Ôm Tôi Nhé Cô Gái Bé Nhỏ

Chương 1009




Chương 1009

“Chị Lan, Triệu Vân, thật xin lỗi, em không phải cố ý giấu đâu. Thật sự là sợ nói ra rồi thì sợ mọi người sẽ nhìn em bãng con mắt khác, em cũng muốn thoải mái đi làm thôi..”

“Ngọc Anh em yên tâm, nhất định chị và Triệu Vân sẽ không nói!” Chị Lan bày tỏ.

Triệu Vân cũng gật đầu giống như giã tỏi, thốt lên lời thề sắc son: “Đúng đúng đúng! Đánh chết em cũng không nói. Về sau hai người muốn hẹn hò trong công ty hay ở nơi khác thì nói với em một tiếng, em sẽ chạy tới trông chừng cho hai người!”

‘Vừa rồi lúc nhâc đến dáng vẻ của chồng chưa cưới, thảo nào cô càng nói càng cảm thấy giống tổng giám đốc Minh. Thì ra vốn là một người, trước đó không cảm thấy, bây giờ hai người đứng cạnh nhau, dù không nói chuyện gì nhiều nhưng trong mất đều có cảm xúc.

Quá xứng đôi, đúng là dành cho nhau!

Lam Ngọc Anh nghe hai người đồng nghiệp bao dung thì rất cảm kích.

Trên bờ vai ẩm áp, Hoàng Trường Minh liếc mắt nhắc nhở: “Bây giờ cũng không còn sớm nữa, em đang có thai, phải về nhà nghỉ ngơi sớm”

“Ừm…” Lam Ngọc Anh xấu hổ gật đầu.

Ngẩng đầu nhìn qua, chị Lan và Triệu Vân hai nhìn bọn họ với vẻ mong chờ, biếu hiện giống như đang ăn thức ăn cho chó.

Tận mắt nhìn thấy Hoàng Trường Minh mở cửa xe cho cô, lại thắt dây an toàn, sau đó đóng cửa xe lại, tự mình vòng qua đầu xe ngồi vào ghế lái. Dưới ánh đèn nê ông, tổng giám đốc Minh có vẻ nghiêm túc nhưng lại dịu dàng, khác hoàn toàn với vẻ lạnh lùng lúc bình thường.

Chiếc Land Rover màu trắng hòa cùng ánh đèn nê ông, dần dần đi xa.

“Chị Lan, chị nhéo em một cái, đây có phải là sự thật không?”

Chị Lan cũng nghiêm túc, nghĩ là thật nên đưa tay nhéo một cái, Triệu Vân lập tức nhe răng nhếch miệng kêu lên: “Ôi đau quát”

Nhưng mà sau khi trải qua cơn đau, cô nhìn dòng xe đông nghịt mà cảm thán một câu: “Chồng chưa cưới của chị Ngọc Anh lại là tổng giám đốc Minh.

Cuộc đời vậy là thẳng rồi!”

Chị Lan nghe xong cũng nghiêm túc gật đầu.

Ngày hôm sau, Lam Ngọc Anh vừa đến công ty, chị Lan và Triệu Vân đều di chuyển ghế tới. Lúc đầu vẫn còn bình thường, nhưng sau đó lại nắm lấy tay cô tao thành hình trái tim: “Chị Ngọc Anh, sau khi chị tới công ty, em có làm gì khiến chị không hài lòng không?”

“Không có…” Lam Ngọc Anh dở khóc dở cười “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!’ Suýt chút nữa Triệu Vân đã cảm động đến rơi nước mắt.

Lam Ngọc Anh nghiêm túc mở miệng nói: “Đừng như thế, làm cho em cũng cảm thấy không ổn. Chuyện này chỉ có em và chị Lan biết, hai người cứ đối xử với em như trước đây là được rồi “Thật sự có thế chứ?” Triệu Vân kích động mà hỏi.

“Đương nhiên!” Lam Ngọc Anh gật đầu.

Triệu Vân lập tức nhếch môi cười, nhanh chóng nhìn những đồng nghiệp đang bận rộn ở trong văn phòng, ngồi trên ghế xoay đầu rồi thầm nói: “Làm sao bây giờ, giấu bí mật to lớn như thế trong lòng, em cảm thấy hơi căng thẳng!”

“Thật ra ngoài đứa bé trong bụng, em còn có con trai nữa!” Lam Ngọc Anh nháy mắt mấy cái, vì hai người họ có lòng tốt vì mình mà chạy đi tìm Hoàng Trường Minh, nên trong lòng cô đã xem bọn họ là bạn tốt, cũng không muốn giấu diếm nữa “Trời ại” Triệu Vân ngã người ra phía sau.

Cô thật sự muốn đứng trên hành lang kêu lớn một tiếng, vợ tương lai của Boss lớn đang ngồi cạnh cô nè!

Cô không thể kìm nén được tâm tư muốn buôn chuyện mà!

Sau giờ nghỉ trưa qua đi, cô phát hiện tiến độ công việc của Triệu Vân ở bên cạnh vô cùng chậm. Có một chồng nhỏ bảng báo cáo tài vụ đang chất đống mà hơn nửa tiếng rồi còn chưa đối chiếu xuông một tờ. Cô ấy kéo ngăn kéo ra, chui đầu vào bên trong mân mê điện thoại di động, cũng không biết gửi tin nhắn cho ai Cô bất đắc đĩ lắc đầu, đứng đậy đi vào toilet Đợi đến khi cô ngồi về chỗ, phát hiện Triệu Vân lại móc điện thoại ra lần nữa, vừa nhìn cô vừa gửi tin nhắn đi Sau khi lấy ly nước nóng từ phòng trà nước trở về, không biết đây là lân thứ mấy nhìn thấy Triệu Vân đang nhìn lén mình rồi cầm điện thoại. Lam Ngọc Anh cảm thấy có chuyện gì đó đang ẩn giấu, nên thừa dịp cô ấy cúi đầu mân mê điện thoại lần nữa, bất chợt đi đến.