùng xuống.
“Mau qua đi, có thể anh ấy có chuyện muốn bàn!” Lam Ngọc Anh liếc nhìn Bánh Bao nhếch miệng, tiếp tục nói: “Đi đi, để Đậu Đậu ở đây tôi chăm sóc cho!”
“Hừ” Hoàng Trường Minh nhíu mày, cuối cùng bất đắc dĩ rời khỏi phòng bệnh.
Trực tiếp đi vào thang máy, đến khoa chỉnh hình, liền nhìn thấy văn phòng của Trần Phong Sinh đầu tiên.
“Cốc cốc cốc
Cửa chưa đóng, anh giơ tay gõ hai lần.
Trần Phong Sinh mặc chiếc áo choàng bác sĩ màu trắng, đang ngồi bên bàn làm việc với rất nhiều phim chụp X Quang về xương, máy tính bên cạnh được bật lên nhưng anh ấy không nhìn vào nó, thay vào đó, anh ấy khoanh tay lại suy nghĩ điều gì đó, vẻ mặt nghiêm túc.
Nghe thấy tiếng gõ cửa, anh ấy mới như hoàn hồn lại: “Trường Minh, anh đã đến!”
“Ừ.” Hoàng Trường Minh gật đầu, bước tới kéo ghế ngồi ở đối diện, cau mày hỏi: “Phong Sinh, sau này Đậu Đậu có di chứng gì không?”
“Không, Đậu Đậu không còn gặp nguy hiểm nữa.” Trần
Phong Sinh khi nghe thấy điều này thì nhanh chóng trả lời.
“Vậy tại sao anh lại gọi tôi tới đay?” Hoàng Trường Minh vẻ mặt khó hiểu.
Sắc mặt Phong Sinh nghiêm nghị y như lúc vừa rồi khi anh vào cửa: “Trường Minh, tôi mời anh đến đây là còn có chuyện khác!”
“Chuyện quái gì đang xảy ra vậy!” Hoàng Trường Minh nhíu mày chặt hơn, cố ý khịt mũi: “Nếu muốn nói gì nói mau đi. Anh trở thành một người mẹ chồng từ khi nào vậy?”
Trần Phong Sinh không có trả lời cợt nhả như thường lệ, mà nói: “Trường Minh, trước tiên xem qua cái này!”
Cùng với đó, một túi giấy nhám được lấy từ dưới mấy tờ phim X – Quang.
Hoàng Trường Minh nhướng mày, theo lời anh ấy nói, sau khi mở ra có mấy tờ giấy, nhìn thấy năm chữ lớn in đậm phía trên, đồng tử liền co rút lại.
Kiểm tra huyết thống mẹ con?
Anh ngước mắt lên nhìn người đối diện, thấy anh ấy đang chờ mình, anh nhưởng mày định thần lại, lật đến trang cuối cùng thì đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
“Rầm.”
Chuyển động lớn đến mức chiếc ghế ngã ngửa ra phía sau và lùi một đoạn rất xa, ròng rọc phát ra tiếng nghe chồi tai.
Như đang phân vân không biết mình có đọc nhầm không, Hoàng Trường Minh lại nhìn chăm chăm vào chữ trắng đen, con người đen như mực nhìn chằm chằm, nhất là mấy con số cuối cùng, liên tục xác nhận lại.
“Phong Sinh, chuyện gì đang xảy ra thế này!”
Gần xanh trên trán Hoàng Trường Minh giật giật vì quá sốc.