[OLN] A Traveler In Many World

Chương 37: Tới thủ đô Britania




Bọn tôi đã chia ra để ngủ, nhóm 6 người kia thì ngủ trong lều, còn tôi với 2 cô vợ thì ngủ trong xe ngựa. Nhưng tới đêm rồi mà tôi vẫn chưa ngủ được nên tôi quyết định ra ngoài để hóng gió trời, và tôi bắt gặp Seria, hay đúng hơn là tiểu thư Linlot đang ngồi thẫn thờ kế bên cái lều... Nên tôi nghĩ mình nên lại bắt truyện xem sao.

"Sao đã khuya rồi mà cô chưa ngủ vậy, tiểu thư Linlot? "

"Ế... À vâng, do tôi có chuyện muốn suy nghĩ nên tôi không ngủ được. Mà anh đừng gọi tôi là 'tiểu thư' nữa được không, anh có thể gọi tên tôi mà. "(Seria)

"Vậy, Seria, cô có thể nói chuyện của cô cho tôi nghe không, biết đâu tôi giúp được gì thì sao? "

"Nếu anh đã nói vậy... Thực ra tôi đang thích một người, nhưng mà tôi không biết anh ấy có thích tôi không nữa, vì anh ấy đã có 2 người vợ rồi, với lại anh ấy cũng lớn tuổi hơn tôi nữa... Nên tôi không biết có nên thổ lộ tình cảm cho anh ấy biết không... "(Seria)

Này này... Sao cái người mà cô nói giống tôi thế, không thể nào là tôi, đúng không. Chắc vậy rồi, chỉ là do mình đa nghi quá thôi.

"Nếu cô thực sự thích người đó thì tôi tin chắc rằng cô cũng sẽ được đền đáp thôi. Dù cho có lớn tuổi hơn, nhưng nếu cô đã chấp nhận thì chuyện tuổi tác đó cũng chẳng thành vấn đề. Cô chỉ cần suy nghĩ về tình cảm của bản thân dành cho người đó nhiều bao nhiêu thôi, nếu chắc chắn là muốn sống với người đó thì hãy nói cho người đó biết, nếu người ta từ chối cô thì người đó không đáng để cô bận tâm nữa. Thà thử để thất bại còn hơn là chưa thử đã từ bỏ. Tôi chỉ có thể nói như vậy thôi, mọi việc đều tùy vào cô cả. "

"Vâng, tôi cám ơn... Vậy thôi, tôi đi ngủ đây. Anh cũng ngủ sớm nhé. "(Seria)

"Tất nhiên rồi, cô ngủ ngon nhé. "

Sau đó Seria đi và để tôi lại một mình trong đêm trăng thanh vắng, tôi liền móc ra gói thuốc và đốt, tôi tự hỏi bản thân có tư cách khuyên người khác chuyện tình cảm hay không, trong khi hồi trước tôi còn làm những việc ngu ngốc khiến cho những người mình yêu đau lòng nữa chứ... Thật là chó chê mèo lắm lông mà.

________chuyển cảnh________

Đêm qua sau khi cho Seria lời khuyên cùng với hít thở không khí một chút thì tôi quay lại xe để ngủ và tôi đã làm một giấc đến sáng. Mặc dù ngủ trong xe thì không hẳn là thoải mái nhưng tôi nghĩ là do cơ thể mệt mỏi nên mới có thể yên giấc như vậy.

Hôm nay mở mắt ra thì tôi để ý một điều vô cùng lạ rằng 2 cô vợ của tôi không còn ngủ kế bên tôi nữa. Thấy thế nên tôi liền đi ra ngoài, và một đống thức ăn đang được đặt trên bàn xuất hiện sau khi tôi mở chiếc cửa xe ngựa ra, và nhìn bao quát hơn thì tôi thấy Seria đang bê các món ra bàn cùng với nhóm vợ tôi và công chúa hỗ trợ cho Seria. Không lẽ cái đống đồ ăn này là do Seria làm hay sao vậy.

"Sao hôm nay lại có nhiều đồ ăn vậy, bộ chúng ta có chuyện gì vui à? "Tôi ra khỏi xe và hỏi.

"Do Seria muốn nấu một bữa để cám ơn chúng ta đã giúp đỡ cho cô ấy nên mới có nhiều đồ ăn như vậy đấy. Nếu anh đã dậy rồi thì lại đây ăn đi. "(Lili)

"Đúng đó, ngươi ăn đi. Seria đã rất cố gắng để nấu đấy. "(Công chúa)

"Vậy thì mọi người cũng vào bàn ăn đi, chứ nhiều thế này làm sao tôi ăn một mình được. "Tôi nói khi ngồi vào bàn.

"Ể... Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi vì lãng phí thức ăn. "(Seria)

"Tôi không có ý trách cô, chỉ là tôi sợ tôi không ăn hết thì sẽ làm cô buồn thôi, nên tôi mới nói vậy. Cho nên tất cả chúng ta cùng ăn đi, rồi còn khởi hành đến thủ đô nữa. "

"Vâng. "Seria trả lời và bắt đầu đỏ mặt.

"Nếu anh đã nói thế. "(Lili)

"Ùm. "(Mia)

"Vậy thì chúng ta cùng ăn thôi. "(Công chúa)

"Vâng. "(Cận vệ x4)

Rồi sau đó bọn tôi bắt đầu ăn những món ăn trông khá là ngon mắt trên bàn. Mặc dù cũng không khác với mấy thứ tôi thường nấu nhưng lâu lâu được ăn thức ăn người khác nấu cho mình thì tất nhiên là phải vui rồi. Do rất đói nên tôi cứ múc và ăn lia lịa... Sau đó thì tôi nhìn lại và thấy họ như đang đợi cái gì đó từ tôi ấy, chắc là phải khen cho phải đạo nhỉ.

"Ùm, đồ ăn rất ngon. Ai mà lấy được Seria thì hẳn là rất có phúc đấy nhỉ. "Tôi nói kèm theo một nụ cười hút hồn phụ nữ.

Seria nghe được thì liền đỏ mặt, liên tục đảo mắt đi chỗ khác, còn nhóm công chúa thì cười 'ufufu' như là có gì đó ấy. Hai cô vợ của tôi thì cứ vừa cười vừa gật đầu như đạt được thành tựu gì ấy.

Bọn tôi cứ vừa ăn vừa nói chuyện cười đùa các thứ và sau gần một tiếng thì mới ăn xong bữa sáng. Mặc dù tôi thì không ngờ rằng có con gái thì họ có thể chụm lại nói nhiều chuyện như thế đấy. Trước giờ bọn tôi toàn ăn cho nhanh thôi chứ không có để ý đến việc ngồi nói chuyện phím như vầy, cơ mà họ vui thì tôi cũng vui theo. Ăn xong thì cả bọn lại tiếp tục lên đường đến thủ đô tiếp thôi.

__________________________________

POV Seria

Anh ấy khen đồ tôi nấu ngon kìa... Tôi thật hạnh phúc quá, hôm qua nhờ anh ấy khuyên mà tôi đã bạo hơn một chút. Rồi thêm Lili và Mia động viên và hỗ trợ nên tôi mới làm được nhiều thức ăn như vậy. Tôi cảm thấy hôm nay quả là một ngày tuyệt vời vì tôi rất vui. Sau khi ăn xong thì bọn tôi lại tiếp tục đi đến thủ đô Britania.

"Sao rồi, có phải cô đang rất vui không? "(Mia)

"Ể... À vâng, đúng vậy ạ. "

"Mặc dù không để ý nhưng anh ấy luôn rất cuốn hút phái nữ, nhất là khi anh ấy khen ai đó. Bọn tôi khó lắm mới lọt vào mắt xanh của anh ấy đấy. Nên cô cũng phải cố lên. "(Lili)

"Vâng, tôi sẽ cố hết sức, cám ơn hai người đã ủng hộ tôi. "

"Có gì đâu mà, chúng tôi chỉ muốn anh ấy được vui và hạnh phúc thôi. Vả lại anh ấy cũng rất ngốc trong chuyện tình cảm nên tôi mong cô không từ bỏ giữa chừng thôi. "(Lili)

"Chắc chắn rồi, tôi sẽ không từ bỏ đâu. "

"Vậy thì tốt rồi. "(Mia)

Tôi cảm thấy như chúng tôi đã trở thành bạn tốt của nhau chỉ sau vài ngày vậy. Tôi thật mừng khi có họ là đồng minh trong việc tình cảm này.

__________________________________

POV Main

Bọn tôi đã gần tới được thành rồi, vì tôi đã thấy được bức tường tổ bố của thủ đô. Cũng y chang những thế giới khác thôi, chỉ toàn màu xám bạc của đá đung để tạo nên bức tường. Bộ họ không có ý tưởng nào khác mới mẻ hơn à.
Vừa đi vừa tsukkomi cái bức tường thì tôi cũng tới được hàng đợi dành cho xe ngựa. Tôi nhìn đằng trước thì đa số đều là xe của các thương nhân. Cũng có vài xe ngựa chở người nhưng tất cả họ đều đang liếc nhìn xe của tôi, tại sao hả, vì tất nhiên xe của tôi đẹp vl ra rồi kakaka. Ngồi tự sướng được hơn 15 phút thì cũng đến lượt xe bọn tôi bị kiểm tra.

"Mời xuất trình thẻ nhận dạng của cậu cũng như những người trong xe. "(Lính)

"Vâng, đây. "Tôi vừa nói vừa đưa thẻ ra, tất nhiên là có cả thẻ của công chúa nữa.

"Xin anh đợi một lát để bọn tôi xác nhận người trong xe. "(Lính)

"Tất nhiên rồi. "

Sau đó người lính đi tới chỗ cửa sổ của khoang xe để nhìn vào. Do tôi là người đưa nên tôi phải để thẻ mạo hiểm của tôi ở đầu tiên, anh ta nhìn rồi để ra sau cuối. Sau khi nhìn sơ một lượt thì anh lính dừng lại ở một cái thẻ, đó là thẻ của công chúa. Sau đó anh ta xanh mặt rồi nhìn vào trong, tiếp nữa thì anh ta gật đầu với chuyện gì đó rồi đi lại chỗ tôi.

"Xin lỗi đã để anh đợi, thẻ đây. Anh có thể vào. Chào mừng đến với thủ đô Britania. "(Lính)

"Vâng cám ơn. "

Nghe anh ta nói như đang bị ma rượt ấy, cơ mà quyền uy của công chúa đúng là hay thật nhỉ, tôi vừa cám ơn vừa cười rồi đi vào thành thôi.

Vào thành rồi thì trời cũng đã đỏ rực vì mặt trời sắp xuống núi nên tôi tìm đại một nhà trọ nhìn có vẻ tốt rồi dừng xe. Tôi xuống xe rồi nói với mọi người.

"Bây giờ trời cũng chuẩn bị tối rồi nên có gì ngày mai chúng ta hãy đến cung điện được chứ. "

"Được mà, ta khi nào về cũng được cả. "(Công chúa)

"Vâng. "(Seria)

"Bọn em cũng tán thành. "(Mia + Lili)

"Vậy mọi người xuống rồi vào trong quán trọ đi, để anh đi cất xe vào trong kho không gian. "

Rồi họ xuống xe và đi vào trong nhà trọ, còn tôi thì dắt ngựa với xe ra phía sau, rồi quăng cái xe vào trong kho vô hạn. Người trông ngựa nhìn thấy liền rớt hàm luôn, tôi đưa cho anh ta 1 tiền vàng rồi đưa 2 con ngựa cho anh ta, anh ta tươi cười gật đầu liền.
Rồi tôi đi lại cửa trước, thì nghe thấy tiếng cãi nhau.

"Đây là nhà trọ hạng sang, 1 phòng tốt có phòng tắm riêng thì cũng phải 30 đồng bạc một đêm. Nếu mấy người không chịu thì có thể đi nơi khác. "(????)

"Như thế là quá mắc, giảm xuống một chút đi. "(Công chúa)

"Không có giảm gì hết, không ở được thì cút. "(???)

"Thôi, ở thì ở. Bọn tôi lấy một phòng đôi, có phòng tắm và không cần thức ăn. Đây là một tiền vàng, ổn rồi chứ. "Tôi nhanh nhảu nói để tránh gây cãi lộn.

"Được được, tất nhiên rồi. Đây là chìa khoá phòng, xin mời quý khách. "(Chủ quán)

"Đi thôi. "

Rồi tôi kéo cô công chúa đang muốn nói gì đó đi theo, mọi người thấy thế thì cũng chỉ biết cười trừ thôi, quả là có con nít trong đoàn thì khá khó khăn nhỉ.

Rồi cả bọn đi vào phòng, hừm... Theo khái quát thì phòng này cũng ổn đấy chứ, cái danh 'nhà trọ hạng sang' chắc không phải để chưng. Cô công chúa thì vào tới phòng rồi vẫn giãy đành đạch vì tôi đang biệt miệng của cô nàng trong khi vác đi.

"Ngươi làm gì thế hả, rõ ràng là hắn lấy giá cắt cổ mà. "(Công chúa)

"Haizzz... Chúng ta chỉ ở có đêm nay thôi, hắn lấy cao thì kệ hắn đi. Tôi chẳng muốn dính dáng tới phiền phức chút nào. "

"Ngươi... Rồi, ta nghe ngươi lần này đấy. "(Công chúa)

"Vâng, vâng, thần cảm ơn ngài. Vậy giờ mọi người đi tắm đi. Tôi sẽ đi nấu đồ ăn và làm kết giới cho cái phòng này. "

"Làm kết giới làm gì??? "(Seria)

"Anh ấy sợ tên chủ quán sẽ dở trò đấy. "(Lili)

"Đúng thế, khi hắn thấy anh Raito đưa một tiền vàng mà không hỏi han nhiều thì máu tham của hắn nổi lên rồi. "(Mia)

"Vậy nên tôi phải lập kết giới chém banh xác những ai có ý định vào phòng từ bên ngoài, từ cửa sổ đến cửa chính. Vì phòng tắm ở trong nên kể cả khi mọi người cần 'đi' thì cũng không cần ra ngoài. "

Mọi người hiểu ý tôi nên bắt đầu đỏ mặt, trừ hai cô vợ của tôi thôi. Vì đã đề phòng trước nên tôi mới nói không lấy thức ăn, vì chúng có thể bỏ thuốc vào thức ăn. Tôi quyết định không để ý đến họ nữa mà lấy cái lều ra và giăng kết giới, kết giới thì tôi làm cho nó bao quanh căn phòng này từ trần phòng, đến cửa và cửa sổ, sàn nhà thì chắc chẳng cần vì đâu có ai có thể đột nhập từ dưới sàn chứ.

Tôi vừa lấy cái lều ra thì họ liền tranh nhau dùng phòng tắm của cái lều, tôi nghĩ chắc họ đều thích tắm bồn hơn nhỉ. Tôi nấu ăn thì cũng phải vô trong lều rồi, và căn phòng chẳng còn ai nữa.

_______chuyển cảnh_________

Tôi nấu xong bữa thì họ cũng bước ra khỏi nhà tắm, do tôi hoa mắt hay nhìn họ cứ lấp la lánh là thế bất nào, hay là do họ tắm kĩ quá nhỉ, chẳng biết nữa...

Rồi bọn tôi bắt đầu ăn tôi vui vẻ như mọi hôm, ăn xong thì họ kêu tôi đi tắm để họ dọn là được rồi. Ừ thì tôi sao cũng được nên tôi liền nghe họ và đi tắm. Tắm xong thì trong lều chẳng còn ai cả, tôi nghĩ chắc mấy người công chúa và Seria sẽ ra ngoài ngủ nên cũng lết về phòng mình ngủ trong tình trạng mặc độc nhất cái quần đùi.

Trong phòng tôi thì tôi thấy mền nhô lên biểu thị có người nên tôi nghĩ chắc là Mia hoặc Lili thôi, và tôi thì như con sói đói vì mấy ngày nay chưa được làm nên tôi liền bay lên giường và quất ngay.

Cơ mà cảm giác l*n khít dễ sợ, cứ như là lần đầu ấy, tôi lười không dở mền ra xem và cứ kích thích núi đôi của cô nàng dưới mền thông qua cái mền. Và l*n của cô nàng cũng ra nước nên tôi cũng bắt đầu làm dễ hơn rồi, nhưng tôi vẫn cứ nhẹ nhàng thôi vì sợ vợ tôi bị đau. Dần dần mất hết tính người thì tôi liền tăng tốc và làm cỡ 4 5 hiệp rồi lăn ra ngủ. Tôi cứ nghĩ là cô vợ của tôi không rên lên vì sợ mọi người nghe thấy nên tôi cũng chẳng để ý nhiều.