CHƯƠNG 356
“Thương Mẫn là do tôi giết, oan có đầu nợ có chủ, tôi sẽ đi nói với Mâu Nghiên, xin anh ấy bỏ qua cho anh.”
“Không ai hiểu rõ Mâu Nghiên hơn tôi, anh ấy là một người đàn ông rất trọng quy tắc. Vì vậy chắc chắn anh ấy sẽ đưa tôi về nước giao cho cảnh sát, tôi đã sớm chuẩn bị, bọn họ vốn không thể xử tử hình tôi.”
Mấy năm nay cô ta cũng đã cất giấu không ít tiền riêng, cho dù nhà họ Mạc không hề làm hậu thuẫn cho cô ta, cô ta cũng có đầy đủ tài chính để bản thân được sống. Đợi đến khi tìm được kỳ ngộ, cô ta vẫn có khả năng trở lại bên cạnh Mâu Nghiên. Lúc đó Thương Mẫn đã chết, còn ai có thể trở thành đối thủ của cô ta?
Cô ta có ý định liều chết, chỉ cần có thể diệt trừ Thương Mẫn, cho dù là đồng quy vu tận cô ta cũng không sợ. Nhưng bây giờ Thương Mẫn đã chết, đột nhiên cô ta lại muốn sống.
Chỉ khi còn sống thì cô ta mới có hi vọng.
Nhưng nghe xong lời này, Jason lại không nhịn được cười khẽ thành tiếng.
“Nếu như Thương Mẫn thật sự chết rồi, có lẽ mọi chuyện sẽ thành.” Dù sao cũng chết không đối chứng, ai cũng không biết anh ta là người đắp tấm xi măng lên, ngăn chặn đường sống cuối cùng của bọn họ.
“Nhưng hết lần này tới lần khác… cô ta chưa chết.”
Vì vậy bí mật này không còn là bí mật nữa.
Mạc Hậu có cảm giác mình đang nghe nhầm: “Anh nói cái gì?”
“Bọn họ chưa chết, Mâu Nghiên đã cứu được bọn họ. Cả hai đều không gặp nguy hiểm đến tính mạng.”
Việc này là Jason nghe được từ những người trông chừng bọn họ, lúc anh ta biết được cũng đã hết sức khiếp sợ.
Nhưng nghĩ lại thì bản thân anh ta cũng không ôm hy vọng đối với chuyện Mạc Hậu có thể giết chết Thương Mẫn. Với thủ đoạn của Thương Mẫn, có thể sống sót từ trong tay Mạc Hậu cũng không phải là không làm được.
“Cô ta chưa chết…” Mạc Hậu sửng sốt: “Làm sao có thể chứ? Rõ ràng tôi đã… đã thấy tận mắt cô ta không còn thở…”
Đã làm đến mức này, cho dù là Đại La thần tiên cũng không thể cứu được Thương Mẫn, nhưng vì sao cô có thể còn sống?
Lực sinh mệnh của một người sao có thể ngoan cường đến mức độ đó?
Thương Mẫn không chết, cô ta nên làm cái gì bây giờ?
Mâu Nghiên sẽ bỏ qua cho cô ta sao? Với tính cách của anh, nhất định sẽ không tán thành việc trừng phạt riêng.
Mạc Hậu đang nghĩ ngợi, lúc này, cánh cửa đóng chặt bị đẩy ra.
Bên ngoài trời đã sáng, tia sáng lập tức tiến vào trong phòng khiến nơi đây rực rỡ hẳn lên.
Trữ Trình chắp hai tay sau lưng đứng ở cửa, ngạo nghễ nhìn đôi nam nữ ở trong phòng.
Vết thương do trúng đạn ở trên đùi của Mạc Hậu đã được băng bó kỹ càng, Bạch Chấp cũng không muốn mạng của cô, đạn không bắn trúng động mạch chủ. Tuy nhiên cô ta vẫn chảy rất nhiều máu, khiến chiếc váy vốn màu đỏ bị nhuộm máu trở thành màu tím đen.
Trữ Trình quan sát Mạc Hậu. Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủn, cô tiểu thư nhà họ Mạc đã từng cao cao tại thượng không ai sánh nổi lại trở nên chật vật như vậy, nghĩ đến cũng khiến kẻ khác thổn thức.
“Trữ Trình…” Mạc Hậu nhìn thấy anh ta giống như thấy vị cứu tinh. Trữ Trình là người đi theo bên cạnh Mâu Nghiên từ bé, Mạc Hậu cũng coi như hiểu rõ tính tình của anh ta. Mặc dù bề ngoài anh ta có vẻ lạnh lùng nhưng cũng không phải loại người có thủ đoạn độc ác.