“À anh có hứa khi gặp lại sẽ đánh nhóc đúng không?” Dạ Hiên nói với gương mặt hết sức lưu manh khiến Lộ Khiết vừa quay đi khi nghe thấy anh nói thì rùng mình quay lại nhìn anh với ánh mắt sợ hãi.
Anh đưa tay ra vẫy cô, dáng vẻ của một bad boy khiến Lộ Khiết sợ hãi, mãi không thấy cô đi chuyển anh nói “Nhóc đi ra đây”
“Anh định làm gì?” Lộ Khiết đương nhiên không ngủ đến mức mà chạy lại để bị anh “làm gì đó” mờ ám.
Dạ Hiên thấy Lộ Khiết nhất quyết không chịu đi đến thì anh chủ động bước đến chỗ cô, Lộ Khiết đương nhiên biết sợ, cô nàng nhanh chóng cong đuôi bỏ chạy nhưng đời nào con mồi của Dạ Hiên lại bị vụt mất, anh nhanh chóng túm lấy áo của cô kéo về.
Kéo mạnh đến mức cô yên vị trong lòng anh, Dạ Hiên cúi xuống gương mặt cực kì thiếu đúng đắn hỏi “Anh đánh nhóc nhé?” Ủa hỏi cái gì kì vậy cha nội, ai mà đồng ý cho được.
Lộ Khiết trong lòng anh lắc đầu nguầy nguậy nhưng Dạ Hiên cực kì vô lại.
“Anh hứa rồi thì anh phải thực hiện lời hứa chứ” Nói rồi anh giơ cao tay, Lộ Khiết nhắm chặt mắt, phen này là nhừ đòn thảo nào cũng bị nằm mấy tháng cho xem nhưng bàn tay kia lại hạ cánh ở một nơi cực kì…
“Mông nhóc nhỏ thế”
Lộ Khiết đẩy anh ra quát “Anh biếи ŧɦái hả?”
“Thế nhóc muốn anh đánh chỗ nào?” Anh khoảnh tay lại nhìn cô với dáng vẻ lưu manh.
Lộ Khiết tức xì khói mà không thể làm gì được anh lên quyết định bỏ đi.
Dạ Hiên đương nhiên cực kì vui với chiến tích của mình nhưng “Sao mông nhóc đó nhỏ vậy?”
Lộ Khiết chạy vào một góc khác thử sờ lấy mông của mình cũng thật nhỏ mà, thế còn muốn gì nữa, người cô thì như que tăm chẳng nhẽ muốn mông cô bự như mấy chị người mẫu chắc đâu có thể được.
Nói thế chứ Lộ Khiết cũng quen sống với mấy bức tường thỉnh thoảng có chút tự ti chứ không có quá ghét bộ phận cơ thể của mình, cô chấp nhận sự thật mông và ngực cô lép đó.
Chơi với các bạn khá vui nhưng cũng phải đi về nhỡ may bị phát hiện thì toi.
Lộ Khiết chạy ra gọi Dạ Hiên “Chắc phải đi về thôi không mẹ tôi biết thì chết”
“Ừ, anh mày đi trước đây” Dạ Hiên nói với Nhật Minh đối diện rồi đứng lên đi về.
Về phần của Nhật Minh thì sau khi đánh nhau với Dương khoé môi có chảy ít máu đã được Đặng Linh bôi thuốc cho rồi.
Đặng Linh bình thường hồ báo là thế nhưng cứ khi ngồi cạnh Nhật Minh là lại bẽn lẽn như mấy cô gái mới lớn khiến Lộ Khiết có chút ớn lạnh, con bé này nó có thể bình thường chút không, sớm muộn gì cũng phải cho lớp trưởng thấy bộ mặt thật của nó.
Lộ Khiết và Dạ Hiên ra đến xe, đứng trước cái xe Lộ Khiết đứng lạy mấy cái “Cầu thần xe cho chúng con bình an vô sự” Nói rồi cô đập vào người anh mấy cái “Anh đi xe cẩn thận vào”
“Không chết được” Anh nói xong liền quay sang nhìn Lộ Khiết nét mặt đắc thắng.
Xong đó vẫn như thường lệ, anh xách nách cô bế lên vì cái đôi chân ngắn củn này có dùng cách nào cũng không thể trèo lên chiếc mô tô cao lớn của anh.
Lần này biết điều hơn Lộ Khiết chủ động ôm chặt lấy anh để tránh bị văng ra khỏi xe lúc nào không hay biết, khuôn mặt Dạ Hiên vui vẻ hẳn lên.
Anh mỉm cười rồi lái xe phóng đi.
Về đến gần nhà cô cả hai lén lút, anh đùn mông cô lên để cô trèo lên tường một cách dễ dàng hơn, nhưng vẫn nhân cơ hội châm chọc cô “Mông lép quá”
“Kệ tôi” Khuôn mặt Lộ Khiết mới đó đã đỏ như cà chua, thấy được vẻ mặt tức giận của cô anh vui vẻ hẳn lên nói một câu hơi mờ ám “Vẫn xài được”
Lộ Khiết lườm anh một cái rồi nhảy xuống, cô ở bên trong qua một bức tường tạm biệt với anh “Anh về nhà đi nhớ đi cẩn thận đừng để công an dí”
Anh chỉ nói ngắn gọn “Cẩn thận bị mẹ mắng”
“Biết rồi” Nói rồi không thấy động tĩnh bên kia anh đoán cô đã vào trong nhà lên quyết định trèo lên xe đi về.
Khi nghe thấy tiếng xe nổ và xa dần Lộ Khiết đi vào nhà, càng ngày càng say người đàn ông này như điếu đổ.
Rất thích rất thích anh.
Cái lúc được ôm anh cô thực sự cảm thấy rất hạnh phúc nhưng không biết anh đối với cô là gì nhỉ? Một đứa ngốc để anh trêu đùa hay là con mồi của anh.
Cô cảm thấy anh không phải người đàng hoàng có lắm, về vấn đề tình cảm cô càng chắc chắn anh là một người rất sát gái.
Trong lòng cô nặng trĩu lo âu không biết anh đối với cô là gì càng lo lắng cô sẽ vô tình làm người thứ 3 khi anh lại đào hoa đến thế.
Thích một người như anh đúng là khổ tâm, cô không biết nên tiến hay nên lùi nữa, cô thật sự rất thích anh.
Bỗng dưng ánh mắt Lộ Khiết sáng lên, từ bây giờ cô sẽ quyết tâm cưa đổ anh chàng này, Lộ Khiết đưa tay ra đầy quyết tâm.
Từ ngày mai cô sẽ không né tránh anh nữa, chính thức theo đuổi anh..