Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1452




Chương 1452

“Cá Nhỏ, tôi là người từng trải, làm một bà mẹ đơn thân sẽ rất vất vải” Tô Yến lo lắng nói “Tôi hiếu mà!” Trương Tiểu Du lại không chút do dự mà gật đầu, trong ánh mắt tất cả đều là sự kiên định, như nghĩ đến cái gì, cô vội nói: “Yến ơi, có chuyện tôi hy vọng cô..”

Tô Yến cắt ngang lời cô nói, khẽ nâm lấy tay cô: “Tôi biết cô muốn nói gì, cô muốn tôi giúp cô giấu diếm, không muốn nói cho Trần Phong Niên biết đúng không?”

Trương Tiểu Du gật đầu.

Tô Yến cũng gật đầu, nhưng trên gương mặt vẫn không che dấu không sự lo lắng: “Tôi có thể đông ý với cậu, nhưng Cá Nhỏ à, nếu giữ lại đứa bé này, cô định làm gì đây?”

Những câu hỏi này cô không chỉ từng bị hỏi qua một lần, cô bạn thân Lam Ngọc Anh cũng đã từng hỏi cô.

Trương Tiểu Du rũ mắt nhìn mặt nước hơi dập dờn trong bát, nó cũng giống tâm trạng cô lúc này, lên xuống thất thường, cô lựa chọn không nói cho Trần Phong Sinh biết, quan hệ giữa hai người là hôn nhân hợp đồng, khoảnh khác bước ra khỏi cục dân chính kia, trong cuộc đời hai người đương nhiên đã trở thành người lạ.

Hiện giờ, Giai Lệ của anh đã trở về.

Cô không muốn dùng con cái ràng buộc anh ở lại, càng sợ anh sẽ không cần đứa bé, tuy về chuyện này thì cô không quá chắc chản, dù sao trước anh vẫn thường nói là muốn một đứa bé, nhưng lúc này bọn họ đã ly hôn rồi! Nếu anh muốn thì anh đã có Giai Lệ, chẳng lẽ còn đi cướp con của cô sao.

Ngắm lại mà cảm thấy xương sống thắt lưng lạnh toát, Trương Tiểu Du.

tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra!

Hít sâu một hơi, ngân ngủn chỉ mấy chục giây đồng hồ, trong lòng cô đã đưa ra quyết định, cô ngẩng đầu chậm rãi nói: “Yến ơi, tôi quyết định sẽ từ chức đến Canadat”“

“Cô muốn rời khỏi Sài Gòn sao?” Tô Yến chấn động thốt ra tiếng.

Trương Tiểu Du liên tục gật đầu.

“Theo thời gian trôi qua từng ngày, về lâu về dài, cái bụng của cô cũng sẽ cảng ngày càng lớn, tuy nhiên nói Sài Gòn rất lớn, nhưng vẫn có khả năng gặp lại nhau, đến lúc đó sẽ không đơn giản chỉ là chuyện có che giấu được hay không nữa, huống chỉ cô còn phải sinh con, Trần Phong Sinh là bác sĩ lại là cậu chủ Tân, chưa chắc có thể thật sự giấu được anh!

Cho nên cô nghĩ trước nghĩ sau, tính định về Canada cùng cô bạn thân Lam Ngọc Anh, như vậy mặc dù cô phải sống nơi đất khách quê người, nhưng cũng không cần lo lắng sợ hãi, sẽ có bạn bè ở cùng.

‘Sau khi tan làm, cái đông nghiệp đều vội vàng thu dọn đồ đạc tan tâm nhà, nhưng cô thì không vội vã rời đi, mà đến văn phòng của tổng biên tập một chuyến.

Lúc gõ cửa đi vào, trong tay cô nhiều hơn một phong thư, bên trong phong thư là đơn từ chức cô vừa mới in ra.

Đảo mắt đến buổi tối thứ sáu, Trương Tiểu Du đơn giản thu dọn chút đồ đạc, mua về xe lửa về trấn, một là vì ngày mai là ngày giỗ của bố mẹ, hai là bởi vì cô phải ra nước ngoài rất lâu, nhất định phải thông báo với chú dì út một tiếng, Sau khi bắt xe taxi đến khu chung cư cũ, cô xách theo túi đi vào trong tòa nhà Bình thường cô leo thang bộ một mạch không hề gián đoạn, nhưng hôm nay gần như sau khi leo mỗi tầng cô đều phải nghỉ một lát, bác sĩ có nói với cô là, hiện tại cô đang trong giai đoạn mang thai kì đầu, nhất là ba tháng đầu thai nhỉ sẽ rất dễ không được ổn định, cần đặc biệt chú ý.

Chửa khóa vừa mới bị đút vào trong ổ khóa, dường như nghe thấy động tĩnh cho nên cửa bị người ta mở ra từ bên trong, Trương Tiểu Du cười tít mắt gọi “chút ứ”

Chú út có chút kinh ngạc, vội vàng nghiêng người để cho cô vào nhà.

Di út đeo tạp đề đi ra từ trong phòng bếp đón cô: “Có phải là Cá Nhỏ đã về không!”

“Dù út!” Trương Tiểu Du chào dì mình, Di út nhìn thấy cô thì vô cùng vui vẻ, nhưng đồng thời cũng nhìn về phía sau cô, kinh ngạc hỏi: “Ơ, sao lại chỉ có một mình con đến? Phong Sinh đâu, không cùng về với con sao, dì còn tưởng rằng lúc ấy cái Linh nó về nhà, sáng mai con với Phong Sinh mới lái xe đến!”