Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 2128




Chương 2128

Tuy răng cách hành xử của anh không phù hợp với ỷ cương và tố chất của một người quân nhân từ trước đến giờ, anh vẫn quyết định như vậy. Sau khi nhận được điều lệnh, anh chạy suốt đêm từ nơi rừng sâu trở ra thành phố, sau đó nhanh chóng đặt vé máy bay chạy đến nơi này. Năm giờ sáng hạ cánh, anh lập tức tập rauwr sạch sẽ, thay quân phục để tới trường học gặp cô.

“Hì hì, ai bảo em xinh đẹp như hoa, quyến rũ vô cùng chứ…”

Lý Lan Hoa vui vẻ nở nụ cười, không hề xấu hổ tự khen ngợi bản thân. Trần Văn Sáng hoàn toàn không hề phản bác, nụ cười càng thêm rạng rỡ. Anh thích nhìn dáng vẻ cô tự in huơ tay múa chân, giống như mèo con được anh nuông chiều, tuy nhiên thi thoảng vẫn phải để nó lộ ra dáng vẻ mạnh mẽ.

Thấy anh im lặng, cô lại xấu hổ dựa vào lông ngực anh. Hồi lâu mới ngẩng đầu hỏi lại.

“Cậu nhỏ, vậy sau đó anh vẫn phải trở về sao?”

“Không cần trở về nữa.”

Trần Văn Sáng nói cho cô biết, tin tốt này khiến Lý Lan Hoa suýt nữa thì nhảy cẵng lên, kích động liến thoáng không thôi.

“Tốt quá, vậy thì chúng ta không cần yêu xa nữa rồi.”

“Ừm”

Anh cúi đầu, lần thứ hai hôn cô.

Giống như lần đầu, Trần Văn Sáng như muốn đem cô khảm sâu vào ngực mình. Mỗi lần như thế này, Lý Lan Hoa muốn bao nhiêu ngoan ngoãn thì có bấy nhiêu ngoan ngoấn. Cành cây rợp bóng mát, đem dáng hình hai người kéo dài trên mặt đất, khung cảnh triền miên.

Thời gian nghỉ trưa, cả hai dành toàn bộ để ở cạnh nhau. Cho đến khoảng hai giờ chiều, thời điểm mọi người tập hợp, bọn họ mới người trước kẻ sau ung dung đi ra. Hai người tới sân vận động muộn nhất. Dáng vẻ mặc quân phục, mang ủng bóng loáng sạch sẽ, vóc dáng cao ngất đẹp đế của anh đã thu hút toàn bộ ánh nhìn. Hoàn toàn không ai chú ý đến bóng dáng nho nhỏ, xinh xắn phía sau.

Nhưng mọi người có thể không để ý, Thẩm Quân Sơn thì khác. Lý Lan Hoa đẩy mũ xuống thật thấp, giống như muốn che kín cả mặt. Cho dù vậy cậu vần tỉnh mắt thấy được đôi môi sưng tấy của bạn mình, vừa nhìn liền biết đã trải qua một hồi kịch liệt, Thẩm Quân Sơn âm thầm tính toán, thời gian nghỉ trưa kéo dài khoảng ba tiếng… Trời ơi, đúng là muốn chọc mù mắt nhau mài Tập huấn quân sự kéo dài đến năm giờ rưỡi chiều, mọi người đều mệt bở cả hai tơi. Lúc giải tán, cô liền ngửa đầu lên trời kêu to.

“AI”

“Lan Hoa, cậu làm sao vậy?” Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé. Link tải nhé các bạn

Thẩm Quân Sơn thấy cô như thế thì cảm thấy khó hiểu, lo lắng không thôi.

Lý Lan Hoa nhìn theo bóng dáng cao ngất ở đẳng xa, lẩm bẩm.

“Cảm thấy thời gian tập huấn của chúng ta khá ngắn!”

Thẩm Quân Sơn trong nháy mắt cảm thấy tức giận không thôi. Tuy nói thể chất cậu không tồi nhưng đối với thiếu gia đã quen ăn ngon mặc đẹp như cậu thì đợt huấn luyện này bị Thẩm Quân Sơn vô cùng ghét bỏ. Nghe Lý Lan Hoa nói vậy, cậu tức đến mức giậm chân.

“tý Lan Hoa! Sao cậu không nói cậu muốn nguyên cả học kì này đều học mỗi môn này luôn đi!”

Sao cậu biết mình muốn hay vậy?”

Thẩm Quân Sơn suýt nữa thì tức chết. Vì không để cho bản thân thêm bực bội nữa, cậu cảm thấy cần phải tự củng cố tỉnh thần chính mình.

“Tối nay đi quán net chơi nhé?”

Ngoại trừ ngày thứ nhất phải tập huấn bên ngoài thì sau mỗi buổi tối mọi người đều ở sân bóng để học hỏi. Phần lớn sẽ là huấn luyện viên nói về một số vấn đề trong quân ngũ, cách mà nền giáo dục ảnh hưởng, căn bản khoảng chín giờ hơn mới giải tán.