Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 2142




Chương 2142

Thấy anh thản nhiên nói ra những lời này, cô liền đỏ mặt, ngoan ngoấn gật đầu. Thực đơn đặt ngay bên cạnh, cô vươn tay cầm, tùy ý lật tới lật lui, muốn nhìn xem phần tráng miệng ngon lành kai là gì. Nhưng chưa kịp lật đến cuối thì khuôn mặt cô đã trở nên tái nhợt.

Cái quái gì đây!

Cô há hốc mồm, hoài nghỉ mắt mình có vấn đề. Giá món ăn đắt chết người, chỉ riêng phần đầu sư tử này thôi đã gần ba triệu rồi. Mắc vậy, sao không ăn cướp luôn đi?

Tâm tình Lý Lan Hoa như rơi vào hầm băng. Cô liếc mắt nhìn những món ăn trên bàn, sau đó ước lượng giá cả, cảm giác kinh hoàng tột đột. Lý Lan Hoa bắt đầu tính toàn, số tiền đã lên đến gần vài chục triệu, đấy là còn chưa tính phí phục vụ…

Tuy rằng cô sinh sống và lớn lên trong trấn nhỏ nhưng ba mẹ nuôi điều kiện vẫn xem như khá giả. Ngoài ra, ông Hứa cũng vô cùng yêu thương cô. Tuy nhiên, đối với Lý Lan Hoa, ăn một bữa cơm đắt tiền như vậy vấn là lần đầu!

“Lan Hoa, em có chỗ nào cảm thấy không thoải mái à?”

Trần Văn Sáng thấy sắc mặt cô tái nhợt thì lo lắng gặng hỏi. Lý Lan Hoa chăm chú nhìn thực đơn, sau đó căng thẳng cúi đầu, vươn người nói nhỏ vào tai đối phương.

“Cậu nhỏ, nơi này ắt hẳn là chỗ cướp củal”

“Cướp của?”

“Đúng vậy! Em thấy giá tiền trên thực đơn vô cùng đắt, giống như muốn đi ăn cướp vậy? Cho dù có là bào ngư vi cá thì cũng không thể nào đắt đến mức này. Chẳng lẽ đồ ăn ở đây đều mang hương vị thần tiên sao? Lát nữa anh khoan trả tiền, em nhất định phải nói cho ra nhẽ với bọn họ. Không được thì em sẽ lên cục cảnh sát báo cáo!”

Hiện tại trong đầu cô đã bắt đầu bổ não ra đủ loại tình tiết như đôi tình nhân bình thường vào quán ăn, sau đó bị chèn ép đủ kiểu. Trần Văn Sáng nghe vậy liền bật cười. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Nhà hàng này chính là loại nhà hàng thuộc đẳng cấp năm sao.”

“Cậu nhỏ, anh nói anh thường đến nơi này ăn đúng không? Anh cũng quá hồ đồ rồi, về sau tuyệt đối không được trở lại! Mà cũng chẳng phải do anh .

ngốc nữa, do ông chủ quá xấu bụng mà thôi. Chỉ dựa vào cách bài trí, cung cách phục vụ chuyên nghiệp thì cũng không thể nào lấy giá trên trời như vậy! Mấy món này, ăn ở quán nhỏ cũng đầy ra mài”

Cô nói một tràng dài nhưng Trần Văn Sáng vẫn giữ im lặng, thậm chí còn vuốt căm. Lý Lan Hoa nghiêng đầu hỏi đối phương.

“Sao anh không nói tiếng nào?”

“Anh đang ngâm lại từng lời của em.”

Trân Văn Sáng trả lời, cô liền cho rằng anh đang đồng tình với mình, càng thêm hăng máu liến thoắng.

“Em nói không sai chút nào đâu. Nơi này chính là cái quán cướp của, còn có ông chủ bụng dạ xấu xa nữa!”

“Xem ra chút nữa anh phải nói chuyện lại nhà bếp mới được, nâng cấp chất lượng món ăn. Bằng không thì lại bị mắng đến mức không ngẩng đầu nổi mất!”

Trần Văn Sáng cong môi mỉm cười, phối hợp gật đầu. Lý Lan Hoa đột nhiên phản ứng lại, trợn tròn mắt nhìn đối phương.

“Không chỉ mình anh đâu mà em cũng…Khoan đã, anh vừa mới nói là để anh nói lại với nhà bếp? Chẳng lẽ ông chủ lòng dạ xấu xa là anh?”

“Ừm”