Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 97




Edit: Kuro

Beta: Ka

Bên trong thế giới Minh Thiên, có một bãi quái phạm vi level 60 đến level 100 cực lớn, gọi là “Tử Vong Cốc”, bên trong toàn là bầy tang thi mật độ cực lớn.

Có lẽ là vận xui nhất trời, sau khi Tiểu Kim ấn xuống nút lệnh truyền tống, liền mang theo toàn bộ người ở khu vực cấm, truyền tống đến nơi sâu nhất của Tử Vong Cốc – theo trị số trong game, tang thi ở nơi này đều là level 80 trở lên.

Đương nhiên, đáng sợ nhất không phải là cấp bậc của bọn chúng, mà là số lượng của bọn chúng.

Thời khắc này,  kinh ngạc cònchưa biết xảy ra chuyện gì, đại đội liên mình cùng chi đội Lôi Đình trước kia bị coi là kẻ phản bội lần thứ hai liên hợp cùng nhau, hỗ trợ lẫn nhau, cùng chống đỡ, không suy nghĩ gì lao về phía trước, nhóm tang thi đủ loại xông lên như thủy triều dâng.

Tất cả mọi người dường như đánh mất khả năng suy nghĩ, điều bọn họ có thể làm chỉ là không ngừng vung vũ khí, ép hết chút dị năng cuối cùng trong cơ thể mình, đánh tang thi đối diện như điên. Khi vừa bắt đầu bọn họ còn có thể tạo nên công kích sắc bén hiệu quả, dần dần, mắt bọn họ phải nhìn từng đồng đội một bị bầy tang thi lôi đi, xé xác ăn thịt, lại nhìn những người còn sống tranh thủ cơ hội thở gấp lấy hơi.

Bọn họ như một lần nữa quay trở về thời đầu tận thế, sợ hãi, sau đó chết lặng. Thời gian hai tiếng ngắn ngủi, lại dài như một thế kỷ vậy.

Đột nhiên, không biết là ai thấp giọng hô một tiếng pha trong đó sự kinh ngạc vui mừng cùng không thể tin được: “Đội trưởng đến.”

Tuyệt đại đa số người đều không phản ứng lại, thành viên chi đội Lôi Đình lại như có thần giao cách cảm đồng thời ngẩng đầu lên ——

Một người xuất hiện từ trên trời, nhanh chóng đưa tay về phía bọn họ, đôi cánh to lớn của hắn phản chiếu ánh mặt trời phát ra ánh sáng cực kỳ chói mắt, hắn một thân áo giáp bạc, trên mặt cũng đeo một mặt nạ kim loại nửa mặt cùng màu. Tay phải hắn nhấc lên, giơ lên vật màu bạc mà tất cả mọi người cực kỳ quen thuộc…

Một số người trong liên minh nhận ra hắn không nhịn được suy nghĩ: Trương Tri Âm, không phải vì cấu với kết Y tiến sĩ đã bị minh chủ giết sao?

Cho nên nói, trở thành Chúa cứu thế, luôn phải trải qua những việc như có người nghĩ ngươi đã chết hoặc chắc chắn phải chết nhưng lại không chết.

Tình cảnh này liền trở thành một trang sử nổi bật trong truyền thuyết đối với thế hệ sau, nhưng sự thực chẳng qua là, khi Trương Tri Âm đi được nửa đường, trang phục hắn mặc trên người đúng lúc không nạp thêm phí nên biến mất mà thôi.

Nhưng đạo cụ thương thành trước đó một thời gian dài  vẫn luôn hoạt động tốt, lại một lần nữa “found”



Ở bên trong cốt truyện, ghi chép sau khi Chúa cứu thế Z cùng người yêu Ân Niệm tới Tử Vong Cốc cứu tinh anh liên minh, vạch trần những việc tàn ác bị hậu thế gọi là “Thôn Tính Tiền Minh Chủ” của Vân Sở, dẫn dắt mọi người đánh bại Y tiếm sĩ, thu nhận Lôi Đốn, Mông Tạp Lập và Úc Hỏa quy hàng, tiêu diệt các lực lượng phản nhân loại khác, xây dựng nên cốt truyện xúc động lòng người.

Nhưng ở ngoại truyện, lại có các phiên bản truyện khác nhau. Ví dụ như, Ân tiến sĩ của Hiệp Hội Bạch Mang và Y tiến sĩ là anh em sinh đôi, như vậy những người khác làm sao có thể phân biệt được người cuối cùng đi bên cạnh Trương Tri Âm là Ân Niệm mà không phải Y? Cho nên có người phân tích điểm đáng ngờ trong lịch sử đã ghi chép lại, cho rằng Trương Tri Âm và Y mới thực sự yêu nhau, thậm chí tận thế cũng chỉ khiến bọn họ chia cách, đứng trên hai lập trường khác nhau, nhưng thực sự không thể làm bọn họ quên đi đối phương. Nên sau cái chết bí ẩn của Ân Niệm, Y đã giả danh dùng thân phận em trai theo bên cạnh Trương Tri Âm, việc đánh bại Y, thu phục đám người Lôi Đốn mới có thể trùng hợp thuận lợi đến vậy…

Chẳng qua là, nhân loại là kiểu ba ngày trước ăn món gì cũng không nhớ rõ, như vậy chuyện phát sinh rất nhiều năm về trước, sắp trở thành truyện thần thoại, làm sao có thể nhớ được rõ ràng?

___________

Lúc trước bởi vì Ân Niệm bỏ việc quá nhiều ngày, cho nên mặc dù kỹ thuật của hắn thể hiện rất tốt, rốt cục vẫn bị 123 ngôn tình đuổi việc.

Vì vậy Boss vô tội trở thành nhân viên chờ việc.

Trương Tri Âm ở nhà mỗi ngày đều hối thúc y tìm việc.

Ân Niệm oan ức vô cùng: “Không phải em nói em phụ trách kiếm tiền nuôi gia đình anh phụ trách đẹp như hoa sao?”

Trương Tri Âm nhớ thật lâu trước đây mình đã nói lời tương tự với đồng nghiệp cũ, đoán chừng lúc đó Boss đại nhân lại lợi dụng thiên phú giám sát nghe lén mình, sau đó buồn bực không thể làm gì, nói cho qua: “Nhân loại có mắt thẩm mỹ kém.”

“Ô”. Ân Niệm rầu rĩ đáp.

Kết quả tối đó Trương Tri Âm về nhà, vừa mở cửa liền nhìn thấy Obama nằm ở trên ghế salon nhà hắn.

Hắn bị làm cho sợ trở tay đóng cửa lại, bánh bao đều rơi xuống đất.

Hắn đứng ngoài cửa lấy lại bình tĩnh, suy nghĩ từ đầu đến cuối một chút, rốt cục lấy hết dũng khí nhặt lại bánh bao mở cửa: “Ân Niệm anh lại giở trò quỷ gì?”

Ân Niệm dùng bộ dáng của Obama rất nghiêm chỉnh đáp: “Em nói thẩm mỹ kém…Cho nên anh thông qua toàn bộ phân tích biểu hiện ba ngày gần đây của em, phát hiện em nhìn bộ dáng người này nhiều nhất.”

Nội tâm Trương Tri Âm dường như vỡ vụn:…Giám đốc để hắn đại diện thuyết trình trên hội nghị, hắn download mấy video thuyết trình của lãnh đạo các nước học tập một chút rốt cuộc là đã động chạm đến ai?!

Hắn yên lặng nuốt xuống một ngụm máu, hết hơi nói: “Anh biến lại…”

Sâu trong nội tâm Trương Tri Âm cảm thấy Ân Niệm này thật sự là một phiền phức. Bởi vì là một loại nguyên liệu độc nhất nào đó mới tạo nên Ân Niệm, có thể tùy ý biến hóa thành bất kỳ hình dạng nào, lúc trước nghe nói chuyện công ty game muốn gửi búp bê hình người cho hắn, hứng thú hừng hừng tiêu hủy búp bê của người ta, biến mình thành búp bê nằm nghiêm chỉnh trong hôpk, hôm nay lại ra như vậy…

Ân Niệm nhìn người nhân loại nói một đằng làm một nẻo trước mặt, quả thực không biết nên làm sao để nắm bắt đối phương. Rõ ràng nói thẩm mỹ kém cũng là hắn, mình biến thành hình dáng người hắn yêu thích luôn nhìn chằm chằm, hắn cũng không hài lòng. Trên internet quả nhiên nói không sai, thật sự là một tiểu quỷ lắm trò.

Trương Tri Âm thở dài, tiến lên phía trước ôm lấy hắn: “Ân Niệm anh đẹp nhất, em nhìn cả đời không thấy chán.”

Ân Niệm được dỗ dành lập tức biến thành vui vẻ, thuận theo mà biến lại hình dáng của mình, ôm lại hắn: “Em nói thật chứ?”

Trương Tri Âm đưa cằm lên bả vai hắn khẽ mỉm cười: “Là thật.

HOÀN

Vài lời cuối: Túm quần lại là đã hoàn rồi, bộ truyện này là bộ hoàn thứ hai, truyện cũng khá ổn, nhưng có một số chỗ khó hiểu, vài đoạn không liên quan, kiểu như tác giả thêm vào bất chợt hay cắt bất chợt vậy, phần cuối diễn biến hơi nhanh nên mình khá hụt hẫng ╮(╯▽╰)╭  Nhưng nhìn chung thì khá ok, logic ổn, văn phong dễ hiểu, không có mấy nhân vật tiểu tam, não tàn, bạch liên hoa phá đám, truyện thanh thủy văn nên hơi tội cho mấy thím chờ xôi thịt.

Cảm ơn mọi người đã theo dõi từ đầu cho đến chương cuối cùng. Vì lười nên bộ này làm trong thời gian quá dài khiến các thím xém chết chìm trong hố, nhưng vẫn theo đến cuối cùng, cảm ơn rất rất nhiều:v Hố lấp xong rồi nha đừng ai nói tui Boom hố nữa ╮(╯_╰)╭  . Sắp tới sẽ tập trung vào hai bộ: Vì Hài Hòa Mà Phấn Đấu, Thiên Hạ Đệ Nhất Xuẩn đồ, hoan nghênh nhảy hố ~( ̄▽ ̄~)(~ ̄▽ ̄)~. Hết ạ.