Thẩm Đường Cửu ầm một tiếng đóng lại cửa phòng.
Đàm Minh Triết toét miệng cười đến ngửa tới ngửa lui. Trời ạ, đùa giỡn Thẩm đại thiếu quả thực chơi quá vui.
Thẩm Đường Cửu sau khi rời khỏi phòng thử quần áo, hướng bên ngoài đi mấy bước, tâm tình hơi bình tĩnh mấy phần.
Hắn không nhịn được đỡ trán than thở một tiếng, không phải đã sớm lãnh hội da mặt dày của tên kia sao, vậy còn xoắn xuýt cái gì?! Nhấc cậu ta lên đánh mông cậu ta một trận, hoặc giả làm mặt dày đùa giỡn lại cậu ta, mới là phương pháp giải quyết chính xác!
Thẩm Đường Cửu tới cửa hàng bán quần áo trẻ con hàng hiệu, mới vừa hắn đưa cho Đàm Minh Triết chính là một bộ vận động màu da cam, phong cách hiphop, cửa hàng này quần áo rất dễ nhìn, nhưng không có bán quần lót, hắn không thể làm gì khác là đi tới cửa hàng bên cạnh.
Dừng chân tại một cửa hàng bán quần áo lót trẻ con, Thẩm Đường Cửu nhìn quần lót trẻ con trưng bày, có mèo kitty, có doremon, khóe miệng hắn không nhịn được hơi giương lên.
“Tiên sinh, xin hỏi ngài cần gì? Đây đều là kiểu được bạn nhỏ rất yêu thích, bên này còn có đồ lót giữ ấm...” Cô bán hàng tiến lên lễ phép hỏi.
Thẩm Đường Cửu chỉ mấy cái quần lót vừa nãy nhìn: “Giúp tôi đem mấy cái này gói lại, nha, còn có cái này, cái này...”
Hắn tổng cộng chọn chừng mười cái quần lót, mặt khác lại cầm hai bộ đồ lót giữ ấm, trả tiền rời đi.
Trở lại bên trong cửa tiệm vừa nãy, Đàm Minh Triết đang ngồi trên ghế, chơi điện thoại di động.
“Em mau thay đi.” Thẩm Đường Cửu đem túi quần lót thả xuống lấy ra một bộ đồ lót đưa tới cho cậu, một lần nữa đóng cửa lại.
Đàm Minh Triết muốn nói —— anh giúp em thay đi—— cứ như vậy bị chặn ở cạnh cửa.
Đàm Minh Triết cười một tiếng, từ bên trọng áo khoác lớn của Thẩm Đường Cửu chui ra, thay một cái quần lót nhỏ, thuận tiện oán thầm —— thì ra Thẩm thiếu gia yêu thích loại phong cách dễ thương này? Không thấy được a...
Cậu đổi đồ lót giữ ấm, sau đó mới mặc vào bộ trang phục màu da cam kia.
Cửa phòng thử quần áo mở ra, một đứa nhỏ ngây thơ khả ái đứng ở trước mặt hắn.
Thẩm Đường Cửu nhìn chằm chằm mặt Đàm Minh Triết một hồi, trong đầu lại hiện ra hình ảnh Đàm Minh Triết ở suối nước nóng, lúc đó cậu ta có đầy đủ vị đàn ông lại mang điểm mê hoặc...
Thẩm Đường Cửu cảm giác mình tiếp tục như vậy có thể sẽ bị thần kinh...
Đàm Minh Triết sửa sang lại quần áo, sau đó nghiêng đầu, ngẩng lên khuôn mặt nhỏ nhìn Thẩm Đường Cửu, ánh mắt trong suốt mang theo mong đợi, tựa hồ đang chờ đợi Thẩm Đường Cửu khen cậu vài câu.
Thẩm Đường Cửu đi tới bên cạnh giúp cậu đem mác áo lấy ra, sau đó như ước nguyện của cậu mà mở miệng: “Rất thích hợp với em.”
“Cảm ơn.” Đàm Minh Triết hài lòng, duỗi ra cánh tay đá cẳng chân, đi lại hai bước, nhìn gương soi, cuối cùng bị Thẩm Đường Cửu đem cậu xách về phòng thử quần áo, “Lại thử một bộ khác.””Được.” Đàm Minh Triết cởi bộ màu da cam này, đổi lại bộ trang phục quân đội Thẩm Đường Cửu giúp cậu chọn.
Sau khi thay xong, cậu đi ra ngoài soi gương.
Ánh mắt Thẩm Đường Cửu sáng ngời.
Quần áo màu xanh lục thay xong, khiến khí chất Đàm Minh Triết đột nhiên thay đổi, vừa mới bộ quần áo màu da cam kia sáng ngời hoạt bát mang theo phong cách hiphop, bộ quần áo bộ đội này thì lại hiện ra sự yên tĩnh trầm ổn, lộ ra mấy phần suất khí.
“Được, lấy hai bộ này” Thẩm Đường Cửu nói.
“Được.” Đàm Minh Triết không khách khí, trở lại phòng thử quần áo đem quần áo Thẩm Đường Cửu mua đổi lại, cái áo khoác kia của Thẩm Đường Cửu cũng đều cầm cẩn thận, ôm một túi lớn, đi chân trần chạy đến bên cạnh Thẩm Đường Cửu đang tính tiền.
“Hoan nghênh lần sau lại đến.” Cô gái thu ngân vô cùng nhiệt tình, nhìn chằm chằm cậu bé đẹp trai một hồi, thấy cậu đi chân trần, không khỏi nhắc nhở, “Bạn nhỏ đừng quên giày của em.”
Bởi vì lúc trước cô không chú ý, cho nên cũng không biết, kỳ thực Đàm Minh Triết căn bản là không có xỏ giày đến.
—— chỉ khoác áo khoác của Thẩm Đường Cửu.
“Cảm ơn, giày của em ở trong túi, chờ một lúc đi ra ngoài xỏ.” Đàm Minh Triết nhìn cô gái thu ngân ngọt ngào nở nụ cười.
Cô gái bụm mặt, lòng nói thật đáng yêu, thật đáng yêu!
Thẩm Đường Cửu đem biên lai nhận tiền nhét vào trong ví, sau đó hơi có chút bạo lực mang theo Đàm Minh Triết kẹp ở dưới cánh tay rời khỏi.
Đàm Minh Triết còn từ dưới cánh tay hắn lộ ra một khuôn mặt tươi cười, cười híp mắt cùng cô gái thu ngân phất tay nói tạm biệt.
Thẩm Đường Cửu kẹp Đàm Minh Triết đi đến một cửa hàng giày trẻ con, đem cậu thả trên ghế ngồi, còn hắn thì đi chọn giày.
Bởi vì là mùa đông, giày đều là giày nhung, cũng có một chút là ủng da.
Thẩm Đường Cửu chọn hai đôi giày ngắn, một đôi giày thể thao để ở bên chân Đàm Minh Triết.
“Không có tất, Đường Cửu.” Đàm Minh Triết quơ quơ chân, nhìn Thẩm Đường Cửu nở nụ cười.
Thẩm Đường Cửu nhìn cậu nói: “Chờ anh một chút.”
Hắn nhận mệnh trở lại cửa hàng lúc trước mua quần lót, chọn mấy đôi tất trở về đưa cho Đàm Minh Triết.
Mua cho Đàm Minh Triết xong, cũng phải mua hai đôi cho Thẩm Duệ.
Đàm Minh Triết tự mình đi tất, đi giày, bên cạnh người bán hàng cười nói: “Anh trai của bé thật lạnh lùng a!”
Đàm Minh Triết: “...”
Là người yêu, không phải anh trai!
Bất quá không sao, không cần thiết giải thích cho cô.
Cậu nhìn người bán hàng cười, đi giày xong liền đứng lên, chạy đến gương ngắm nghía.
“Đường Cửu, tới xem một chút nhìn có được hay không!” Đàm Minh Triết cố ý la lớn.Thẩm Đường Cửu lại cầm hai đôi giày đi đến, nhìn cậu đi giày, nhân tiện nói: “Chính em cảm thấy thích hợp là tốt rồi.”
“Được, em lại thử cái khác.” Đàm Minh Triết đi thay đổi đôi giày khác.
Thẩm Đường Cửu ngồi ở bên cạnh cậu, nhìn cậu đổi giày, thuận tiện chỉ đôi giày hắn mới vừa lấy tới: “Em nói, Tiểu Duệ có thích kiểu giày này không?! Chân của nó số báo nhiêu”
“Chắc sẽ yêu thích. Anh mua cho nó, nó khẳng định đều yêu thích.” Đàm Minh Triết nhớ lại, nói rằng, “Chân của nó thật giống như đi số 32.”
“Thật giống?” Thẩm Đường Cửu nhíu mày. Ba ba này quả nhiên vô căn cứ.
Đàm Minh Triết đứng dậy đi nhìn gương xem đôi giày thứ hai, bất đắc dĩ nói: “Nó phát triển rất nhanh, nói không chắc chân cũng dài ra, bất quá em nhớ tới mấy tháng trước giúp nó mua giày là số 32.”
“Vậy thì mua 32.” Thẩm Đường Cửu quyết đoán nói.
“Đừng mua quá nhiều, trẻ con đi không được mấy ngày.”
“Cũng đúng, vậy thì chỉ mua cho em một đôi thôi.” Thẩm Đường Cửu nói.
“Đừng nha! Em còn phải thay đổi mà. Cũng không thể mùa đông chỉ đi một đôi đúng không?” Đàm Minh Triết bảo vệ giày của mình, nhìn người bán hàng nói, “Chị giúp em gói lại, mấy đôi này em đều muốn.”
“Em cũng thật là biết tính toán a!” Thẩm Đường Cửu để sát vào tai cậu, thấp giọng nói, “Em vẫn chưa xác định có thể duy trì trạng thái này thời gian bao lâu mà, mua nhiều như vậy làm gì?”
“Không giống nhau a, em không đi còn có thể đưa cho Tiểu Duệ. Em vừa nãy thử đều là số 33.” Đàm Minh Triết cãi chày cãi cối.
Được rồi, coi như ngày nào đó Đàm Minh Triết khôi phục, giày quần áo còn có thể cho Tiểu Duệ mặc.
Thẩm Đường Cửu cầm theo vài cái túi, gồm có quần áo, giầy, đồ lót...
Đàm Minh Triết thì lại cà lơ phất phơ mà đi theo bên cạnh hắn, hiện tại có giày, Thẩm Đường Cửu không cần ôm cậu.
Bất quá cũng tốt, tuy rằng bộ dạng nhỏ một chút, nhưng như vậy cũng xem như là lần đầu tiên hai người hẹn hò a!
Hẹn hò ôi chao...
Đàm Minh Triết khóe miệng vẫn luôn mang theo ý cười thỏa mãn.
Thẩm Đường Cửu tổng cộng mua vài bộ quần áo, thuận tiện còn mua cho Thẩm Duệ không ít thứ, xem như là điên cuồng mua đồ.
“Đường Cửu, không mua cho em quần áo người lớn sao?” Đàm Minh Triết thấy Thẩm Đường Cửu một bộ dạng muốn đi bãi đậu xe, nhanh chóng đưa tay kéo lại vạt áo hắn.
Thẩm Đường Cửu cúi đầu liếc mắt nhìn cậu, suy nghĩ một chút, cũng đúng, mặc dù có rất nhiều nhân tố không xác định, nhưng trong nhà cũng cần phải chuẩn bị quần áo người lớn.
“Đi thôi, đi trên lầu cửa hàng trang phục nam.” Thẩm Đường Cửu trước tiên bước lên thang cuốn.
Đàm Minh Triết theo sát phía sau.Bên cạnh bọn họ có một người phụ nữ trung niên tầm năm mươi tuổi không nhịn được nhắc nhở Thẩm Đường Cửu: “Đừng để cho trẻ con một người đơn độc đi thang cuốn, quá nguy hiểm! Tốt xấu cũng để cho nó ở trước mắt cậu!”
Đàm Minh Triết vừa bắt đầu không phản ứng lại, nghe đến Thẩm Đường Cửu quay đầu nhìn người phụ nữ kia nói cám ơn mới hiểu được là đang nói hành động của hai người bọn họ, bị Thẩm Đường Cửu trừng liếc mắt một cái Đàm Minh Triết không nhịn được cười rộ lên.
Thẩm Đường Cửu khó khăn duỗi ra cánh tay đến trước mặt Đàm Minh Triết.
Đàm Minh Triết hiểu ý nở nụ cười, đem tay nhỏ giơ ra, Thẩm Đường Cửu liền nắm lấy tay nhỏ bé của cậu, thời điểm đi hết thang cuốn, nhìn cậu bước lên sàn nhà mới buông tay.
Người phụ nữ hài lòng gật đầu.
Thẩm Đường Cửu mới vừa đi được hai bước, tay lại bị Đàm Minh Triết bắt được, nhưng bởi vì tay Đàm Minh Triết hiện tại quá nhỏ, chỉ có thể cầm đầu ngón tay của hắn.
Thẩm Đường Cửu không thể làm gì khác hơn là một lần nữa nắm chặt tay nhỏ bé của cậu, đi tới cửa hàng bán trang phục nam.
Thời điểm đến cửa hàng bán trang phục nam, người bán hàng tưởng Thẩm Đường Cửu muốn mua quần áo, liền giới thiệu cho hắn vài mẫu thời trang đang lưu hành nhất.
Thẩm Đường Cửi gật đầu với người bán hàng, lại cúi đầu đi hỏi Đàm Minh Triết: “Thích không?”
Đàm Minh Triết gật đầu.
“Được, giúp tôi lấy hai bộ size XL.” Thẩm Đường Cửu từ bên trong chọn hai bộ quần áo, cũng không cần thử, liền để cho nhân viên bán hàng cho vào túi.
Nhân viên bán hàng đánh giá hắn vài lần: “Tiên sinh, anh không thử một chút sao? Tôi nhìn ngài chọn size 2XL sẽ thích hợp hơn.”
“Không cần thử, tôi giúp người khác mua, bọc lại đi.” Thẩm Đường Cửu đưa qua thẻ đi, nhập password, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng coi như mua xong rồi!
Đàm Minh Triết tự giác giúp Thẩm Đường Cửu cầm mấy cái túi, sau đó nắm tay Thẩm Đường Cửu vui vẻ đi đến bãi đậu xé.
Xuất phát đi đón con trai!
Không biết Duệ Duệ bảo bối nhìn thấy cậu biến thành dáng vẻ này, không biết có sợ hãi không?
Ngẫm lại cũng có chút hưng phấn!
Có thể cùng Duệ Duệ bảo bối làm bộ là anh em sinh đôi!
Đàm Minh Triết bò lên trên ô tô, tự mình thắt chặt dây an toàn, nụ cười trên mặt vẫn không hề biến mất.
Thẩm Đường Cửu yên lặng liếc mắt nhìn cậu, thầm nghĩ, cứ tiếp tục như vậy hắn có thể nào sẽ sinh ra khẩu vị kỳ quái hay không?!
Bởi vì hai người đi dạo nửa ngày khu thương mại, thời điểm lái tới trường học, thời gian không sai biệt lắm vừa vặn.
Tiếng chuông tan học reo lên, Đàm Minh Triết mười phần mong đợi mà nghiêng người, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, cậu muốn nhìn một chút Thẩm Duệ nhìn thấy cậu biến thành như vậy, sẽ phản ứng như thế nào.
Thẩm Đường Cửu ở bên trong một đám phụ huynh vô cùng dễ thấy, Thẩm Duệ chạy tới ôm lấy chân của hắn, dò hỏi: “Cha, ba ba con đâu? Ba ba khôi phục không ạ?”
“Ừ, ba ba ở trong xe chờ con.” Thẩm Đường Cửu bất đắc dĩ nói.
Mới vừa rồi bị Đàm Minh Triết cọ xát nửa ngày nói hắn phải giữ bí mật, hắn không thể làm gì khác hơn là đáp ứng.
Thẩm Duệ cho là ba ba đã khôi phục, thập phần vui vẻ, được Thẩm Đường Cửu nắm tay nhảy nhảy nhót nhót đi đến trước cửa xe, mở cửa xe ra, hô một tiếng: “Ba ba —— “
Nhưng mà lại nhìn thấy một cậu bé có gương mặt, dáng dấp giống mình đến mấy phần, Thẩm Duệ phá ra thanh âm gọi ba ba.
Đàm Minh Triết nở nụ cười giơ giơ móng vuốt: “Chào con, bảo bối ~ “
Thẩm Duệ: “...”
Hết chương 53.
Edit có lời muốn nói: Dễ thương quá! Muốn ôm Tiểu Triết a.
Giờ bạn Cửu phải làm cha có hai đứa con rồi