Chương 1439
‘Vẫn giống như lần trước, cô em họ tới ngủ trực rất không tình nguyện mà chậm rãi kết từng bước vào trong tòa nhà.
Không ngồi vào trong xe, hai người cứ đứng ở trước đầu xe mà nói chuyện, Trương Tiểu Du chủ động hỏi: “Ngô Huỳnh Đông, đã muộn thế này, anh có chuyện gì sao?”
Ngô Huỳnh Đông nghe vậy, dừng một chút mới nói: “Cá Nhỏ, anh tới là muốn chào tạm biệt em!”
“Chào tạm biệt sao?” Trương Tiểu Du có hơi kinh ngạc.
“Ừ!’’ Ngô Huỳnh Đông gật đầu, chậm rãi tiếp tục nói: “Anh đi rời khỏi Sài Gòn, muốn di dân đến Australia! Em cũng biết, lúc trước anh là bị nửa uy hiếp bức nửa dụ dỗ nên mới kết hôn với Vũ Như, mấy năm qua thật ra cũng là vì cha vợ nên anh mới đi đến bước này! Tuy nói hiện tại anh đã thoát khỏi bọn họ, lấy lại tự do, nhưng tóm lại vẫn sẽ thường xuyên bị người khác nhắc tới, cho nên anh muốn đổi một nơi khác để bắt đâu!”
“Khu đất đang được thi công tại hà Bắc, anh đã chuyển giao người khác phụ trách, cổ phần trong tay cũng đã bán hết ra ngoài, bố mẹ cũng sẽ đi theo anh, tối nay bọn anh sẽ đi, anh chỉ muốn đến nói lời chào tạm biệt em thôi!
Nhưng lần này anh đi thật sự chẳng biết đến khi nào mới gặp lại!”
Trương Tiểu Du không nghĩ tới anh ta lại có quyết định như vậy, cô rất kinh ngạc nhưng trái lại cũng thấy nó cũng rất hợp lý, thế là cô mỉm cười gật đầu nói: “Ừ, vậy thì giống như anh nói, chúc anh lại bắt đâu một cuộc sống mới!”
“Cá Nhỏ, anh cũng hi vọng em có thể như vậy!” Ngô Huỳnh Đông bình tĩnh nói “Tôi..” Trương Tiểu Du há miệng thở d0'c.
Ngô Huỳnh Đông ngất lời cô, bỗng nhiên nói ra một câu: “Thật ra anh đã biết chuyện của em và anh Trần rồi!”
Hô hấp của Trương Tiếu Du khẽ khựng lại.
Ngô Huỳnh Đông thấy vẻ mặt cô thoáng chút nghi ngờ thì giải thích nói: “Đêm đó anh nghe tin đuổi tới bệnh viện, lúc đưa em và Linh về, em và cô ấy có nói chuyện với nhau, anh không cẩn thận đã nghe được nội dung cuộc nói chuyện”
Trương Tiểu Du nghe vậy, lắc đầu nở nụ cười: “Xem ra hai người chúng ta thật đúng là có chút đồng bệnh tương liên, bốn năm qua lại đều thành hôn rồi ly hôn!”
“Cá Nhỏ, anh biết lúc này nói những lời này thật sự rất không hợp lý, nhưng anh vẫn không nhịn được mà muốn xác nhận lại lần cuối cùng…” Ngô Huỳnh Đông nói tới đây thì hơi dừng một chút, đôi mắt dưới đèn đường sáng nơời “Năm đó chuyện của anh và Vũ Như bị em phát hiện, sau đó anh có bay về nước tìm em, nói muốn em chờ anh ba, bốn năm! Tuy hiện tại nghĩ đến đó anh cũng thấy mình cực kỳ đáng giận, nhưng hiện tại nếu em bãng lòng, anh…”
Câu nói kế tiếp, anh ta cũng không nói hết Trương Tiểu Du không trả lời, chỉ dùng một loại ánh mắt cực kỳ bình tính nhìn anh ta.
‘Vẻ mặt Ngô Huỳnh Đông có chứt hối hận, thậm chí trong lòng còn cảm thấy mình đang khinh nhờn cô, dù sao bốn năm trước anh ta đã sớm nhận rõ, mình đã mất đi tư cách yêu cô, cũng không xứng có được cô, anh ta thật sự cảm thấy vô cùng xấu hố về những lời mình vừa nói ra: “Anh xin lỗi!”
Trương Tiểu Du nhẹ nhàng lắc đầu.
Khóe môi Ngô Huỳnh Đông khẽ nhếch lên tạo thành nụ cười thoải mái nói: “Đêm đã khuya, em lên nghỉ ngơi sớm đi, nói lời chào tạm biệt em xong anh cũng không còn gì tiếc nuối nữa!”
“Ừ, tạm biệt anh!” Trương Tiểu Du nâng tay.
Đôi bên mỉm cười gật đầu chào nhau, sau đó cô xoay người bước về phía tòa nhà, mới vừa bước không tới vài bước, sau lưng lại truyền đến giọng nói của Ngô Huỳnh Đông, “Cá Nhỏ, có phải em đã… Yêu anh ấy rồi không?”