Ôm Bánh Bao Về Làm Ruộng

Chương 16




Tuy đoán trước kết quả bên trong, biểu tình trên mặt của Diệp Thần rõ ràng là ngoài ý liệu: “Tại sao có thể như vậy? Trừ người nhà nhà họ Quý của em, còn có một nhánh khác tồn tại sao? Vì cớ gìKỳ Tiểu Nguyên sẽ sinh con trai cho Quả cam nhỏ?”

Quý Hoành chắc chắn nói: “Điều đó không có khả năng!”

Trầm ngâm một lát, rồi hắn lại tự mình phủ định: “Em trở về tra gia phả… Nhánh họ ư, điều này sao có thể, cha chỉ sinh có mình em mà. Nếu không, huyết thống của nhà họ Quý chẳng phải sẽ càng loạn hơn?” Hiện tại, cũng đã loạn đến mức giải cũng giải không rõ, đừng nói chi lại thêm một nhánh họ hàng! Như vậy bản thân Quý Hoành cũng sẽ đau đầu lắm à.

Diệp Thần đè huyệt thái dương, có lẽ do lâu lắm hắn không có làm loại phẫu thuật dài hơi hao tốn tinh thần như vậy, cho nên thể lực của hắn đã có chút ăn không tiêu.

Thấy vậy,Quý Hoành bèn đi qua, giúp hắn mát xa bả vai. Diệp Thần lúc này mới nói: “Anh hiện tại cảm thấy hứng thú nhất không phải là chuyện huyết thống nhà em có bao nhiêu hỗn loạn, mà là Kỳ Tiểu Nguyên làm sao hoài thai con của Quả cam nhỏ mà Quả cam nhỏ lại không hay biết gì. Em có biết, loại chuyện mang thai này, nhất định phải quan hệ thì mới thực hiện được. Nếu như là thụ tinh nhân tạo, trừ phiKỳ Tiểu Nguyên là con gái thì anh còn có thể lý giải được. Nhưng rõ ràng cậu ta lại là con trai, có phòng khám nào sẽ vì một người đàn ông làm thụ tinh nhân tạo chứ?” Diệp Thần vừa nói vừađưa tay nắm chặt lấy bàn tay của Quý Hoành đang giúp hắn xoa bóp bả vai, sau lại quay đầu hôn lên môi hắn một hơi.

Khi hai đôi môi rời nhau, Quý Hoành còn lưu luyến vươn đầu lưỡi ra liếm liếm môi đối phương.

Diệp Thần lại nói tiếp: “Đừng nói là em cảm thấy hứng thú, anh còn càng cảm thấy hứng thú hơn em nữa. Không bằng, chúng ta kêu Kỳ Tiểu Nguyên đến nói chuyện?”

Quý Hoành đồng ý: “Được! Dù sao cậu ta hiệntại khẳng định không có tâm tình đi ngủ, chúng ta liền bồi cậu ta tâm sự chút.”

Đèn của phòng phẫu thuật vụt tắt, sau khi phẫu thuật kết thúc, bên phía phòng nghỉ cũng có tín hiệu nhắc nhở tương ứng. Kỳ Tiểu Nguyên không ngoài dự liệu chính là người đầu tiên xông ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Tử Tử hôn mê bị người đẩy tới.

Kỳ Tiểu Nguyên lập tức hỏi y tá: “Con tôi thế nào rồi? Phẫu thuật có thành công không?” Mặt sau Cao Thừa Tử cũng vội đi theo, hai tay đút túi nhìn đứa nhỏ đang nhắm mắt lại, ấn đường nhíu lại. Khó trách mọi người đều nói hắn giống đứa nhỏ này. Mà quả thật bộ dáng của đứa nhỏ lúc cau mày khi ngủ đích xác cùng hắn có vài phần tương tự.

Diệp Thần lên tiếng: “Phẫu thuật rất thành công, người bệnh sẽ được chuyển đi khu chăm sóc đặc biệt, người nhà của bệnh nhân đi theo tôi một chút.”

Kỳ Tiểu Nguyên nghe thấy Diệp Thần nói phẫu thuật thành công thì cục đá lớn luôn chắn trong tâm tư cậu rốt cục cũng tan biết.

Sắc mặt của Tử Tử nhìn qua có chút tái nhợt, tuy rằng bác sĩ không có yêu cầu truyền máu, nhưng việc chảy máu trong quá trình phẫu thuật là chuyện bình thường. Tử Tử đang nắm chặt bàn tay nhỏ, hô hấp đều đều, ấn đường hơi hơi nhăn, cái miệng nhỏ nhắn mím thật chặt. Không biết trong giấc mộng, nhóc có phải đang đánh nhau với quái vật hay không?

Kỳ Tiểu Nguyên nháy mắt muốn ôm con vào lòng khóc lớn một hồi. Cậu hiện tại có một loại cảm giác bỗng nhiên trầm tĩnh lại mất trọng lực. Rốt cục kết thúc, Tử Tử rốt cục an toàn rồi.

“Đi thôi! Còn có rất nhiều chuyện cần chú ý mà tôi phải nói với cậu. Nghe qua một chút, đối với sự hồi phục của đứa nhỏ sẽ có tác dụng rất lớn.”

Kỳ Tiểu Nguyên gật gật đầu, đành phải đi theo Diệp Thần vào phòng làm việc của hắn. Quý Hoành theo ở phía sau, ngăn lại Cao Thừa Tử đang muốn theo vào: “Cháu là người nhà sao?”

Thấy Cao Thừa Tử lắc lắc đầu, Quý Hoành lại nói: “Không phải người nhà, cháu đi theo xem náo nhiệt làm gì, thiệt là ngốc!”

“A.” Cao Thừa Tử không còn cách nào khác đành chờ bên ngoài, nghĩ nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, không bằng gọi điện thoạicho Mẫu hậu nương nương.

Điện thoại vang lên chừng bốn năm tiếng mới được người nhận. Số điện thoại này của Cao Thừa Tử là đặc biệt chuẩn bị riêng để liên lạc với người nhà. Sau khi điện thoại nhấc lên, tiếng nói rên rĩ có hơi suy yếu của Mẫu hậu nương nương liền truyền đến “Ai uy ai vậy?”

Cao Thừa Tử đầu đầy hắc tuyến: “Mẫu hậu nương nương, mỗi lần con gọi điện về nhà, ngài đều ở trạng thái này, thật giống như DPS hút máu người không thấy đáy! Cường ca của ngài đâu rồi? Vẫn đang ở thành phố T?”

Lúc này, trong điện thoại lại truyền đến thanh âm mười phần trung khí: “Xú tiểu tử! Rốt cục biết gọi điện về cho cha rồi? Bâycó còn nhớ rõ người cha này hay không? Bây cứ đi luôn, đời này đừng trở lại! Lão tử không bao giờ muốn gặp bây nữa!”

“A, được. Vốn con định về thăm người cùng Vạn tuế gia, nếu không muốn gặp lại con, con sẽ chờ thêm chút nữa! Chờ lão gia cha hết giận, con sẽ trở về thăm.”

“Đừng đừng đừng! Lão ba cùng con nói giỡn thôi mà haha! Con trai, có nhớ cha không? Gần đây thế nào? Nghe nói có nhiệm vụ đặc biệt không thể cùng trong nhà liên lạc hả? Phải tự chăm sóc mình cho tốt đó, khi nào thì trở về? Con nói xem, giờ cũng đã đến lúc đem chuyện chung thân đại sự giải quyết một chút hử?” Chuyện hôn nhân của con trai hiện đã trở thành một khối tâm bệnh của hắn. Mắt thấy hai đứa nhỏ Tiểu Sơn và Tiểu Diệp cùng Quả cam nhỏ lớn lên nay đã có con trai học đển tiểu học, mà Quả cam nhỏ lại còn đang ở quân đội liều mạng sống.

Muốn nói, cả cuộc này của hắn đã làm ra quyết định nào khiến mình hối hận nhất thì chính là đã đưa con trai đến căn cứ của Bầy Sói. Thằng nhóc này giống hệt phụ thân của nó, là một dã lang trời sinh. Nếu như không có người giam cầm giữ chân, hắn cả đời này đều sẽ đem sinh mệnh mình kính dâng cho việc chiến đấu!

Cao Thừa Tử không trả lời vấn đề của Mẫu hậu nương nương, mà trầm mặc một lát mới hỏi: “Cha, người nói xem, trên thế giới này có thể có hai người lớn lên cực kì giống nhau không?”

Hình Tử Thao không hề nghĩ ngợi liền nói rằng: “Đương nhiên là có, con xem hai đứa song bào thai tiểu Vân cùng tiểu Vũ của ông cả, chẳng phải rất giống hả!? Y như từ một khuôn đúc ra. Đến hiện tại, chúng ta còn chưa phân biệt nổi bọn họ ai là ai. Đã thế hai đứa thích tìm đường chết này lại còn thường xuyên mặc đồ giống nhau. Ngày hôm qua, chúng nó tự nhiên chạy đến chỗ cha quấy rồi, tuy rằng hai tên xú tiểu tử này cũng là hảo tâm, sợ cha một mình ở nhà nhàm chán, nên ngẫu nhiên cứ tới đây quấy rối cha một chút, bất quá chẳng có ai có thể chịu nổi hai cái đứa hỗn thế tiểu ma vương này cả.”

Nghĩ đến Thẩm Lăng Vân cùng Thẩm Lăng Vũ, đầu hắn lại bắt đầu đau. Hắn vốn cho rằng tam đại Hỗn Thế Ma Vương của nhà họ Cao đi rồi, hắn cuối cùng đã có thể thanh tĩnh một chút! Nào biết núi này cao còn có núi cao hơn, ma vương đi rồi lại tới hai con tiểu quỷ!

“Ý con không phải là như vây. Con là nói, hai người hoàn toàn không có huyết thống quan hệ. Nói thí dụ như, có một ngày cha chợt phát hiện, có một đứa nhỏ trông cực kì giống mình…”

Hình Tử Thao hét lên một tiếng: “Con trai, con con con, mau nói thật với cha, có phải đã có con ngoài giá thú rồi không?”

Cao Thừa Tử lập tức nói: “Cha, người đừng nói lung tung, con trai của ngài là hạng người gì, ngài còn không biết sao? Con luôn luôn nghiêm túc tuân thủ luật pháp, sẽ không tùy tiện bính con gái nhà người ta đến mang thai, dù huých cũng nhất định sẽ phụ trách. Chính là…”

Hình Tử Thao bên kia nhụt chí: “Cha đã nói rồi, con cha khi nào thì thông suốt như vậy chứ. Con nếu thật có thể cho cha một đứa cháu ngoài giá thú, cha… cha đây đời này cái gì cũng không cần nữa.” Hình Tử Thao bắt đầu nức nở.

Cao Thừa Tử biết Mẫu hậu nương nương nhà hắn lạimuốn xuất đòn sát thủ, vì thế lập tức nói: “A! Huấn luyện viên của tụi con tìm con có chút chuyện, thay con hướng Cường ca nhà người vấn an a Mẫu hậu nương nương!” Nói xong lập tức cúp điện thoại.

Hình Tử Thao ở bên kia bắt đầu gào thét: “Cao Thừa Tử ngươi mau gọi lại cho lão tử! Chả phải ngươi chính là huấn luyện viên sao? Tức chết ta!”

Nghe đầu dây bên kia truyền tới tiếng tút tút, Hình Tử Thao nhụt chí đem di động ném! Lúc này, lão tử không đem bây lôi trở về, cha bâysẽ lập tức đổi tên!

Cao Cường vừa đỗ xe xong liềnnhìn thấy bà xã yêu dấu đang ngồi trong sân sinh hờn dỗi, hỏi nguyên nhân mới biết được, thì ralà con trai làm bà xã tức giận. Cao Cường trầm ngâm: “Cũng đã lâu không thấy Thừa Tử, nếu không chúng ta đi Bầy Sói gặp con?”

Hình Tử Thao ủy khuất: “Đừng làm rộn Cường ca, con hiện tại đang ở trong tổ hành động của Bầy Sói! Thời điểm trước kia anh ở tổ hành động, làm gì có thể dễ dàng gặp người nhà chứ? Đừng nói không biết con khi nào thì có nhiệm vụ, cho dù không có nhiệm vụ, đều phải huấn luyện nhiều không đếm xuể! A đúng rồi Cường ca, anh nói em hiện tại lại đến đó làm tiểu binh chuyên nấu cơm và quân y thường niên, người ta còn thu không?”

Cao Cường đầu đầy hắc tuyến: “Đã chừng này tuổi em còn muốn gây sức ép gì nữa? Cái thắt lưng già cỗi của em có còn cần hay không?”

Hình Tử Thao một bên khóc một bên căngkhóe mắt: “Ai nói em đây thắt lưng già cỗi? Đêm qua là ai nói bộ dạng của em chẳng khác gì hai mươi mấy năm trước chứ? Ai nói thắt lưng của người ta giống rắn nước, nơi đó vừa chặt vừa nóng, chẳng những kẹp chặt không buông mà còn sẽ không ngừng hút hút lấy anh chớ? Anh rõ ràng nói thực thoải mái vậy mà hôm nay lại ghét bỏ thắt lưng già cỗi của em? Cường ca! Anh lừa gạt tình cảm của tui!”

Hình Tử Thao xuất ra một tràng vừa rơi rơi nước mắt. Khuôn mặt đã dùng rất nhiều tiền để bảo dưỡng, ngàn vạn không thể khóc nhiều, không phải nước mắt sẽ ăn mòn da thịt sao?

Lúc này, chỉ thấy người kia lại lấy một cái khăn ướt mềm mại chà lau khóe mắt, rồi cầmđiện thoại lên soi soi, khi thấy quả thật không thành vấn đề mới đem di động bỏ vào lại.

Cao Cường đành phải ngồi xổm xuống, ôm thắt lưng bà xã kiên nhẫn hống: “Ai nha bảo bối, anh khi nào ghét bỏ lão thắt lưng của em chứ? Hai ta nói cái gì cũng là người năm mươi tuổi rồi, không chịu già cũng không được. Tuy nói Quý Hoành cung cấp phương thuốc có thể kéo dài tuổi thọ trì hoãn tuổi già, nhưng cái tuổi này đã không thể tùy ý lắc lư nữa rồi!”

Hình Tử Thao không phục: “Năm mươi tuổi thì đã sao? Lão Quý so với em còn lớn hơn mười mấy tuổi đó! Cũng không thấy hắn hết lắc lư mà!?”

Cao Cường trả lời: “Quý Hoành dù sao cũng là người nhà họ Quý, hơn nữa còn là người có gene di truyền thuần túy nhất của nhà họ Quý. Bất quá bà xã em tuy rằng không phải nhà họ Quý, nhưng em nhìn qua so với lão Quý hiện tại còn trẻ hơn nhiều. Em xem anh ta chẳng phải đã là cụ ông rồi sao, đã nhiều tuổi mà còn suốt ngày giả trang non nớt, vẫn là vợ anh tốt nhất, chúng ta không thèm so đo!”

Nghe Cao Cường nói xong, Hình Tử Thao mới có chút cân bằng trong lòng. Hắn hiện tại đều chiếu theo phương thuốc Quý Hoành đưa tiến hành dưỡng sinh mỗi ngày, hy vọng có thể làm bạn với Cao Cường thêm vài năm. Bất quá phương thuốc này hiệu quả cũng không tệ lắm, tuy rằng bọn họ đã biết số trời khó cải, nhưng thân thể vẫn tinh tráng như trước. Nhất là Hình Tử Thao, mỗi ngày đều bỏ ra không ít tiền dưỡng da, đủ để xây cả một khu tiểu học Hi Vọng, vì thế Cao Bác vẫn luôn nói hắn lãng phí tài nguyên quốc gia.

Cao Cường bảo: “Đúng rồi, nghe nói Quả cam nhỏ đang chấp hành nhiệm vụ đặc biệt hàng đầu tại thành phố Z. Anh phải nhờ vào quan hệ với bộ hạ cũ tại Bầy Sói mới hỏi thăm được. Nếu em thật sự muốn gặp con trai, anh liền mang em đến thành phố Z nhìn con. Em cảm thấy thế nào?”

Hình Tử Thao nghe xong lập tức mặt mày hớn hở: “Thật vậy chăng? Vậy thì tốt quá, lúc này mà thấy tiểu tử thúi kia, em cần phải hảo hảo giáo huấn nó một chút. Đã chừng này tuổi rồi cũng phải lập gia đình chớ! Em còn chờ ôm cháu đây!”

Cao Cường đáp ứng: “Có phải hay không, đợi nhìn thấy con rồi tùy em giáo huấn!”

Bên này Kỳ Tiểu Nguyên bị Diệp Thần kêu vào văn phòng, người mới vừa ngồi xong, Quý Hoành đã trực tiếp ném cho cậu một bảng báo cáo kết quả giám định DNA: “Thứ này chắc cậu xem hiểu phải không? Để chú giải thích một chút đi! Với mức gene tương xứng này của Cao Thừa Tử và Tử Tử, Tử Tử chẳc hẳn là con trai của Cao Thừa Tử, đúng không?”