Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 73: C73: Khuyết sẹo mổ lấy thai




Bác sĩ đưa kết quả kiểm tra cho hẳn, nói: “Những. chỗ khác hồi phục rất tốt chỉ có điều vết mổ ở tử c ung có chút vấn đề, vợ của anh bây giờ bị khuyết sẹo mổ lấy thai. “Khuyết sẹo mổ lấy thai? Đây là ý gì?” Tân Lãng hoàn toàn không hiểu đây là gì.

“Bệnh này cách tốt nhất là tiến hành phẫu thuật trị liệu, phải phẫu thuật nội soi để cắt vết mổ ra một lần nữa rồi khâu lại. Tỉ lệ chữa khỏi khoảng 60-80%. cũng có chút khó khăn. Tuy sẽ không có biến chứng xấu nào khác, nhưng cũng phải nhanh chóng điều trị Hai người còn trẻ, nếu vấn đề này không chữa trị sớm, sau này muốn mang thai lần hai có thể sẽ rất nguy hiểm” Bác sĩ nói

“Đinh... Kiểm tra thấy người mẹ Tô Thi Hàm mắc. phải khuyết sẹo mổ lấy thai, xin hỏi ký chủ hiện tại có muốn kích hoạt phương pháp trị liệu đông Y không?”

“Kích hoạt Lúc này, Tần Lãng trong đầu mình nói với hệ thống

Theo âm thanh của hắn kết thúc, tất cả thông tin liên quan về bệnh lý cũng như phương pháp trị liệu bệnh xuất hiện trong não hẳn.

Giờ khắc này hản cứ như là một lão đông y có hơn chục năm kinh nghiệm ở khoa phụ sản. Đối với sự sắp xếp ở tử c ung của phụ nữ hẳn đều hiểu cặn kẽ kế cả tên khoa học của chúng.

Hơn nữa, phương pháp trị liệu được hệ thống ban thưởng này có thể chữa trị triệt để căn bệnh khuyết sẹo mổ lấy thai.

Trong khoảnh khắc này Tần Lãng đối với y học vô cùng thán phục, đúng là y học bác đại tỉnh thâm!

Khuyết sẹo mổ lấy thai là căn bệnh dùng để chỉ một lớp nội mạc hoặc một phần của lớp cơ sau khi vết mổ lấy thai được khâu lại. Một phần nhỏ của lớp cơ không phát triển, nên tạo thành một cái túi khi nhìn từ khoang tử c ung.

Vấn đề này phổ biến đối với những ca sinh mổ. Có thể vấn đề nãm ở đường khâu trong quá trình phẫu thuật, cũng có thể là do thể chất của mỗi người. Tóm. lại, sau khi xuất hiện thì căn phải chữa trị kịp thời, nếu không kinh nguyệt có thể kéo dài dẫn đến máu kinh vẫn tiếp tục chảy sau khi kết thúc, sẽ gây hại rất nhiều cho cơ thể và ảnh hưởng đến lần thứ hai mang thai.

Tô Thi Hàm nghe được lời nói của bác sĩ nhất là câu cuối cùng “Vẽ sau muốn có thai lần thứ hai có thể sẽ rất nguy hiểm." Cô không nhịn được lập tức cúi đầu rơi nước mắt.

Tân Lãng thấy vậy vội vàng ôm cô vào trong ngực an ủi: “Không có việc gì đâu Thi Hàm. Bệnh này anh biết, anh có biện pháp có thể chữa khỏi trăm phần trăm, không cần phải lo lắng”

Vị bác sĩ ở đổi diện liếc Tân Lãng một cái: "Chàng trai trẻ! Bệnh viện sẽ không nói giỡnvới bệnh nhân, tỷ lệ chữa khỏi căn bệnh này bao nhiêu phần trăm, dựa vào thống kê nhiều năm đều có thể tính ra được”


Tần Lãng nhìn về phía bác sĩ gật gật đầu nói “Cảm ơn bác sĩ tôi đã hiểu, kiểm tra hôm nay vậy là xong rồi đúng không?”

“Đúng, ngoại trừ vấn đề này thì những chỗ khác. đều hồi phục rất tốt” Bác sĩ nói

“Vậy chúng tôi xin phép, cảm ơn bác sĩ” Tân Lãng ôm Tô Thi Hàm đi ra ngoài.

Rời khỏi bệnh viện cảm xúc của Tô Thi Hàm rất tê, cả người đều núp trong ngực Tần Lãng, sắc mặt thì tái nhợt tâm tình thì rất kém.

Tân Lãng lấy canh thịt dê ra: “Khám xong rồi, trước hết em cứ uống canh thịt dê đi, một hồi nữa về tới nhà rồi anh nấu cơm cho em."

Tô Thi Hàm uống hai ngụm lập tức ngừng không uống nữa.

Tân Lãng thấy cô như vậy lập tức đẩy căm cô lên nói: “Thi Hàm! Em có tin tưởng anh không?”

Tô Thi Hàm gật gật đầu.

Cô đương nhiên tin tưởng Tân Lãng.

“Anh nói là bệnh này anh có thể trị được, em quên rồi sao? Anh thế nhưng là... khụ khụ, lão đông y!" Tần Lãng lại cố ý bắt chước âm thanh của người già.

Tô Thi Hàm nhẹ nhàng cười cười nói: “Vâng”

Đột nhiên biết mình có bệnh lại còn có thể ảnh hưởng tới lăn mang thai thứ hai, khiến trong lòng cô. vừa sợ lại vừa buồn. Nhưng mà Tân Lãng cẩn thận an ủi cô như vậy, khiến cho trong lòng cô cũng rất ấm áp.

Nhưng cô chưa bao giờ nghĩ rằng Tân Lãng sẽ thực sự chữa khỏi bệnh cho cô. Lần trước, hẳn châm cứu cho cô rồi còn sắc thuốc đông y, cô biết Tần Lãng am hiểu đông y.


Nhưng có lẽ Tân Lãng chỉ biết một lĩnh vực.

Dù sao thì khuyết sẹo mổ lấy thai và đau thất lưng là hai chuyện khác nhau.

Tân Lãng không có khả năng tới cái chứng bệnh. này cũng trị được.

Dù sao thì những vị thầy thuốc đông y toàn năng kia, người nào cũng hơn 80 tuổi và hành nghề cả một đời. Kinh nghiệm tích lũy của họ đến từ hàng trăm hàng nghìn ca bệnh, mới có thể đút kết ra chút tự tin điều trị

Huống chỉ bá sĩ chuyên môn đã nói căn bệnh này tỉ lệ chữa khỏi không phải là trăm phần trăm.

Làm sao Tân Lãng có thể chữa trị trăm phần trăm đây?

Nhưng mà, Tần Lãng có ý định giúp cô chữa trị thì cô sẽ nguyện ý hợp tác.

Trên đường về nhà, xe chạy qua cổng ra vào khu chung cư nhưng không dừng lại, Tô Thi Hàm nghỉ hoặc. hỏi: “Tân Lãng chúng ta đi đâu đây?”

"Đi tới tiệm thuốc đông y, tiệm thuốc ở cửa ra vào. chỗ mình lần trước anh đi, bên trong không có đầy đủ các vị thuốc. Trên con đường phía trước có một tiệm. thuốc chuyên thuốc đông y, chúng ta tới đó mua thuốc.”

Tô Thi Hàm không nghĩ tới điều này, Tân Lãng vừa nói muốn chữa trị bệnh cho cô thế mà lập tức muốn đi mua thuốc.

Không trở về nhà lật sách xem một chút sao?

Chẳng lẽ Tần Lãng thật sự sẽ chữa được cái bệnh này sao?


Tô Thi Hàm cùng với hắn đi tới tiệm thuốc đông y, vừa mới bước vào lập tức ngửi được mùi thuốc nồng nặc.

Ở sau quầy là một nữ bác sĩ cỡ 50 tuổi, cộng với đôi mắt kia nhìn lập tức biết đây là một bác sĩ già dặn kinh nghiệm.

“Cần mua gì à?”

“Hoàng kí, bạch thuật, đảng sâm, vỏ lựu, địa long cốt, hương phụ tử,..."Tân Lãng liên tục nói ra hơn 20 tên các loại thuốc đông y.

Chủ tiệm vừa nghe vừa ghi nhớ, sau khi ghỉ lại bà không khỏi ngẩng đầu nhìn về phía Tân Lãng.

Một người trẻ tuổi khoảng chừng hai mươi tuổi tới tiệm thuốc đông y, trong tay thì tới một cái toa thuốc cũng không cầm mà bên cạnh còn dẫn theo một cô gái xinh đẹp. Nữ bác sĩ lúc đầu vốn cho rằng bọn họ là đến mua thuốc đông y dùng để dưỡng nhan, vì những năm gần đây các cô gái trẻ vì muốn chăm sóc.

da nên đã nhiều lần tới đây mua thuốc.

Kết quả không nghĩ tới Tân Lãng vừa tới lập tức muốn nhiều loại dược liệu như vậy.

Hơn nữa, sau khi bà nghe xong tất cả các loại dược liệu trong lòng cũng đã có suy đoán.

“Chàng trai, cái này là phương thuốc điều trị khuyết sẹo mổ lấy thai phải không?”

Tô Thi Hàm nghe xong lập tức kinh ngạc nhìn về phía Tần Lãng

Cái này.... Bác sĩ nghe các vị thuốc xong lập tức biết là trị liệu căn bệnh này. Vậy chứng tỏ Tần Lãng thật sự không phải đang an ủi cô, hẳn thật sự có khả năng!

“Mỗi loại dược liệu cậu muốn bao nhiêu?" Nữ bác sĩ ánh mắt sáng lên, mặc dù những dược liệu này bà đại khái biết dùng để làm gì nhưng mà phương thuốc cụ thể thì bà không thể biết được.

Tân Lãng nói: "Mỗi loại cho tôi nửa cân, ngoài ra tôi muốn thêm một chiếc cân điện tử chính xác”

Đối phương nghe xong lập tức rõ rằng,


Phương thuốc sẽ không để lộ ra ngoài, sau khi về nhà hắn sẽ từ mình phối, chàng trai trẻ này đúng là một người rất già đời.

Nữ bác sĩ không có hỏi nhiều nữa mà là lấy điện thoại di động ra nói: “Chàng trai trẻ, chúng ta thêm. WeChat đi, dược liệu này hẳn là sau này cậu vẫn sẽ cần, thuốc đông y là trị liệu lâu dài mà. Lần sau lúc cậu căn cứ nhắn tin cho tôi, tôi để người trong tiệm mang qua đưa cho cậu”

“Tốt. Tân Lãng không có từ chối, hai người thêm WeChat. Nữ bác sĩ còn đặc biệt đóng gói dược liệu cẩn thận, rồi mới đưa cho Tân Lãng.

Từ tiệm thuốc đi ra, Tô Thi hàm và Tăn Lãng tản bộ về nhà, vì nơi này cũng cách nhà không xa lắm.

Tô Thi Hàm nhìn bao lớn bao nhỏ dược liệu, mở. miệng nói: “Tân Lãng! Anh thật sự chữa được căn bệnh này sao?"

Tần Lãng nhìn về phía cô cười cười nói:" Đương nhiên”

“Thế nhưng là bác sĩ nói phải làm phẫu thuật, tỉ lệ chữa khỏi cũng không phải là trăm phần trăm”

“Đó là bọn họ không làm được, nhưng mà anh thì có thể. Thi Hàm anh nói là có thể trị hết thì là chắc chắn là có thể” Tân Lãng nói chắc nịch.

Trong lòng Tô Thi Hàm giờ khắc này thật sự tin tưởng Tân Lãng có thể làm được!

Tân Lãng một tay xách đống dược liệu, một tay. còn lại nắm bàn tay nhỏ bé có chút lạnh như băng của. Tô Thi Hàm.

“Thi Hàm! Từ nay về sau anh nhất định sẽ chăm sóc em thật tốt”

Tô Thi Hàm năm nay mới 19 tuổi, thế mà đã dùng vòng eo nhỏ nhân A4 này sinh con cho hắn, dùng đôi tay ngọc ngà vì hẳn làm việc nhà, dùng thời gian dạo phố uống trà sữa để chăm con bọn họ. Cô gái như vậy hắn nhất định sẽ quý trọng thật tốt, tuyệt đối sẽ không để cô chịu đến một chút xíu tổn thương nào!

Về đến nhà dì Vương thấy Tân Lãng trong tay xách theo một đống dược liệu, bà cũng không hỏi gì

Chờ Tần Lãng đi tới phòng bếp sắp xếp các loại thuốc, bà mới đi tới bên cạnh Tô Thi Hàm, nhỏ giọng ân cần hỏi: "Cô Tô! Con không có việc gì chứ? Kết quả kiểm tra như thế nào?”

Tô Thi Hàm không muốn để cho dì Vương và các. con biết bệnh tình của mình, cho nên trước khi bước vào trong nhà cô đã lau khô nước mắt trên mặt, cô nhìn đì Vương nói: "Không có vấn đề gì đâu dì Vương! Không cần lo lắng cho con, con đi xem tụi nhỏ đây."