Ôm Ấp Yêu Thương

Chương 39




Tầng hầm không bật đèn, khoảng không gian đen kịt. Hạ Thiệu Nhiên ngồi ở trước bàn đọc sách, hai mắt chuyên chú nhìn màn hình laptop, ánh sáng ảm đạm hắt lên trên mặt anh, nhấp nháy, đường cong ngũ quan lạnh lùng bị ánh sáng trên màn hình làm cho rõ ràng hơn. Con chuột dừng trên bản vẽ tòa nhà 3D, Hạ Thiệu Nhiên chăm chú nhìn một lúc lâu, mới rời khỏi, tắt máy, đứng lên hoạt động gân cốt, bưng cà phê lạnh đi ra khỏi tầng hầm.

Tầng hầm im ắng đen kịt, máy vi tính màu đen đột nhiên sáng, tự vận hành, từng bản vẽ, từng tờ tài liệu, vút vút nhảy ra ngoài, toàn bộ bị làm lại, truyền xa. Ở nơi này ban đêm im ắng đen kịt, màn hình màu lam có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Giấy rơi trên đất, máy vi tính trước mặt của khách sạn cao cấp, Thạch Nam vừa sắp xếp tài liệu vừa đối thoại với Lý Khuynh Tâm: "Đen, tự mình viết hệ thống phòng ngự thật khó chịu, về sau đừng tìm tôi làm loại chuyện như vậy."

Lý Khuynh Tâm nói: "Được rồi! Nếu như cậu muốn thấy sư huynh bị cảnh sát bắt thì đừng giúp tôi."

Thạch Nam kết thúc trò chuyện, lấy tai nghe xuống vứt qua một bên, lẩm bẩm: "Thôi đi, thay BLACK đánh yểm trợ đấu tranh anh dũng vẫn là tôi có được hay không, nói cô tóc ngắn kiến thức cũng ngắn." Tiện tay lấy báo thị trường thấy trên đó có một tin tức, mục tiêu tiếp theo của đạo tặc BLACK, công ty rượu cổ ở Anh quốc cất giấu một chai rượu vang cao quý nhất.

Người đang ở cách xa T thị, Lý Khuynh Tâm cùng Tiểu Anh ngồi ở bên máy tính, tiếp thu sấp tài liệu Thạch Nam gửi tới. Sau khi triển khai mới biết mục tiêu kế tiếp của Hạ Thiệu Nhiên thế nhưng thật ra là công ty Mạnh Mãi Cao Khoa mới vừa công bố ra bên ngoài tài liệu mới nhất về phát triển người máy công nghệ cao như loài người.

Công ty quyết chí với nghiên cứu phát triển kỹ thuật mới đỉnh cao giống như Mạnh Mãi Cao Khoa, trang bị hệ thống an toàn nhất định đứng đầu về hàm lượng kỹ thuật, tất cả nhân viên bảo an đều là phản ứng nhanh chóng, bản lĩnh phải là quân nhân giải ngũ.

Lý Khuynh Tâm vùi ở trong ghế, bắt chéo chân, sử dụng bàn phím đặt ở trên bụng, giảng giải cho Tiểu Anh: "Mỗi đêm sau tám giờ hai bộ thang máy Cao ốc dừng làm việc, mười máy theo dõi, hai an ninh giám thị 24h mọi thời tiết. Chúng ta muốn lấy được tài liệu, phải lẻn vào tầng 23 khống chế máy vi tính trung tâm, quấy nhiễu phục vụ mới được.

Mạnh Mãi Cao Khoa tồn trữ toàn bộ đều là số liệu cùng tài liệu kỹ thuật đỉnh cao, dùng rất nhiều thiết bị phòng ngừa gián điệp xâm lấn. Giám thị thăm dò, lặp đi lặp lại liên tục 12 giờ ở cửa thuỷ tinh công nghiệp 12 tấn, cửa từ thăm dò khi cửa được mở ra vượt qua một cm sẽ phát báo động, trừ đó ra, còn có máy nhiệt cảm ứng thường gặp, hoạt động cảm ứng chậm hơn."

Tiểu Anh nằm ở trên mặt bàn, xoa xoa cái mũi nhỏ nói. "Ha ha! Nhiều thiết bị như vậy, chúng ta đi vào sẽ bị bắt được."

Máy vi tính đầu bên kia, Thạch Nam nói: "Này! Chị em gái, nói cho hai người biết một tin tức hết sức xấu, tôi mới vừa bí mật vào hệ thống cảnh sát, cảnh sát cao cấp đã hạ lệnh lùng bắt được BLACK thì trực tiếp tiêu diệt, xem ra lần này BLACK thật chọc giận bọn họ rồi"

"Tiêu diệt?" Tiểu Anh hỏi.

Lý Khuynh Tâm giải thích: "Chỉ cần sư huynh xuất hiện trước mặt cảnh sát, mặc kệ trộm hay không trộm vật, cũng sẽ vô tình bị bắn chết."

"A!" Tiểu Anh vọt đứng lên từ trên ghế, "Vậy chẳng phải là anh ấy rất nguy hiểm ư?"

Ở một chỗ khác vẻ mặt Thạch Nam đau khổ, nguy hiểm là anh có được hay không, không thích chút nào trò chơi thế thân tùy thời cũng sẽ rơi đầu.

"Cho nên chúng ta muốn đuổi cảnh sát chặn anh ấy thì phải khiêu chiến trước, trước tiên đem tài liệu thu vào tay." Lý Khuynh Tâm phân phó Tiểu Anh: "Đặt vé máy bay."

Tiểu Anh nắm con chuột không động đậy, "Đợi chút, trên web có một tin tức đạo tặc BLACK hướng cảnh sát tuyên chiến, mục tiêu là công ty rượu cổ ở Anh quốc cất giấu một chai rượu vang đắt tiền nhất."

"Trong máy vi tính của sư huynh không có tài liệu về công ty rượu cổ ở Anh quốc." Tay Lý Khuynh Tâm đè ở trên máy tính, làm bộ muốn khép lại.

"Còn có tiệm châu báu Giao nhân lệ ở Tokyo, chờ một chút, tôi xem một chút, mặt trên còn treo giải thưởng tin tức kho tàng của nhà Đằng Nguyên, kho tàng nhà Đằng Nguyên là cái gì? Giao nhân lệ có phải là nước mắt người cá hay không? Thực sự có người cá tồn tại sao?"

"Nghe nói là thời đại Mạc Phủ lưu truyền một giọt nước mắt hình ngọc thạch, rất đáng tiền." Lý Khuynh Tâm mạnh mẽ đóng Laptop, "Không có thời gian để lo chuyện khác đâu, hiện tại chúng ta phải chạy tới Mạnh Mãi, những chuyện khác sau này hãy nói."

Lầu cuối trong mật thất, Lý Khuynh Tâm dọn dẹp đồ trong rương, tiện tay cầm mặt nạ bằng bạc trên bàn ném cho Tiểu Anh, "Môt khi bị máy theo dõi quay được, cảnh sát sẽ thông qua hệ thống phân biệt mặt tìm được chúng ta, mang theo cái này đi."

Tiểu Anh đeo dây màu bạc vào tai nhỏ mặt nạ mèo nhỏ che trên mặt, chỉ lộ mắt cùng vị trí từ miệng trở xuống, lớn nhỏ vừa vặn, rất đẹp, rất thần bí, Tiểu Anh mừng rỡ đem mặt nạ đặt trong túi đeo lưng của mình.

Trải qua việc đặc biệt xử lý cái rương có thể dễ dàng tránh thoát được kiểm tra an toàn ở phi trường, giả bộ cái gì cũng không sợ.

Hơn mười giờ máy bay hạ xuống đất, hai người mặc áo khoác ủng da mang theo kính râm màu đen bước chân gấp gáp từ phi trường ra ngoài, ngồi lên xe taxi, đặt một gian phòng chỉ cách Mạnh Mãi Cao Khoa một khách sạn.

Nửa đêm mười hai giờ, trong rừng cây tối tăm, Lý Khuynh Tâm gặp mặt người mua. Tổng giám đốc Robben tập đoàn KVC tự thực hiện đưa danh thiếp của mình ra, giọng nói oán giận phẫn nộ: "Kế hoạch E12 được công ty chúng tôi dùng thời gian ba năm ròng rã nghiên cứu chế tạo khai phá ra, không ngờ tuần lễ trước bị gián điệp Mạnh Mãi Cao Khoa nằm vùng ở KVC đánh cắp, ngày mai sẽ phải tổ chức buổi họp báo thành quả nghiên cứu chế tạo mới nhất, trông cậy vào cảnh sát thì chúng tôi không cách nào lấy được số liệu E12 sớm nhất, cho nên chỉ có thể nhờ vào cô."

Robben thuận tay xách cái rương tới giao cho Lý Khuynh Tâm, Lý Khuynh Tâm mở ra nhìn xong, khép lại, nói: "Lát nữa tới đây tìm tôi."

Bóng dáng yểu điệu biến mất ở trong rừng cây, Robben lộ ra nụ cười kỳ quái.

00 giờ 30 phút, thành phố đang ngủ say.

Mặc trang phục màu đen giống nhau đeo túi đeo lưng, hai cô gái lẻn vào sát vách vao ốc Mạnh Mãi Cao Khoa, giẫm lên tầng cao nhất.

Trăng đen, gió cao.

Trên lầu cuối, Lý Khuynh Tâm điều khiển súng dây thừng, ngón trỏ động cò súng, ba cái móc câu chạy thẳng tới cao ốc đối diện vững vàng ôm nóc nhà xi măng. Lý Khuynh Tâm cất đồ xong, nhanh chóng theo dây thừng trượt đến cao ốc đối diện, thủ pháp lưu loát, vẻ mặt giải quyết nhìn một cái cũng biết là kinh nghiệm lão luyện. Mà Tiểu Anh mới vừa nhập hành, lần đầu tiên chơi người bay không trung, đầu mi nhăn nhúm, lo lắng mình trượt được nửa đường thì dây thừng đứt ra. Nói trong máy bộ đàm: "Dây cáp đủ bền chắc không?"

"Đó là sợi quý chế thành. Đừng lề mề, nhanh lên." Lý Khuynh Tâm không nhịn được nói.

"A, được rồi!"

Tiểu Anh vô cùng không tình nguyện lui về phía sau, đứng lại, nhắm mắt lại, nhớ lại lần ở Thanh Mai, hình ảnh bị Hạ Thiệu Nhiên mang theo bay vọt trên cao ốc, trong lòng âm thầm cầu nguyện: BLACK, phù hộ em, chớ té xuống. Em muốn xông lên, xông lên thật!

Cắn răng, cất bước, chạy, gia tốc, nhảy, hai tay nắm chặt vòng sắt, giống như cơn gió mạnh, vèo tuột xuống. Lúc rơi xuống đất, Tiểu Anh cảm giác chân của mình mềm nhũn, mở to hai mắt, thở dài một hơi, "Nguy hiểm thật!"

Thang máy cao ốc đã ngừng dùng, Lý Khuynh Tâm kéo túi đeo lưng ra lắp đặt tốt dây thừng cột chắc cho Tiểu Anh trước. Tiểu Anh đưa đầu nhìn xuống, tầng ba mươi cách xa mặt đất, cảm giác mê muội đánh tới, gương mặt cô đau khổ nói: "Khi ăn trộm thật đúng là phải trang bị đồ!"

"Lần này em đi xuống trước." Tay Lý Khuynh Tâm nhanh hơn so với miệng, Tiểu Anh không có chuẩn bị đã ngã xuống. "A ——" tiếng thét chói tai vang lên, đầu Tiểu Anh hướng xuống cấp tốc xuống phía dưới, gió lạnh lao thẳng tới mặt, trái tim giống như đã bay ra từ trong lồng ngực. Tiếng thét chói tai dừng lại ở tầng 23, Tiểu Anh treo ngược thở từng ngụm từng ngụm, tay nhỏ bé mang theo cái bao tay bấm trên mặt mình, xác định mình còn sống hay không.

Lý Khuynh Tâm ngồi ở trên dây thừng từ từ xuống, dừng lại bên cạnh Tiểu Anh, đưa tay kéo cô, "Cảm giác như thế nào?"

"Tệ hết biết rồi." Tiểu Anh xoa ngực, liếc cô một cái, "Không báo trước thật hù dọa người!"

Lý Khuynh Tâm dùng nhiệt độ cao nấu chảy một cái hình tròn ở trên cửa sổ thủy tinh, cẩn thận hút thủy tinh xuống. Người nhẹ như yến chui qua lỗ cắt trên thủy tinh, hạ xuống mặt đất phòng làm việc. Tiểu Anh cũng không bản lĩnh nhanh nhẹn giống như cô ấy, tốn sức chui qua lỗ trên thủy tinh, tư thế tuyệt không tuyệt đẹp.

Lý Khuynh Tâm mang theo mặt nạ liên tuyến với Thạch Nam, "Cậu giải quyết máy theo dõi."

"OK, không thành vấn đề. Tôi sẽ để hình ảnh dừng ở một phút trước đó." Toàn thân Thạch Nam áo đen từ trên xe bước xuống, dùng điện thoại di động điều khiển từ xa.

Máy theo dõi trên vách tường đã được giải quyết, trong phòng giám sát, các nhân viên an ninh ngây ngốc hướng về phía hình ảnh ngừng. Hai cô gái mang theo mặt nạ nghênh ngang ra khỏi gian phòng, phiến nhôm ngăn cách khu từ tính, tháo bỏ máy truyền tử ngoại, phá cửa từ thăm dò. Điện tử đọc giải mã số liệu cắm vào trong điện tử mật mã, nhanh chóng tính toán mật mã, mật mã "đinh ninh" phá vỡ, mở được cửa rồi. Nơi cách cửa chính một mét, gặp phải nhiệt cảm ứng, Lý Khuynh Tâm móc keo xịt tóc từ trong lòng ra phun mấy cái lên phía trên, nói với Tiểu Anh: "Dùng keo xịt tóc có hiệu quả ngăn cản nhiệt, hiểu không?"

"Hiểu rõ."

Hai người làm việc tránh thoát máy theo dõi, lại gặp phải chùm tia laser, laser màu xanh dương không ngừng biến đổi theo thứ tự. Xuyên qua laser biến hóa là sở trường của Lý Khuynh Tâm, chỉ thấy cô khom lưng, cúi đầu, tránh thoát một tia laser màu xanh dương chạm mặt quét tới, nhấc chân, vượt qua, đùi đẹp mảnh khảnh linh hoạt nâng cao, bắp chân đã đến bên kia, một chùm laser lại quét qua.

Đôi tay Lý Khuynh Tâm đè trên mặt đất, hạ eo, chuyển động thân thể, nhảy, sải bước vượt qua, động tác đẹp đẽ giống như con bướm vỗ cánh bay trong ánh sáng màu xanh dương lóa mắt.

Tiểu Anh xem đến mắt choáng váng, cho đến khi Lý Khuynh Tâm nhẹ nhõm lướt qua chướng ngại, nói với cô: "Tới phiên cô." Thì mới hồi hồn.

"Tôi á!" Tiểu Anh cho là Lý Khuynh Tâm sẽ tắt laser, trong lòng thấp thỏm, không tin tưởng vào bản thân, đầu nhỏ lay động giống trống lắc, nói: "Sợ rằng không được."

Lý Khuynh Tâm lạnh lùng nói: "Nhanh lên, đừng lề mề."

Ôi! Tiểu Anh cắn răng đi về phía chùm laser, học bộ dạng của Lý Khuynh Tâm, cất bước, vượt qua từng chùm laser, nhưng thân thể cô không mềm mại bằng Lý Khuynh Tâm, lúc khom lưng né tránh laser hai cánh tay cứng còng rũ xuống bên người, vụng về giống như cương thi, thời điểm nâng cao giày có thể qua thì chân không nhấc. Tóm lại, vóc người nhỏ thoạt nhìn linh hoạt của cô gặp phải chùm laser thì hoàn toàn lóng ngóng.

Mặc dù động tác của Tiểu Anh không linh hoạt, nhưng trí nhớ được, trong vòng một phút ngắn ngủn, quy luật biến hóa của laser đã bị cô nắm giữ, cuối cùng vượt qua một vệt sáng cuối cùng thì đắc ý vênh váo, thế nhưng quên một chùm nguy hiểm nhất trên đỉnh đầu. Giống như cây gậy rát buốt quét tới từ mặt bên, Tiểu Anh sợ ngây dại, may Lý Khuynh Tâm nhanh tay lẹ mắt, dùng sức túm cổ áo của cô kéo cô thấp xuống.

Thân thể ngã trên mặt đất như chó ăn shit.

"Ha ha!"

Tiếng cười nhỏ không thể nghe thấy truyền đến từ phía trên, Tiểu Anh không nghe thấy, Lý Khuynh Tâm lại nghe được. Lý Khuynh Tâm mang theo mặt nạ bươm bướm ngẩng đầu nhìn lên, trống trơn không một vật.

Một loại cảm giác kỳ quái tự nhiên sinh ra, phòng số liệu có chút quỷ dị, Lý Khuynh Tâm chỉ muốn nhanh chóng rời đi đem U bàn cắm vào máy vi tính, không có quan tâm Tiểu Anh.

Tiểu Anh bò dậy từ sàn nhà cứng rắn, vuốt vuốt hai ngực té đau, nói lầm bầm: "Đau quá."

Lý Khuynh Tâm liếc cô một cái: "Ai bảo cô đần!"

"Hừ!" Tiểu Anh tràn đầy tự tin: "Một ngày nào đó tôi cũng sẽ lợi hại giống như cô."

Thạch Nam thiết lập chương trình tự động khống chế tầm xa, số liệu bị đánh nén. Sau khi hai người làm được việc trở về bằng đường cũ, Lý Khuynh Tâm bước nhanh đi ở phía trước, Tiểu Anh bước nhanh theo cô. Trong hành lang, Lý Khuynh Tâm mới vừa quẹo vào, một bàn tay lớn mang theo bao tay da màu đen chợt vươn ra, che miệng Tiểu Anh, ghìm chặt cổ cô mạnh mẽ kéo đi.

Tiểu Anh nức nở nghẹn ngào giãy giụa, người đàn ông mang theo mặt nạ màu bạc trang phục áo đen áp sát cô, nói ở bên tai cô: "Chớ lộn xộn."

Cái giọng nói này. . . . . .

Trầm thấp mà dịu dàng.

Thân thể Tiểu Anh cứng đờ, nội tâm kích động, nước mắt thiếu chút nữa chảy xuống. Cô bất động không lên tiếng, mặc cho đạo tặc BLACK dẫn cô vào trong góc tối. BLACK từ từ dời tay che môi hồng, Tiểu Anh nhìn cặp mắt màu bạc, miệng to hít thở, BLACK nói: "Mèo con, ngoan ngoãn đem U bàn giao cho tôi."

Mèo con?

Mèo con.

Cô nơi nào giống như mèo.

Nghĩ đến màu bạc trên mặt là mặt nạ con mèo, hoá ra là như vậy!

Tiểu Anh lui về phía sau một bước, tròn mắt liếc hành lang trống vắng, nói: "Xin lỗi, không thể cho anh." Nói rồi nhấc chân bỏ chạy. Cảm ứng trên vách tường bị động, đèn xanh biến đỏ, trong nháy mắt cao ốc kéo vang báo động, kinh động an ninh.

Tiểu Anh ảo não trong lòng về hành động ngu xuẩn của mình, va vào Lý Khuynh Tâm tìm cô, lập tức trốn phía sau cô ấy nói: "Là BLACK."

Thì ra thật sự là anh. Lý Khuynh Tâm ra lệnh: "Đi trước."

"Ồ!"

Tiểu Anh chạy đi, BLACK đi ra từ góc rẽ, cùng Lý Khuynh Tâm nhìn nhau. Âm thanh an ninh cao ốc chạy càng ngày càng gần, càng ngày càng vang, BLACK nói: "Kéo cô ấy xuống nước?"

"Như tâm ý của anh đi!" Mặt Lý Khuynh Tâm tràn đầy giễu cợt, lướt qua anh nhanh chóng thoát đi.

Mới bắt đầu, là cô cùng Thạch Nam giả trang con bác sĩ D bị Lạc Huyền mang vào Tập đoàn K, mục đích rất đơn giản, muốn cho bí 7 Tập đoàn K phiền phức, khiến bí 7 không rảnh truy xét quan hệ giữa Lạc Tiểu Anh và Hạ Thiệu Nhiên, hoặc là nói cho bọn họ thời gian yêu, mặc dù vừa bắt đầu, cô cũng không thích Lạc Tiểu Anh.

Nhưng gần đây xảy ra rất nhiều việc, Lý Khuynh Tâm không xác định, cũng không đoán được tâm tư của Hạ Thiệu Nhiên, càng không hiểu tại sao Hạ Thiệu Nhiên không trực tiếp xử lý xong Diệp Nhu, mà phóng túng cô ta tiếp tục diễn trò.

Hai bảo vệ chạy tới, một đuổi theo Lý Khuynh Tâm, một kiểm tra số liệu phòng máy, mật mã cửa vừa mới mở ra, đã bị người đánh lén từ phía sau, ngã xuống đất ngất đi. . . . . .

Bị chó đuổi theo một tháng không phải uổng công luyện tập, mới bắt đầu Tiểu Anh còn bị Lý Khuynh Tâm lôi kéo chạy, càng về sau chạy nhanh như Lý Khuynh Tâm, hung hăng bỏ rơi người phía sau, đoán chừng hiện tại cô chạy còn nhanh hơn so với sói.

Lý Khuynh Tâm giải quyết hai an ninh chạm mặt xông tới, đẩy cửa phòng làm việc ra, hai người vào nhà thì khóa cửa, dùng tốc độ nhanh nhất cài dây thừng an toàn. "Rầm rầm!" Âm thanh an ninh dùng thân thể đụng cửa, Tiểu Anh gấp gáp thiếu chút nữa cài lỗi nút áo, Lý Khuynh Tâm cột chắc mình xong, phi thân xuyên qua lỗ thủy tinh, nhấn điều khiển từ xa một cái, người đi.

Tiểu Anh mới vừa cột chắc nút áo, an ninh đụng vỡ cửa, Tiểu Anh vội vàng nhảy ra hướng ngoài cửa sổ, an ninh phi thân về phía cửa sổ, cánh tay đưa ra kéo một chân Tiểu Anh.