Oan Gia? Không, Chủ Nợ!

Chương 53: Lễ vật




Khắp núi đều là hoa anh đào, có mấy cây còn trên xe chưa kịp trồng, từng người cúi đầu bận rộn, đều không có ai phát hiện Thanh Đồng đến rồi.

Hai bên đường phủ đầy hoa anh đào, giống như bức tranh điêu khắc một đường kéo dài tới đỉnh núi, một nửa đường đã được treo lên lồng đèn, một nửa khác vẫn còn do đám công nhân bọn họ bận rộn chưa xong, bên đường còn xếp mấy bộ bàn ghế đá, trải lên tơ lụa màu tím nhạt, ấm áp đến không dám nhìn thẳng.

Thanh Đồng đều nhìn đến choáng váng, Tam nương nói những thứ này, đều là của mình?

“Đồng nhi!” Nghiêm Tín Triệt từ trên sườn núi đi xuống “Ngươi như thế nào lại ở đây!”

Thanh Đồng vẫn thẳng tắp nhìn chằm chằm vào khung cảnh tựa như chốn thần tiên, con ngươi lấp lánh tràn đầy mừng rỡ “Triệt Triệt, đây đều dành cho ta sao?”

Giang tay đem người ôm vào trong ngực “Còn muốn lại giấu ngươi chút nữa, ngược lại ngươi tự phát hiện trước! Là của ngươi, đều là của ngươi!”

Cao hứng không biết làm như thế nào “Triệt Triệt, Triệt Triệt, ngươi nhanh véo ta một chút, ta không phải đang nằm mơ a!” Cúi xuống nhặt lên một mảnh cánh hoa “Ta cho tới bây giờ chưa từng thấy qua nơi nào xinh đẹp như vậy!”

“Đây là hoa anh đào của Tây Vực, cũng may có Ba Mộc cùng Mộng La hỗ trợ.” Sủng nịch vuốt tóc của hắn “Đồng nhi thích không?”

“Thích lắm! Thực thích!” Hận không thể ngủ ở đây luôn ! Thế nhưng mà “Tại sao phải đem phía sau núi trang trí đẹp như vậy nha?”

Kéo hắn đứng lên “Đây là lễ vật ta chuẩn bị cho ngươi, mới chỉ có một nửa, lập tức tới ngay!”

“Còn có một nửa?” Nghiêng cái đầu nhỏ “Là cái gì?”

Đang nghi hoặc, chợt nghe có người đến báo: “Đương gia, người đến!”

“Ha ! Rất đúng lúc!” Dắt Thanh Đồng đi hướng cửa chính.

“Ai đến cơ?”

Cười mà không nói!

“Ai ôi!!! Ta nói tổ tông ah, rốt cục thấy ngươi rồi, lão nô có chết cũng nhắm mắt!” Người nọ nhào lên ôm khóc.

Nghiêm Tín Triệt tâm nói quy củ trong nội cung gì đó của các ngươi, gặp nhau liền loạn thành một đoàn!

“Mạnh, Mạnh công công! Sao ngươi lại tới đây!” Vẻ mặt không thể tin!

“Nhanh đến cho lão nô xem thật kỹ, ai nha, ngươi thực tùy hứng a! Nói đi là đi rồi! Ai…” Lau nước mắt “Ah, đúng rồi, lão nô là truyền chỉ đến!”

“Truyền chỉ?” Thanh Đồng khó hiểu.

“Mục Phong Bảo mọi người nghe chỉ!”

Đoàn người nhao nhao quỳ xuống, giao phó của đương gia, muốn cho ngài mặt mũi!

“Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết, trẫm thấy được Mục Phong Bảo dân phong thuần phác rất có ích với quốc gia, đặc biệt ban thưởng danh thiên hạ đệ nhất đại lâu đài, ban thưởng bảo chủ Nghiêm Tín Triệt cùng đệ đệ hồng thân vương 16 tuổi của trẫm tùy ý đại hôn! Nếu không thành thật đối đãi, liền, ” Lão Công Công cũng thấy khó, chiếu vào đọc a! “Khục khục, san bằng Mục Phong Bảo! San bằng! ! Khâm thử!” Trong lòng tự nhủ, trên địa bàn của người ta nói san bằng, không phải là tìm chết sao.

“Triệt Triệt, ta là hồng thân vương? Hoàng huynh nói ta là hồng thân vương! Còn cho chúng ta tứ hôn rồi, Triệt Triệt!” Ngày hôm nay kinh hỉ quá nhiều, đều muốn choáng luôn!

Kéo Thanh Đồng hướng vào trong sân, ôn hòa tươi cười “Mấy ngày nữa chúng ta sẽ thành thân!”

Bạn đang �

“Ân ân!” Gật đầu!

“Ai! Các ngươi còn không tạ ơn thánh chỉ mau đi!” Mạnh công công ở phía sau giơ chân.

Nghiêm Tín Triệt khoát tay, cũng không quay đầu lại “Thay ta cám ơn hắn!”

“Triệt Triệt, ngươi nói Hoàng huynh sao lại nghĩ thông suốt rồi?” Nghiêng cái đầu nhỏ.

“Bị chúng ta đả động a!”

“Thật tốt!” Cười hạnh phúc!

Bằng không thì nói như thế nào? Nói mình đến lấy một túm tóc? Không được, đánh chết cũng không thể nói!