Oan Gia Ma Cà Rồng

Chương 39: Cuộc thi thứ nhất bắt đầu




-Cuộc thi chính thức bắt đầu

Tiếng súng nổ lên, mọi người về vị trí của mình. Họ bị bụt mắt lại và lần lượt được đưa vào cái vườn quốc gia rộng lớn kia. Chính vì vậy họ không biết vị trí của mình đang ở chỗ nào cả. Khi tiếng chuông vang lên, đó là dấy hiệu để họ tháo bịt mắt xuống. Tất cả mọi người đều nhìn quanh. Cái loa được đặt cố định trên cây lên tiếng

-Hãy tìm những chiếc hộp và giải những câu hỏi trên đó. Chú ý, camera được lắp đặt khắp nơi nên chớ nên gian lận

Chiếc loa im bặt, Thiên Di bắt đầu lê chân bước đi. Mới được vài bước thì cô đã bắt gặp một chiếc hộp sắc. Bên trên có một bàn chữ. Bên trên có viết câu hỏi. Thiên Di đọc và bắt đầu viết câu trả lời. Tưng... câu trả lời đã chính xác. Cô mở hộp ra, một cây cờ tam giác màu trắng. Cô lấy ra rồi đóng hộp lại ngay ngắn. Cô bắt đầu đi tiếp thì gặp 1 người đang đi quoanh. Hình như đaq đi tìm chiếc hộp. Tay cậu ta chẳng có lá cờ nào cả. Thiên Di cố nấp vài gốc cây cho an toàn đề phòng cậu ta ra tay với mình. Vì cô không muốn tốn sức trong vòng đầu tiên. Cô đi lẻn vào gốc cây trốn trong đó. Hình như hắn đã nghe tiếng động nhưng hắn lại vờ như chưa nghe. Hắn tiến lại gần cái cây. Thiên di thấy vậy liền lùi lại chạm trúng sợi dây. Bỗng nhiên một chiếc lồng từ trên rơi xuống trúng vào người hắn. Thiên Di thấy vậy lật đật bước ra

-Ôi... xin lỗi nhan- Thiên Di nói với vẻ mặt ngây thơ- Không cố ý đâu bye bye

Thiên Di tươi cười chạy đi để lại hắn lơ ngơ mà nhìn

-Mình... bị loại rồi à!!!??

Hắn gục xuống bên chiếc lồng. Tại một chỗ khác, Như đang nhìn câu hỏi trên chiếc hộp rồi nhớ lại những câu hỏi mình được thầy đọc. Chiếc hộp mở ra, cô lấy cây cờ

-Một cây

Cô quay lại thì thấy có ba người con gái đang đứng trước mình

-Ai lấy trước đây- Đứa ở giữa hỏi

-Cứ giành được trước đi

Rồi ba đứa lao tới chỗ Như

-Ba chọi một ko được đâu nhan

Như lùi về sau một chút thì có một sợi dây rêu bắt ngang qua. cô cười nham hiểm bắt tay lên thì một tán lá rơi xuống chỗ ba chúng nó. LOẠI

Như cười đắc ý bỏ đi. Đang đi thì chợt cô bất ngờ đứng khựng lại thở phào nhẹ nhõm rồi bước đi tiếp. Thì ra, cô đang đeo một cái tai nghe bluetooth bên tai mình. Vì cô xõa tóc nên khó có ai có thể thấy được nó. Bên đầu tai kia, một người đàn ông đang cầm chiếc máy tính. Bên trong nó là bản đồ vườn quốc gia đó. Ông đang nhìn nó và chỉ đường cho ai đó. Chả ai chú ý ông cả. Trong một khía cạnh khác trong khu vườn to lớn đó. Sau một gốc cây, một cái đầu thò ra. Là của Tiểu Ngư. Sau đó lại là Tiểu Nhi. Hai người họ đang nhìn về phía trước và trước họ là hai người đang gây gỗ đánh nhau. Trước nữa là hai chiếc hộp trên trước. Họ lẻn đi lên trên chỗ đó rồi bỗng nhiên chạm trúng một cái bẫy. Một sợi dây bay tới kéo hai người họ đi đâu mất tăm. Tiểu Ngư cũng Tiểu Nhi một phen hú hồn. Hai người nhìn nhau rồi đi lại thay nhau giải câu hỏi. Một trắng một đen. Hai người lại tiếp tục đi. Đi được một đoạn thì lại gặo thêm một trận đấu đá nhau nữa. Họ định lánh đi thì bỗng nhiên hai cây cờ văng ra 1 đen 1 trắng. Họ cười ngơ ngác rồi cằm cờ lên mà phắng

-Bây giờ chỉ tìm đường ra thôi nhỉ- Suy nghĩ của hai người

Lại đến phía Thiên Di, cô đã lấy được lá cờ còn lại. Bây giờ chỉ cần tím lối ra nữa là xong

-Vườn này rộng quá, làm sao để thoát ra đây???

Cô không nghĩ ngợi gì thêm nữa tiến thẳng. Vấp đá, cô té thẳng ai ngờ lại động trúng cánh cửa. Nó mở toang ra. Thiên Di nhìn qua bên cạnh thì thấy Như cũng đang nhìn mình từ cánh cửa bên cạnh với ánh mắt ngạc nhiên

-"Cô.. cô ta sao thể nhanh như vậy??"

Không nói gì thêm, Như đưa gương mặt hầm hầm bước vào chiếc ghế thứ nhất và Thiên Di thứ 2

-"Cậu... cậu ta thật... giỏi vậy sao, hay là có thầy giáo giúp đỡ??"

Cô quay lại nhìn thầy giáo Thiên Di rồi quay lại

-"Thầy ấy ở dàn ghế khách mời mà, vậy thì làm sao mà cậu ta..."

Như lại nhìn Thiên Di. Cô đang nhìn phía cánh cửa. Có lẽ cô đang lo lắng cho hai người kia. Cứ từng người từng người bước ra và vào chỗ ngồi của mình. Vẫn còn hai ghế cuối, Thiên Di bắt đầu lo lắng

-"Họ không làm được sao???"

Và trong cái khu vườn rộng lớn đó, hai người vẫn cầm mỗi người 1 cây cờ. Đột nhiên Tiểu Nhi quay lại

-Hay cầm lấy và chạy ra di, trong hai đứa mình chí ít cũng phải có một người được đạt

-Điên à, biết mục đích chúng đến đây để làm gì không?? Nếu không cùng thắng thì phải cùng thua

Bông nhiên một người con gái chạy ra vấp đá té nhào xuống ụp mặt xuống đất. Tay cô ta làm văng hai lá cờ ra. Và tất nhiên là một đen một trắng. Hai nguòi đều thấy nó. Nhìn nhau rồi chồm tới lấy cờ và chạy đi mất tăm. Cô gái ấy đứng dậy, nhìn lại

-Ôi... cờ... cờ của mình??? Đâu mất rồi

Lúc này, hai người kia đã chạy ra tới, giơ cờ lêm với nụ cười tươi rói trên môi rồi về chỗ

-Tất cả 16 thí sinh đã có mặt!!!!