[OLN] A Traveler In Many World

Chương 9: Gặp đức vua và lời từ chối (phần 1)




Tôi đang ngồi trên xe ngựa đến hoàng cung, cơ mà sao Mia cứ bám lấy tôi không rời vậy.

"Nè Mia, em bỏ anh ra được không, nóng quá. "

"Không, em thích như vầy cơ. "(Mia)

"Người ta đang nhìn kìa. "

Đúng vậy, cái cô công chúa của vương quốc đang nhìn tôi với ánh mắt ghen tức, tại sao nhỉ. Bọn tôi đã ngồi trong xe ngựa này được 2 ngày rồi, cơ mà theo <map> thì tôi chưa đi được 1/4 đoạn đường, mấy ngày nay đi thì cô nàng công chúa cũng giới thiệu tên là Laris, con gái thứ 2 của vua vương quốc Vettroia, tôi sặc khi nghe tên của cái vương quốc đấy. Biết tại sao không, vì hồi trước tôi có tới một thế giới chỉ có mấy con khổng lồ gọi là bakugan đấy, thế giới đó gọi là Wonder reverlution, còn nơi mấy con bakugan khổng lồ đó sống là Vettroia, tôi cũng nhìn thấy 1 thằng nhóc tên là Danmacuso, một người sử dụng bakugan để chiến đấu, tôi đã phá hủy vài nơi của bọn xâm lược kia, và cũng góp phần làm rớt tàu bay của bọn chúng. Mà trở lại chuyện chính, cô bé Laris này được sai đi để đón người hùng đã có công trong việc tiêu diệt ma thú và người đó là tôi, mà tôi lại trốn đi ngay sau khi xong việc nên cô ta phải đặt bẫy để bắt được tôi, nghe cứ như tội phạm chứ có phải người hùng gì đâu, thật phiền phức vl.

"Sao cô bé cứ bám lấy anh thế, bộ tôi cướp anh hay gì à? "(Laris)

"Cô nói cái quái gì thế, do con bé còn nhỏ nên nó mới bám vào tôi vì sợ thôi. "

"Thế à. Thế mà tôi cứ tưởng. Đây là em gái anh hả? "(Laris)

"À ừ, có thể nói thế. "

"Em là bạn gái tương lai của anh Raito... "Mia la lên rồi bám chặt tôi hơn.

"Cái.... Anh làm cái gì với cô bé đó vậy hả? "(Laris)

"Tôi có làm cái gì đâu, em nói cái gì vậy Mia? "

"Thì em thích anh nên em nói vậy thôi, em nói đúng mà. "(Mia)

"A... An.... Anh... Đồ biến thái, đừng có lại gần tôi. "Laris nói trong khi né xa tôi và đạp đạp tôi.

"Tôi thật sự là không có làm gì hết mà. Haizzz. "

Cái truyện tiếu lâm này cứ thế mà tiếp tục trong suốt chuyến đi. Tối thì tôi cũng bị đá ra ngoài làm bạn với người đánh xe cơ mà Mia không chịu và đòi ôm tôi nên cô ta đành để tôi ngủ với cô bé, và cô ta ngồi ngủ ở đối diện. Cô nàng này lúc ngủ trông cũng khá dễ thương với mái tóc vàng dài và khuôn mặt xinh đẹp. Mặc thêm bộ giáp trông khá là quý phái kiểu cách của kị sĩ, mà tôi thì không ngủ nên tôi cứ thế mà ngắm 2 cô gái đang ngủ ở đây, cũng hên là máu dê trong người tôi không nổi lên chứ không thì...

_________chuyển cảnh________

Cuối cùng, sau 7 ngày ròng rã trong xe ngựa, và bị cô công chúa kì thị như một thằng biến thái thì tôi cũng đã đến được thủ đô của vương quốc.

Tôi vẫn đang ngồi trên xe và chịu cái nhìn ghẻ lạnh từ cô công chúa, thật là phiền hết sức, tôi chỉ muốn cứu giúp cái thế giới này rồi rời đi thôi mà, chứ có làm cái gì đâu mà tôi tự nhiên phải chịu đựng điều này chứ, cơ mà lâu lâu tôi liếc nhìn cô ta thì cô ta đỏ mặt rồi đảo mắt đi chỗ khác, bộ mặt tôi có dính gì hả, nghĩ thế tôi lấy khăn từ kho vô hạn ra và lau mặt, rồi nhìn lại thì thấy không có gì hết, cô nàng này thật kì lạ. (Tác: do mày ngu chứ không phải con gái người ta kì đâu.)

Do trên xe có huy hiệu hoàng gia nên những người canh gác cho bọn tôi qua luôn, canh gác lỏng lẻo vãi, lỡ như có thích khách ngồi trong xe chứ không phải hoàng tộc thì sao, mà thôi kệ đi, miễn không có phiền phức là ổn rồi.

Đi vào thành thì tôi liếc ra cửa sổ và thấy người dân đang quỳ gối ở 2 bên đường, sao tôi có cảm giác ray rứt thế này. Cái cảm giác đó cứ tiếp tục cho đến khi tôi tới được cửa hoàng cung.

Đi vào trong thì quân lính cũng quỳ một chân, còn có các hầu gái đang bê đồ thì cũng quỳ xuống trong khi bê nữa, cái gia huy của hoàng gia lớn đến vậy cơ à, đang mải mê nhìn bên ngoài thì cô nàng công chúa nói với tôi.

"Anh với cô bé hãy đi tắm trước đi, tôi sẽ đi bẩm báo với phụ hoàng về việc anh đã tới. "(Laris)

"Vậy được, nếu có thể thì mong cô cho người dẫn tôi đến nhà tắm luôn được chứ. "

"Tất nhiên là phải vậy rồi, anh cứ yên tâm. "(Laris)

Nói xong thì chiếc xe cũng dừng lại và cánh cửa được mở ra, Laris thì kêu người hầu dẫn tôi với Mia đến phòng tắm còn cô nàng thì đi đâu đấy.

Đi cả một lúc lâu thì người hầu mới chỉ tôi cái cửa không lồ đang ở trước mặt tôi là phòng tắm. Tôi thì không còn gì bất ngờ cả vì kinh nghiệm xương máu bao năm là nhà vua thích chơi trội, nhưng Mia thì đang đứng hình với cái 'cửa phòng tắm', nhìn cái cửa thì việc mở thôi cũng thấy mệt rồi chứ đừng nói tới là vô đó tắm, thế mà cô hầu gái đó mở nó một cách rất nhẹ nhàng, không hiểu có phải đồ giả hay không nữa.

Tôi đi vào trong và định đi tắm thì tôi bị Mia ngăn lại.

"Hửm, sao em không cởi đồ vậy Mia? "

"E... Em là con gái mà... "(Mia đỏ mặt)

"Thì tất nhiên anh biết, cơ mà em vẫn chỉ là con nít thôi thì lo cái gì? "

"Cái... Hứ... "Mia hậm hực bước đi.

Bộ tôi mới nói gì sai hay sao. Mặc dù vậy, Mia vẫn đồng ý cho tôi tắm với con bé, tôi thì dùng khăn quấn quanh hông rồi vào trong nhìn, quả nhiên là cái bồn tắm cỡ đại mà, còn có đầu phun nước hình sư tử nữa, tôi chẳng có cái giống gì ngạc nhiên nên tôi đã nhảy xuống bể tắm để ngâm mình rồi, đây là một trong các sở thích của tôi sau khi bắt đầu du hành qua các thế giới. Tôi có cái sở thích ngâm bồn này khi du hành tới Nhật Bản, lúc đầu thì thấy sợ do ngâm trong nước nóng, nhưng sau khi ngâm xong thì tôi lại ghiền luôn. Nên tôi rất vui về việc được ngâm bồn.

Mia thì vào sau tôi, đứng ngơ ngác vì cái bồn tắm siêu khủng này, nhìn vẻ mặt của con bé khá là đáng yêu đấy chứ, nhưng khi con bé chạm mắt với tôi thì lại 'hứ' một cái và quay mặt đi chỗ khác. Có vẻ lần này tôi sẽ bị giận lâu đây.

________chuyển cảnh_______

Sau khi ngâm người và tắm rửa sạch sẽ xong, tôi đi ra thì liền thấy cô hầu gái lúc nãy, cô ấy nói đợi tôi và Mia ra sẽ dẫn bọn tôi đến đại điện của nhà vua.

Và thế là bọn tôi lại tiếp tục thẳng tiến đến đại điện, cơ mà xung quanh đây có khá là nhiều người ẩn thân đấy nhỉ, chắc là kiểu vệ sĩ ngầm hay gì đó nên tôi cũng kệ luôn. Mia khá là dễ thương trong bộ đầm màu hồng nhạt, mái tóc trắng của em ấy được tết lại ở 2 bên, và em ấy để xoã tóc, nếu ai đó không biết chắc sẽ nghĩ em ấy là một công chúa từ đâu đó đến đấy. Còn tôi thì mặc một bộ trang phục khá là thanh lịch thôi, đó là bộ đồ quản gia với áo đuôi ếch, mái tóc của tôi thì là quăng tự nhiên nên không trải kiểu khác được nên tôi đành để vậy thôi, mà nhìn thì tôi cũng khá bảnh tỏn đấy, cô người hầu nhìn thấy tôi cũng đỏ mặt, chắc cô ấy thấy tôi đẹp trai đó mà hihi.

______chuyển cảnh______

Đi một hồi lâu thì cuối cùng cô người hầu cũng dẫn tôi đến chỗ của một cánh cửa còn bự hơn cánh cửa lúc nãy, trên đó còn nạm tùm lum thứ ngọc khác nhau đầy màu sắc, Mia thì bị cái cửa nạm ngọc đó hút hồn, còn tôi thì chỉ biết thở dài đầy ngao ngán.

Cánh cửa dần dần mở ra và khung cảnh bên trong xuất hiện. Mấy cái đèn trùm treo trên trần nhà cứ như được làm bằng pha lê, 2 bên đều là lính gác trang bị giáp từ đầu đến chân, ở giữa thì nguyên một tấm thảm đỏ kéo dài đến tận chỗ của 1 ông chú tứ tuần đang ngồi chễm chệ trên cái ghế vàng đó kèm theo một cái vương niệm nạm đầy ngọc, kế bên còn có một người phụ nữ khá xinh đẹp chắc là vợ ông ta, rồi một cô gái tóc xanh như mái tóc của người mẹ, còn một cô gái có mái tóc vàng giống người cha chính là Laris, còn có một cậu nhóc tóc vàng nữa, chắc đó là hoàng tử.

Tôi và Mia bước trên thảm đỏ và đến gần nhà vua, khi còn khoảng 1m thì tôi quỳ 1 chân xuống, cô bé Mia không biết nên làm gì thì quỳ thẳng cả 2 chân xuống.

"Kính chào ngài, thưa đức vua điện hạ. "

"Hô... Trông ngươi chào khá là mẫu mực đấy, lúc mới bước vào ta còn tưởng ngươi là quản gia cho cô bé đáng yêu bên cạnh chứ không nghĩ ngươi là mạo hiểm giả đâu. "(Vua)

"Cám ơn bệ hạ đã khen gợi ạ. "

"Được rồi, đứng lên đi, cả cô bé nữa. Nếu quỳ nữa thì bộ đầm của cô bé sẽ dơ mất. "(Vua)

"Đa tạ bệ hạ. "

Mọi người đừng hỏi tại sao tôi lại biết lễ nghi, vì tôi đã gặp rất nhiều vua rồi, mặc dù lúc đầu tôi còn đứng và nói chuyện chổng không với mấy nhà vua hồi trước nữa kìa.

"Vậy ngươi là Raito, người đã cứu thành Ernesti sao? "(Vua)

"Dạ vâng, chính là thần ạ. "

"Trông ngươi đâu đến nỗi mạnh mẽ đến thế, mà ta nghe con gái ta nói là ngươi rất ngỗ ngịch mà, sao bây giờ lại khá có phép tắc vậy. "(Vua)

"Dạ thần không dám ạ. "

Ôi trời, ông mau nói lẹ lẹ để tôi còn được về đi sao mà cứ thích nói vòng vo tam quốc mãi thế.

"Vì người đã có công cứu thành phố Ernesti nên ta sẽ ban tặng ngươi 100 đồng vàng, và phong cho ngươi trở thành hiệp sĩ của con gái ta, công chúa Charlotte, ngươi đồng ý chứ? "(Vua)

"Um... Tôi có thể từ chối điều thứ 2 không? "

"Ùm ùm ngươi chấp nh... Hả... "(Vua)

"Hả... "Tôi cũng thốt ra một tiếng ngu người. Mấy người hoàng hậu lẫn các công chúa hoàng tử thì nhìn cũng ngu người ra luôn.

"Ng... Ngươi có thể nói lại cho ta nghe không, hình như ta nghe lầm thì phải. "(Vua)

"Tôi nói là tôi sẽ chấp nhận lấy tiền thưởng cơ mà tôi từ chối làm hiệp sĩ cho công chúa Charlotte có được không? "

"Tại sao ngươi lại dám từ chối, ngươi có biết là cái vị trí này có rất nhiều người thèm muốn không hả? "Ông vua nổi điên rồi.

"Ùm ùm. "(Quân lính xung quanh)

Vậy tại sao ông không để họ làm đi mà hỏi tôi làm gì, đó là điều tôi muốn nói nhưng mà...

"À... Tại tôi cảm thấy cái vị trí đó rất là phiền nên tôi muốn từ chối. "

"Cái.... Phiền... Ngươi dám nói là làm hiệp sĩ cho ta thì ngươi thấy phiền hả? "Cô xông chúa tóc xanh nổi giận với khuôn mặt đỏ hoe.

"Tôi không có nói ngài phiền thưa công chúa. Chỉ là làm hiệp sĩ cho người thì tôi sẽ gặp nhiều chuyện rắc rối trong tương lai... "

Cô công chúa thất thần ngồi cái bịch xuống ghế, biết vì sao tôi lại nói thế không. Vì cái tương lai của cô công chúa cưới một hoàng tử nước khác làm bền vững mối quan hệ của 2 nước sẽ bị thay bằng cái tương lai công chúa cưới tôi, điều đó dẫn đến mâu thuẫn của 2 nước rồi xảy ra chiến tranh, cái chiến tranh đó kéo dài cả 30 năm, rồi nhiều điều khác nữa, nói chung thì nếu tôi đồng ý thì đây sẽ là cái kết của thế giới này. Cơ mà tôi là người cứu thế giới chứ đéo phải người phá hủy thế giới nên tôi phải đẩy được cái kết đó đi trước khi nó đến, và tất nhiên tôi thấy được là nhờ <thấu thị tương lai> rồi.