Sau khi rời khỏi nhà của Lý Thu Hà, hai người Kỷ Nguyên và Giang Ngọc im lặng ở trong xe một lúc lâu.
Xuống xe, Giang Ngọc nhìn theo Mao Lượng lái xe chậm rãi rời đi, mới xoay người nhìn Kỷ Nguyên, nói: “Chuyện của Thu Hà, hy vọng anh có thể giữ bí mật”
Xem ra, Giang Ngọc cũng thấy được những vết thương trên tay Lý Thu Hà, hơn nữa cũng đưa ra kết luận giống như Kỷ Nguyên.
Kỷ Nguyên không ngạc nhiên khi Giang Ngọc phát hiện ra điều này, xét cho cùng, từ sự quan sát và hiểu biết của mình, Giang Ngọc là một người cẩn thận, Lý Thu Hà có mối quan hệ rất thân thiết với hắn ta, hắn không thể không hiểu bạn bè của mình.
“Lúc trước Thu Hà cưới La Thắng, chúng tôi đều khuyên cô ấy. Cái tên La Thắng này danh tiếng ở trong giới không tốt lắm, nhưng lúc ấy Thu Hà đã mang thai con của La Thắng, vì thế mới kết hôn, nếu không sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ấy.” Giang Ngọc nói, biểu cảm lộ ra vẻ ân hận: “Tôi không nghĩ đến La Thắng lại quá đáng đến như vậy, chưa kết hôn được bao lâu đã làm ra chuyện này.”
La Thắng kia chắc là chồng của Lý Thu Hà, trong trí nhớ của Kỷ Nguyên không có ấn tượng gì về con người này, xem ra không phải là người nổi tiếng.
“Tôi chưa nhìn thấy cái gì cả.” Kỷ Nguyên nói xong câu này, lập tức vào phòng.
Giang Ngọc hơi sửng sốt, thở phào một hơi: Người này…
Hắn đi theo Kỷ Nguyên vào trong nhà, mở ra di động lướt Weibo, nhấn vào hot search, phát hiện:
# Ứng Thư Hoán đến bệnh viện
# Hot search đứng đầu bảng.
Ứng Thư Hoán đến bệnh viện?
Tâm tư bát quái của Giang Ngọc ngo ngoe rục rịch, nhịn không được nhấn mở “dưa” của vị Ảnh đế trẻ tuổi này.
Buổi sáng không phải còn gặp nhau ở nhà hàng sao, ăn cơm cùng Kỷ Hy bị ngộ độc nên đến bệnh viện à?
Giang Ngọc buồn cười, trong topic thảo luận, chỉ thấy một vài tấm ảnh do các tài khoản marketing quen thuộc đăng tải, ảnh chụp rất mờ, chụp thân hình cao lớn của Ứng Thư Hoán.
Giang Ngọc nghĩ thầm không hổ người đàn ông chinh phục giới giải trí bằng khuôn mặt, dù ảnh chụp có mờ cũng cảm nhận được khí chất đẹp trai của Ứng Thư Hoán.
Bên dưới những tài khoản marketing kia là fans của Ứng Thư Hoán “Cấm Vệ Quân” cùng với anti-fan đang khẩu chiến, đương nhiên mười bình luận đầu tiên đều bị Cấm Vệ Quân khống chế, cuộc cãi vã bắt đầu từ bình luận thứ mười một.
Sau đó những bình luận tiếp theo đều là bài hắc Ứng Thư Hoán trong những năm xuất đạo, đơn giản chính là năm mười bảy tuổi hắn từng đánh nhau, làm xấu mặt đạo diễn, trước mặt mọi người buông lời kinh thường nữ diễn viên người ta.
Gần đây nhất trong một năm qua, có một bình luận không biết ở đâu, nói những lời vớ vẩn rằng Ứng Thư Hoán ẩn hôn.
Đương nhiên, cái tin hắc này đã bị fans hâm mộ của Ứng Thư Hoán làm rõ.
Giang Ngọc vốn đã quen với những thủ đoạn trong giới giải trí này nên không thấy có vấn đề gì, chỉ là tò mò cái tài khoản Weibo nói Ứng Thư Hoán ẩn hôn kia, trong đó chỉ có một ảnh chụp Cục Dân Chính, giống như bức ảnh gia truyền từ mười tám đời tổ tiên để lại, cho dù có quét hai mươi lớp, cũng không nhìn ra được gì.
Giang Ngọc phóng to lên nhìn vài lần, cảm thấy bên trong Cục Dân Chính có một bóng người nhìn rất quen mắt… Còn thân hình thì rất giống Kỷ Nguyên…
Một giây sau, hắn đóng di động, cảm thấy bản thân suy diễn nhiều rồi. Nghĩ thầm: Chẳng lẽ gần đây ở cùng với Kỷ Nguyên, cho nên nhìn ai cũng thấy giống như anh ta, đây là truyền thuyết ánh mắt người mẹ hiền à?
Phòng làm việc của Giang Ngọc càng trở nên bận rộn, xoay vòng vòng như chong chóng, khiến hắn tạm thời gác lại ước mơ lớn lao của mình là đưa Kỷ Nguyên đến phòng làm việc đào tạo thành diễn viên nổi tiếng.
Hồ Tiểu Vân sau khi đóng máy cảnh quay cuối cùng của bộ phi cổ trang xong thì nhận được lời mời vai nữ chính tư của bộ phim do Quách Lệ làm đạo diễn, tích cách của nhân vật trong đó có phần giống với Hồ Tiểu Vân, là một cô công chúa nhỏ đáng yêu.
Chỉ là, việc quay phim với cường độ cao như vậy sẽ khiến tình trạng da và trạng thái, tinh thần của Hồ Tiểu Vân rất dễ suy yếu, dẫn đến không còn ăn ảnh nữa, nên tốt hơn hết là không quay.
Hiện tại ăn dược thiện đã cải thiện hơn một chút, trước kia không có dược thiện của Kỷ Nguyên, sau khi Hồ Tiểu Vân quay xong một vài cảnh đêm liên tiếp, khuôn mặt bánh bao dễ thương đã biến thành đầu heo.
Giang Ngọc cũng suy xét việc Hồ Tiểu Vân chỉ mới tốt nghiệp đại học, vẫn còn quá sớm để có chỗ đứng trong làng giải trí, điều quan trọng nhất bây giờ là tích lũy được sự yêu thích của khán giả. là sắp xếp một loạt nhân vật phù hợp với ngoại hình của cô ấy và để cô ấy làm quen trong mấy bộ phim truyền hình. Chờ sau khi khán giả nhắc tới em gái nhỏ này nhiều hơn, nghe thấy nữ minh tinh đáng yêu là lập tức nghĩ đến cô, rồi mới bắt đầu nghĩ cách chuyển hình tượng.
Đương nhiên, trong giới giải trí cũng có rất nhiều nghệ sĩ chuyển hình tượng thất bại, cho nên Giang Ngọc rất nghiêm khắc đối với kế hoạch sự nghiệp của Hồ Tiểu Vân.
Vì thế, Giang Ngọc tạm thời từ chối vai nữ chính thứ tư của đạo diễn Quách Lệ, dù sao nhân vật này cơ hội lên hình cũng không nhiều.
Trên tay hắn vẫn còn tài nguyên là một MV cổ phong, là album mới của Hứa Nguyệt Nhi, một ca sĩ nổi tiếng ở làng giải trí trong nước.
Đầu năm nay cô ấy tham gia một chương trình “Lễ hội âm nhạc quốc phong”, với giọng hát trong sáng, ngọt ngào, tích góp không ít fans, trước mắt đang chuẩn bị cho album đầu tay “Đào hoa kiếp”, vẫn đang trong quá trình tìm kiếm nam nữ chính, kịch bản đã gửi đến hộp thư của Giang Ngọc.
Nhân vật nam chính được đề xuất là Mộ Tư Khiêm, người xếp thứ ba trong một chương trình tuyển chọn tài năng “Trở thành thần tượng nào”cùng với Kỷ Hy, cũng là người mới trong sản nghiệp truyền thông của nhà họ Ứng: Giải trí Đào Tử, dáng vẻ anh tuấn, nhân khí rất cao, trong ảnh chụp cùng Hồ Tiểu Vân còn có cảm giác như đôi tình nhân, nói không chừng đây cũng là nguyên nhân đoàn đội của Hứa Nguyệt Nhi tìm đến Giang Ngọc.
Việc trước tiên Giang Ngọc làm là xem qua kịch bản, không có vấn đề gì.
Nó được dựa trên câu chuyện về vị Hoàng Đế thống nhất triều Đại Chu vào thế kỷ thứ tư Kỷ Ấu Khanh… Câu chuyện tình yêu lạn tục* thời cổ đại.
Chú thích* Lạn tục: thô tục thối nát
Ấn tượng của Giang Ngọc về vị Hoàng Đế này chỉ dừng lại ở trang sách giáo khoa lịch sử năm cấp ba, những đánh giá của các nhà sử học khen chê trái chiều rất nhiều, có người nói ông ấy là một vị Minh quân ngàn đời, có người nói ông ấy là một Bạo quân tính tình tùy hứng coi thường mạng người, tranh cãi đến bây giờ mới đưa ra kết luận công lao của ông ấy nhiều hơn tội lỗi mà Hoàng Đế này gây ra.
Có điều, nếu là nhân vật gây tranh cãi, vậy thì mối quan hệ kia đưa lên phim truyền hình sẽ giống như trăm hoa đua nở, nhiều hoa cả mắt. Trong số đó, đạo diễn thích nhất là những khúc mắc về mối tình tay ba giữa Kỷ Ấu Khanh và Hoàng tẩu của ông ấy, Nhàn Quý Phi, giai thoại lịch sử này đã dựng lên thành vài bộ phim cổ trang rất thu hút.
Nghe nói sau khi vị Hoàng Đế này được sinh ra, trên trời xuất hiện một cầu vồng màu trắng hồng rất đẹp đi ngang qua mặt trời. Cổ nhân cho rằng cầu vồng trắng như gươm, là ngày tàn của Quân Vương, cho thấy dấu hiệu Quân Vương sắp bị uy hiếp, vị Hoàng Đế này được Khâm Thiên Giám tiên đoán, sau khi ông ta lớn lên sẽ giết chết phụ thân của mình.
Vì vậy, mặc dù ông ấy là con trai của Bảo Tông Đế và sủng phi Đoan Quý Phi Tuệ Nhàn, nhưng khi còn nhỏ đã sống rất khó khăn bởi lời tiên đoán và hiện tượng thiên văn kỳ lạ kia, sinh hoạt trong cung cũng rất thê thảm, mà mẫu thân của ông ta, sau khi hạ sinh Kỷ Ấu Khanh thì suy sụp mà mất. Bảo Tông Đế đau lòng vì mất đi người mình yêu, cho nên nhìn thấy nhi tử không rõ ràng này của mình càng ngày càng bất mãn.
Kỷ Ấu Khanh ở trong cung đến năm tuổi, đã bị Bảo Tông Đế đưa đến nhà Trần Quốc Tướng quân Phó Trường Hồng nuôi dưỡng, ngoài mặt nói là để cho Phó Trường Hồng nuôi dưỡng, nhưng trên thực tế là đuổi ông ta ra khỏi cung.
Câu chuyện tình yêu dựa trên Kỷ Ấu Khanh mà Giang Ngọc nhận được, nói về việc Kỷ Ấu Khanh năm hai mươi lăm tuổi dẫn dắt đại quân đánh tan thổ địa của Ngô quốc, sau khi tiêu diệt Ngô quốc xong, Bảo Tông Đế vui mừng khôn xiết, phong kỷ Ấu Khanh là Tương Vương, hạ lệnh cho ông ta vào ngày hai mốt tháng ba hồi triều, nhân lúc đó, ông đã tình cờ gặp được một người con gái xinh đẹp ở thành Trường An.
Vào ngày Kỷ Ấu Khanh trở về Trường An, tất cả hoa đào trong kinh thành đều nở rộ, cửa thành mở rộng, gác mái, trong thuyền hoa những tiểu thư khuê nữ chen lấn nhau để xem vị Tương Vương oai hùng này ra sao, có người còn lớn mật đứng trên lầu cao ném hoa vào vị Tương Vương kia.
Cảnh tượng dân chúng đều đổ xô ra đường, xe ngựa kéo dài cả con phố, áo đỏ phất phới tung bay trên kinh thành.
Cùng lúc đó, Kỷ Ấu Khanh đang trên đường về kinh thành, tình cờ gặp gỡ một người thiếu nữ, cũng viết xuống câu thơ “Gió Bắc thổi tẫn hoa Trường An, nguyện kêu thần nữ hạ đao đài”, làm cho nửa đời sau của ông ấy miên man ghi nhớ khuôn mặt của người thiếu nữ này.
Hầu hết mọi người đều cho rằng người thiếu nữ mà Kỷ Ấu Khanh gặp chính là Hoàng tẩu của Nhàn Quý Phi, vì thế sau đó mới có thảm án giết huynh đoạt thê, trái với đạo lý làm người.
Nhưng cũng có một số ít người cho rằng thiếu nữ này là một nữ tử dân gian bình thường, không ít nhà văn học, sử học ca ngợi vẻ đẹp của nàng ấy không dứt, tuyên dương khắp nơi.
Những ý kiến khác nhau của đời sau, Giang Ngọc đều lược bỏ hết đoạn này, chỉ nhìn vào những điển cố đã được biên soạn thành cốt truyện trong kịch bản mà Hứa Nguyệt Nhi đưa tới.
Vai chính của Mộ Tư Khiêm hẳn là vị Hoàng Đế Kỷ Ấu Khanh kia, mà Hồ Tiểu Vân là vị nữ tử dân gian còn lại.
Xem qua một lần, hắn uống một ngụm nước, trên cửa truyền đến âm thanh mở khóa, là Kỷ Nguyên chạy bộ về.
Anh đưa ánh mắt chào hỏi Giang Ngọc, sau đó trưng ra mặt than chui vào phòng tắm, trong chốc lát trong phòng tắm đã nghe thấy tiếng nước chảy ào ào.
Mười lăm phút sau, Kỷ Nguyên bước ra, thấy Giang Ngọc còn nhìn chằm chằm vào máy tính xem gì đó, cũng không quấy rầy hắn, mà đến phòng sách lấy ra một cuốn sách lịch sử hiện đại, ngồi trên ghế sô pha đọc một cách thích thú.
Gần đây ngoại trừ việc giảm cân, phần lớn thời gian rảnh rỗi của anh ấy đều được dùng để bổ sung lịch sử hiện đại, bản thân Kỷ Nguyên là một người hiếu học, hơn nữa năng lực học tập rất cao, hiện tại anh ấy đã hiểu sơ bộ về thời đại này, đối với chuyện ra ngoài tìm việc làm, nuôi sống chính mình càng thêm chắc chắn hơn.
Giang Ngọc vốn dĩ chỉ muốn nhanh chóng lướt qua cốt truyện, nhưng không ngờ kịch bản mà Hứa Nguyệt Nhi đưa đến được viết rất thu hút, khiến hắn vừa lơ đãng đã xem xong rồi.
Diễn biến tiếp theo của câu chuyện rất ly kỳ và cẩu huyết, sau khi Tương Vương gặp gỡ thiếu nữ kia ở Trường An, rất nhanh đã bị người mai phục ám sát, trong lúc hỗn loạn, Tương Vương bất hạnh trúng mũi tên, trên mũi tên có độc, Tương Vương bị trọng thương, được thủ hạ yểm trợ, nghiêng ngả lảo đảo chạy vào một gian nhà dân.
Vừa hay, gian nhà dân này chính là nơi ở của người thiếu nữ kia, nàng gạt người trong nhà để cứu Tương Vương, trong mấy ngày chiếu cố Tương Vương, đã phát sinh tìm cảm sâu đậm với vị Tương Vương đó.
Chỉ tiếc sau khi Tương vương trúng độc, mắt không nhìn thấy được, miệng không thể nói, tau cũng không nghe, không biết dung mạo và giọng nói của người thiếu nữ kia như thế nào, đợi bệnh nặng được chữa khỏi, thiếu nữ bẻ một nửa ngọc bội tùy thân của mình, để lại trên người Tương Vương là tín vật, Tương Vương đáp ứng nàng, đợi sau khi ông ấy lên nắm quyền, nhất định sẽ đón người thiếu nữ ấy về cung làm Hoàng Hậu.
Sau đó, thiếu nữ chờ đợi mấy năm trời, vẫn không thấy Tương Vương đến đón nàng, mà lại nghe được tin tức Tương vương sắp thành thân con gái lớn của Tướng quân làm Hoàng Hậu. Hơn nữa, nàng biết được, sở dĩ Tương Vương thành thân với con gái lớn của Tướng quân, là bởi vì đối phương từng cứu mạng của Tương Vương trong lúc nguy nan, hai người cùng chung hoạn nạn, và điều này đã tạo nên một đoạn giai thoại.
Con gái lớn của Tướng quân này hẳn là Nhàn Quý phi, nghe đồn Nhàn Quý phi hình như là danh xưng sau này… Giang Ngọc vừa tự hỏi, vừa vuốt cằm nhìn xuống
Chuyện xưa kết cục đương nhiên thê thảm, Tương Vương nghĩ nhầm người cứu ông ta là con gái lớn của Tướng quân, mà người chân chính cứu ông lại thương tâm quá độ mà lâm bệnh nguy kịch ngay ngày đại hôn.
Đây là… truyện cổ tích nàng tiên cá thời cổ đại à? Giang Ngọc “Tấm tắc” cảm động.
“Đủ ly kỳ, đủ cẩu huyết.”
Kỷ Nguyên liếc mắt nhìn hắn, Giang Ngọc đọc kịch bản gửi tới muốn choáng ngợp, nhịn không được chia sẻ câu chuyện này cho Kỷ Nguyên cùng tham khảo, nói cho anh biết chính xác.
Sau khi hắn nói xong, vốn nghĩ Kỷ Nguyên cũng thở dài cảm động cùng mình, kết quả lại thấy được biểu cảm của Kỷ Hy rất khó hiểu, giống như còn lời nào chưa nói hết.
Đương nhiên… Nghe chuyện mà hắn bát có không thể nào giống như còn chưa nói hết lời được.
Kỷ Nguyên dở khóc dở cười, không ngờ răng sau khi xuyên qua một thời gian dài như vậy, bản thân đã cố hết sức không nhớ lại triều Đại Chu năm xưa, nhưng không ngờ rằng những ký ức phủ đầy bụi xưa vẫn xuất hiện trước mặt mình.
Chỉ là, cải biên này cũng quá ly kỳ rồi!
Anh cưới Nhàn Quý phi khi nào chứ? Không phải anh cướp Nhàn Quý phi từ trong cung sao! Khi đó anh nghèo đến nỗi không có bạc ăn cơm, bạc đều được dùng để trợ cấp quân binh, lấy đâu ra tiền mà thập lý hồng trang*!
Chú thích* Thập lý hồng trang: dịch nôm na ra là Trang sức đỏ trải dài mười dặm, à một truyền thống xưa cũ, câu này là dành cho nữ nhi, tục truyền rằng, ngày xưa trước đại lễ thành hôn một ngày, ngoại trừ các vật dụng cần thiết như giường, chăn, gối, giá y đỏ, hài, hòm trang điểm và một số nữ trang được tặng khi đi kèm kiệu hoa ra để bên phía nhà nữ, thì toàn bộ gia dụng, trang sức đựng trong hòm gỗ lim đỏ, giường chiếu, gối chăn đỏ, đều được phù dâu sắp xếp ở nhà trai. Lễ rước dâu, người trước người sau, tay khiêng tay vác, kiệu hoa, vật dụng, gia cụ….toàn bộ đều được phủ khăn đỏ, nối đuôi nhau di chuyển náo nhiệt, kéo dài, rực đỏ cả con phố mấy dặm, xuyên suốt từ gia đình nhà gái đến nhà trai
Hơn nữa cái này cũng quá cường điệu rồi, anh trước giờ cũng không thích xa hoa như vậy…
Còn nữa, anh nói cưới vợ lúc nào… Thiếu nữ cái gì chứ! Tuyệt đối không có chuyện này!
Hoàng Đế Bệ Hạ kiếp trước, nắm tay một cô bé đã vinh quang lắm rồi.
Giang Ngọc không thấy Kỷ Nguyên phản ứng lại, tự nhủ hỏi: “Anh có thấy kịch bản này hơi phóng đại không?”
Kỷ Nguyên vẫn giữ nguyên khuôn mặt than: “Phóng đại sao? Còn có chuyện kỳ quái hơn nữa kìa.”
Giang Ngọc nhìn hắn, Kỷ Nguyên chỉ là thuận miệng nói với Giang Ngọc, kết quả lại làm anh nhớ tới một chuyện cũ cũng có phần thái quá.
“Sau Khi Bảo Tông Đế trị vì, một người con dâu của Thích Minh Tướng quân mang thai gần mười tháng, có lão đạo sĩ đi ngang qua bói cho nàng một quẻ, nói rằng đứa trẻ nàng hoài thai có mệnh phượng hoàng, tương lai sẽ là Hoàng Hậu.”
Giang Ngọc nghe giọng nói trầm ổn của Kỷ Nguyên, trong mắt lóe lên dáng vẻ ham học: “Oa, nhưng cái này thì có gì thái quá chứ?”
Kỷ Nguyên đứng lên, lạnh lùng nói: “Sau khi con dâu của Thích Minh Tướng quân sinh ra một bé trai.”
Giang Ngọc:…
Kỷ Nguyên đi vào phòng, Giang Ngọc vẫn không phục, nói một câu: “Triều Đại Chu cởi mở như vậy, là nam Hoàng Hậu thì sao chứ!”
Kỷ Nguyên trực tiếp đóng cửa lại, ngăn cách Khương Ngọc ở bên ngoài, nghĩ thầm: Sao có thể, tôi không thích đàn ông.