Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1081




Chương 1081

Đi đến bên cạnh Hoàng Trường Minh còn đang đen mặt, Lam Ngọc Anh nhân lúc thím Lý và bánh bao nhỏ đều không chú ý, nhón chân lên hôn lên đôi môi mỏng của anh một cái, lại nững nịu gọi hai tiếng “ông xã”, anh mới miễn cưỡng gật đâu: “Vậy anh đưa Đậu Đậu đến nhà trẻ trước, có chuyện gì lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho anh!”

Lần này Trịnh Phương Vũ thật sự uống rất nhiều rượu, mãi cho đến buổi trưa, cô ấy mới dân dần tỉnh lại Chuyện thứ nhất sau khi mở mắt, chính là trượt từ trên ghế sô pha xuống, bởi vì vướng phải đôi dép lê dưới chân nên ngã xuống mặt thảm, nhưng rất nhanh đã tự mình đứng lên, vọt thẳng vào trong nhà vệ sinh.

Lam Ngọc Anh đi theo ở phía sau, nhìn cô ấy mở nắp bồn cầu vùi đầu ói lên ói xuống, Cô đã mang thai nên mẫn cảm với mùi, chỉ có thể đứng xa ở cửa nhìn, thím Lý đi qua giúp vỗ lưng lại đưa nước.

Đây là đã uống bao nhiêu chứ.

‘Sau một trận giày vò, Trịnh Phương Vũ nôn ra cả mật, Lam Ngọc Anh cảm thấy, còn khó chịu hơn cô nôn nghén nhiều, đã nôn gần hai mươi phút, cuối cùng mới đậy nắp bồn cầu, cả người mệt lả được thím Lý đỡ ra “Trịnh Phương Vũ uống liền hai bát canh giải rượu, sắc mặt của cô ấy mới chậm rãi bình phục.

“Phương Vũ, sao em lại uống nhiều rượu như vậy?” Lam Ngọc Anh ân cần ngồi vào bên cạnh.

Trịnh Phương Vũ buồn bực không nói chuyện, tiếp tục cầm lấy bát canh giải rượu uống.

Lam Ngọc Anh nhíu mày, đoán hỏi: “Lại là bởi vì Văn Nam à?”

Quả nhiên, động tác tay của Trịnh Phương Vũ dừng lại, biếu cảm trên mặt trở nên cô đơn hơn rất nhiều Trịnh Phương Vũ uống bát canh giải rượu một hơi cạn sạch, sau đó dùng mu bàn tay lau khóe miệng: “Ngọc Anh à, Lê Văn Nam không có tim, em đã từ bỏ lòng tự trọng, mặt dày mày dạn theo đuổi anh ta lâu như vậy, anh ta vẫn không hiề đáp lại, hơn nữa chị biết không, vậy mà hôm qua anh ta còn dẫn một cô gái đến, nói muốn yêu đương với cô ta!”

“Văn Nam sẽ không nông cạn như vậy chứ..” Lam Ngọc Anh hé miệng.

“Đương nhiên em biết, nhưng em cũng biết, anh ta làm tất cả như thế cũng chỉ để từ chối em, chị nghĩ xem, anh ta sợ em quấn lấy thậm chí không tiếc tùy tiện tìm một cô gái để yêu đương, có thể thấy được anh ta ghét bỏ em đến cỡ nào! Cho nên…”

Trịnh Phương Vũ giống như là hạ quyết tâm, siết chặt lấy nắm đấm: “Em quyết định, em sẽ từ bỏ cái cây cổ thụ mọc lệch này!”

Lam Ngọc Anh nghe vậy thì giật mình, lập tức vội hỏi: “Phương Vũ, em thật sự định từ bỏ sao?”

Mặc dù thời gian làm bạn thân cũng không dài, nhưng cô hiểu rõ tính cách dám yêu và dứt khoát của Trịnh Phương Vũ, nếu một khi đã nói như vậy, thì thật sự đã quyết định, sẽ không dây dưa dài dòng “Ừm’ Trịnh Phương Vũ cực kỳ nghiêm túc gật đầu: “Em đã nói với mẹ rồi, đêm nay sẽ bay về nước Anh với bà, nghe lời bà tìm một người để gả ở bên đó!”

Mặc dù mấy năm trước Lê Hoài Phương vì ở cùng với con gái mới di cư sang nước ngoài, nhưng nhiều năm ở bên kia đã thành thói quen, lúc trước đã xác định ngày trở về, cũng muốn để con gái trở về cùng mình, nhưng từ đầu đến cuối Trịnh Phương Vũ đều không đồng ý.

“Hầy…” Lam Ngọc Anh nuốt một ngụm nước bọt, bỗng chốc không thể tiêu hóa được chuyển biến đột ngột.

Trịnh Phương Vũ nằm chặt tay cô, sau khi say chạy tới đây cũng là định tạm biệt cô: “Ngọc Anh, bao giờ chị tổ chức đám cưới em sẽ trở lại, em còn phải làm phù dâu tiện thể chặn cửa cho chị nữa! Nhưng mà về sau, chắc chắn em sẽ không trở lại Sài Gòn đau buồn này nữa! Trước có anh Trường Minh, sau có.

Lê Văn Nam, bây giờ em đã hoàn toàn tuyệt vọng với tình yêu rồi!”

‘Sau khi ở lại ăn cơm trưa xong, Trịnh Phương Vũ liền rời đi Buổi chiều Lam Ngọc Anh cũng không tiếp tục về công ty tối hôm qua bị Hoàng Trường Minh quấn lấy vận động, thật ra cô cũng có chút mệt mỏi, buổi chiều dứt khoát năm trong nhà ngủ bù, sử dụng quyền lợi người phụ nữ của Hoàng Trường Minh một lần nữa, còn không thèm xin phép đã trực tiếp trốn việc, trong lòng có chút xấu hố, nhưng nghĩ lại mình đã là mợ chủ nhà họ Hoàng, chút ngại ngùng kia cũng đã biết mất tăm.