Một ngày mới lại bắt đầu, tôi mở mắt ra và ngồi dậy vặn người để khởi động mình. Đảo mắt xung quanh thì mọi người đều đang nằm đây ngủ trừ Yuri. Chắc là cô nàng dậy sớm để nấu ăn đây mà.
Nghĩ thế tôi cũng rời khỏi giường và sửa soạn mọi thứ. Mặc đồ đàng hoàng xong, tôi cũng mở cửa và rời khỏi phòng. Tiến đến căn bếp thì có người đang bận bịu nấu ăn ở đó. Người đó chính là Yuri, tôi từ từ tiến lại gần và ôm eo của Yuri từ phía sau.
"Raito à, em đang nấu bữa sáng mà. Lỡ có chuyện gì thì sao? "Yuri vẫn chú tâm nấu khi nói.
"Em là người nấu mà, làm sao có chuyện gì được. Cũng may là lần này anh về kịp lúc, không thôi là anh không được ôm em như thế này nữa rồi. "
"Đúng là rất kịp lúc nhưng anh cũng dắt thêm một cô gái mới về. Không biết em có nên lo về tương lai dành dật anh với mọi người không nữa? "Yuri nói với giọng như giận dỗi.
"Thôi nào, đâu phải do anh muốn đâu. Tất cả là do thằng tác... À do ý trời thôi mà. Anh nghĩ chắc sẽ không có nữa đâu. "Tôi nói để trấn an cô ấy.
"Thôi được rồi, tha cho anh lần này đấy. Ra bàn ngồi một lát đi, để em làm đồ ăn. Mọi người sắp dậy rồi. "(Yuri)
"Vâng, tuân lệnh vợ yêu. "Tôi nói trong khi bỏ tay khỏi người Yuri.
Sau đó tôi thì coi tin thời sự, hút thuốc. Yuri thì tiếp tục công cuộc nấu ăn của mình. Sau đó mọi người lần lượt rời khỏi phòng với dáng vẻ chỉnh tề. Cơ mà họ đều mặc váy học sinh, bộ họ đi học lại rồi đó hả.
"Mấy em đi học lại rồi à ? "Tôi hỏi khi nhìn họ.
"Tất nhiên là phải vậy rồi. Trong 1 năm nay khi cậu đi chơi thì tụi tớ cũng đâu thể ở nhà miết được. Tụi tớ đã lên năm 3 rồi. Mà chắc là cậu sẽ không đi học đâu nhỉ ? "Rin hỏi khi ngồi vào bàn ăn.
"Bọn em đã kết bạn được với rất nhiều người đấy. "Mia nhí nhảnh khoe với tôi.
"Tụi em cũng không gặp nhiều khó khăn lắm vì trường này chỉ toàn là học sinh nữ thôi. "Seria cũng nói khi ngồi xuống bàn.
"Ùm ùm. "Lili gật đầu khi ngồi vào bàn.
"Hiện tại thì chỉ còn em là ở nhà với Yuri thôi, vì trường cũ đã đuổi em rồi. "Kyoko sụt sùi nói và ngồi xuống.
"Vậy là em đã đăng kí cho bọn họ vào một trường nữ hả Yuri ? "
"Vâng, đúng là thế ạ. "Yuri nói trong khi bê món ăn ra và đặt lên bàn.
"Vậy cũng tốt, có gì lát nữa để anh hộ tống mọi người nhé. "
"Em có nên đi học không ạ ? "Fy rụt rè hỏi khi đi lại gần tôi.
"Nếu em thích thì đi luôn cũng được. Anh sẽ dẫn em theo, Yuri đi cùng nhé. Vì dù sao thì em cũng là người đăng kí lần trước mà, được chứ Yuri ? "Tôi quay ra hỏi Yuri.
"Vậy cũng được ạ. Nhưng mà giấy tờ của Fynara thì thế nào ạ ? "Yuri nghiêng đầu hỏi.
"Anh sẽ dùng thẩm quyền của FBI và nói rằng cô ấy là một nhân chứng cần bảo vệ và tạm thời chưa kịp làm giấy tờ cho cô ấy. "
"Nếu anh làm được thì em sẽ nghe theo lời anh. "Yuri nói khi cũng ngồi xuống.
Sau đó bọn tôi cũng bắt đầu bữa ăn như bình thường. Bữa sáng thì cũng như mọi ngày, thịt xông khói với trứng và bánh mì lát mỏng.
Ăn xong thì bọn tôi cũng bắt đầu rời nhà để đi đến trường. Tất nhiên là tôi đi trong hình dạng trưởng thành của mình. Yuri thì khoác tay tôi vì hình dáng của tôi hợp làm chồng của cô nàng nhất. Mấy cô vợ khác thì đang liếc tôi với viên mắt hình viên đạn cùng luồng aura đen kịt làm tôi cảm thấy hơi khó thở nhưng phải cố gắng thôi.
Nói chung thì nhóm của tôi khá là nổi bật vì nguyên một dàn gái xinh đang đi chung với một ông già. Nói tôi già thì cũng hơi quá, vì tôi mới có 973 tuổi thôi mà. Đâu có già lắm đâu, đúng không mọi người.
Mỗi khi có một tên nam sinh của trường nào đó đến bắt chuyện thì tôi cũng thả rông sát khí của mình để bọn chúng sợ hãi và từ bỏ. Trường của mọi người học là trường nữ sinh Angelin, cái tên được lấy theo angel nghĩa là thiên thần. Nghe nói là do người sáng lập muốn học sinh của trường này trở thành một người đẹp toàn diện về mọi mặt nên tên trường mới đậm chất phương tây như vậy đấy.
___________chuyển cảnh___________
Sau hơn 20 phút đi bộ thì cuối cùng cũng đến cái trường học. Quả nhiên là trường nữ sinh, đi đến đâu cũng toàn là học sinh nữ không thôi. Và tôi bị giữ lại vì là đàn ông.
"Xin lỗi nhưng đàn ông không có phận sự thì không được phép vào trường. "(Bảo vệ)
"Tôi đến cùng vợ để đăng kí cho em gái tôi vào học trường này đấy mà. "Tôi chỉ vào Yuri và Fy khi nói.
"Nếu là thế thì xin mọi người đợi một lát, tôi sẽ sắp xếp người dẫn các vị đến phòng hiệu trưởng. "(Bảo vệ)
"Vâng, vậy thì làm phiền anh rồi. "Tôi nói và cúi đầu nhẹ.
"Chỉ là trách nhiệm của tôi thôi. "Bảo vệ nói xong thì đi vào phòng bảo vệ.
"Vậy thôi, tạm biệt mấy em nhé. "Tôi nói rồi vẫy tay với mấy người mặc đồ học sinh.
"Vâng, tụi em đi trước nha. "Mia và mọi người đáp.
Tạm biệt xong thì bọn họ đi vào trường rồi nhập bọn với nhóm bạn của họ rồi tiếp tục đi vào trong trường. Còn tôi với Yuri và Fy thì đang đứng đợi người dắt đi. Sau khoảng 5 10 phút gì đấy thì cũng có người xuất hiện, một lão trung niên mặc bộ đồ quản gia ra và chào bọn tôi.
"Xin hỏi có phải mọi người muốn đăng kí cho vị tiểu thư đây đi học không ạ? "(Quản gia)
"À vâng, đúng vậy. Ông là người dẫn bọn tôi đến phòng hiệu trưởng nhỉ ? "Tôi hỏi khi nhìn ông ta.
"Vâng, là tôi. Xin mời đi theo tôi. "Quản gia xoay người và bước vào trường.
Sau đó bọn tôi cũng theo vào trường, và cái viễn cảnh bị dòm ngó lại tiếp tục. Do Fy và Yuri ôm hai bên tay của tôi nên tôi đang bị nhìn với một ánh mắt đầy khinh bỉ. Có vẻ như lần này thì cái vẻ đẹp trai của tôi không có tác dụng gì rồi.
Đi đến đâu cũng bị xầm xì đến đó, cứ như tôi đáng ghét lắm ấy. Đây là lần đầu tiên tôi gặp trường hợp này đấy. Cơ mà kệ đi, tôi chỉ đi xin nhập học cho Fy thôi chứ có phải nhân vật chính đâu.
Đi qua hành lang, lên cầu thang, lại đi qua hành lang, rồi lại lên cầu thang. Cái trường này to vãi cả cẹc ra, bây giờ thì mặt tôi đã bị nguyên trường nhìn thấy hết rồi. Đang đi đến khu của năm ba thì tôi đột nhiên nghe được một câu nói rất ư là khốn nạn.
{Tin báo hệ thống:
Bảng trạng thái của bạn đã bị phong ấn. Phong ấn này sẽ giảm tất cả các chỉ số cũng như làm giới hạn các skill mà bạn có thể sử dụng. Người dùng sức mạnh phong ấn này lên bạn là sư phụ của bạn. Thời hạn phong ấn là 12 giờ, bắt đầu lúc bạn nhận được tin này.}
Cái tin này làm tôi bất ngờ và đột ngột đứng lại. Fy và Yuri cũng đứng lại theo vì đang bám vào tôi.
"Anh sao thế Raito? "Yuri lo lắng hỏi tôi.
"Có chuyện gì sao anh? "Fy cũng thế.
Trước khi tôi kịp trả lời thì một thông báo khác lại xuất hiện. Tôi cảm thấy sao hôm nay lại xui đột xuất thế không biết.
{Tin báo hệ thống:
Skill <dịch chuyển thế giới> của bạn sẽ bị cưỡng chế và cướp quyền điều khiển. Người làm việc này là sư phụ của bạn. Thời gian cưỡng chế dịch chuyển là 3 giờ nữa, mong bạn hãy chuẩn bị đầy đủ. }
"CÁI ĐÉO GÌ XẢY RA VẬY HẢ ? "Tôi la lên.
Mọi người ngạc nhiên nhìn tôi, ngay cả lão quản gia đang đi đằng trước cũng quay lại nhìn tôi. Do đây là hành lang của học sinh năm ba nên tất cả học sinh đều chạy ra nhìn.
"Có chuyện gì sao anh ??? "Yuri nhìn tôi hỏi.
"Ể... À ừ... Không, không có gì đâu. Xin lỗi vì đã làm các em lo lắng. "Tôi nói với Yuri rồi quay lại xin lỗi các học sinh.
"Nếu ngài có việc thì có thể rời đi trước ạ. Việc đăng kí nhập học để sau cũng được ạ. "Lão quản gia từ tốn nói.
"Ể à xin lỗi, không có gì đâu chỉ là tôi mới nhớ ra vài việc nhưng cũng không gấp lắm. "
"Vậy xin mời mọi người tiếp tục đi theo tôi. Và xin đừng làm ồn vì tiết học sắp bắt đầu rồi ạ. "Quản gia cúi đầu lại tiếp tục đi.
"Vâng, tôi xin lỗi. "Tôi nói rồi tiếp tục đi.
Rồi bọn tôi lại tiếp tục đi tiếp. Yuri và Fy đều nói nhỏ để hỏi tôi có chuyện gì thì tôi cũng nói thật cho họ biết rằng tôi đã bị phong ấn sức mạnh và bị cưỡng chế dịch chuyển trong vòng ba tiếng nữa. Họ cũng khá bất ngờ nhưng khi biết ai là người đã làm chuyện này thì trên mặt họ tỏ vẻ thông cảm với tôi.
Đi một hồi thì cũng đến phòng hiệu trưởng. Lão quản gia gõ cửa rồi nghe thấy lời đáp thì liền mở cửa để bọn tôi vào và đóng cửa lại rồi rời đi.
Dù không phải nhân vật quan trọng nhưng tôi nghĩ mình vẫn nên giới thiệu sơ qua một chút. Hiệu trưởng là một phụ nữ có mái tóc đen dài óng mượt với vẻ quyến rũ khi mặc áo sơ mi trắng và váy bó màu đen như dân công sở để lộ ra đường cong hoàn hảo của bản thân. Cộng thêm cái quần tất đen và giày cao gót đậm chất quý phái và huyền bí. Trang điểm nhạt nhưng tôn lên vẻ đẹp của bản thân và thêm cặp kính trông đậm chất tri thức mà một hiệu trưởng nên có.
Việc đăng kí thì cũng khá suôn sẻ do Yuri đã có quen biết trước với hiệu trưởng chứ không giống với lão hiệu trưởng trước đây. Và cô ấy cũng đóng góp một khoản tiền khá lớn cho trường nên hiệu trưởng cũng nể.
Nhưng khi hỏi đến giấy tờ nhập học cũng như hồ sơ thì đến lượt tôi ra tay. Tôi đã đưa thẻ FBI của mình ra và nói giống với kế hoạch lúc sáng và thế là hiệu trưởng cũng giữ vẻ mặt nghiêm nghị và đồng ý với bọn tôi cho Fy nhập học cùng với một số tiền lớn coi như quyên góp cho nhà trường (bịt miệng hiệu trưởng).
Tôi cũng đã thông báo trước cho mọi người đang đi học thông qua skill <thần giao cách cảm> rằng tôi sẽ dịch chuyển trong 3 tiếng nữa thì họ nói với giọng não nề rồi buồn chán các thứ. Cũng đúng thôi, tôi còn chưa đánh đêm với họ thì làm sao mà họ không chán cho được. Skill của tôi đã bị giới hạn phạm vi nên tôi chỉ dùng để liên lạc với họ khi vẫn còn trong trường thôi. Còn khi vừa bước ra khỏi trường là nó cũng tịt ngòi luôn. Tôi cứ phải nghe mấy lời rên rỉ của họ trong khi đi bộ về nhà cùng với Yuri.
____________chuyển cảnh__________
Tại thần giới Athena. POV Tác
Một thằng khốn nạn đang ngồi nhấm nháp trà và ăn bánh trong khi xem tivi chiếu lại cảnh của Raito.
"Ahaha... Chuyện này sẽ vui đây, phong ấn sức mạnh của cậu ta rồi còn gửi cậu ta đến đó nữa. Chắc là cậu ta sẽ bị ăn hành ngậm mồm đây. "Segawa vừa cười vừa nói.
Đúng vậy, tên khốn nạn đó chính là thằng cha Segawa Raito, vị thần mạnh nhất. Vì nó éo có gì để làm nên luôn móc Raito ra làm thứ để tiêu khiển. Ngồi kế bên Segawa còn một người nữa.
"Con nghĩ papa làm hơi quá rồi... Nếu anh ấy có vấn đề gì thì sao ạ, Athena-mama sẽ phạt papa tiếp cho coi. "Airi vừa nói vừa đút miếng bánh vào miệng.
"Nè, Airi yêu dấu của ta. Con đừng có nói cho các mama nha. Con mà nói là chết ta thật đấy. "Segawa quay qua vuốt đầu Airi trong khi làm cặp mắt cún con vô vọng.
"Dạ, con hiểu rồi. Papa nhớ phải đi chơi với con nhiều hơn đó. Không là con méc mama cho coi. "Airi chu mỏ rồi chỉ hai ngón tay vào nhau khi nói để tỏ ra dễ thương.
"Vâng, vâng, papa hứa là sẽ đi chơi với con nhiều hơn mà. Papa thương con nhất đó. "Segawa cười khổ khi trả lời Airi.
Công nhận, thần gì mà khốn nạn thấy sợ luôn. Lấy con người ta ra chơi đùa như thế, mọi người thấy vui không nhỉ.