Trong phòng, Tần Lãng cũng nói tin này cho ông bà Tần.
Hai vị trưởng bối nghe được Huyên Huyên rút thăm giải thưởng được giải nhất thì rất cao hứng, nói vận may của cháu trai thật tốt.
Sau đó, Tần Lãng nói đến chuyện không ăn Tết ở Thượng Hải nữa, cả hai nhà đều sẽ đến Tam Á để cùng nhau ăn tết Nguyên Đán.
Ông Tần nghe vậy cũng rất vui, nói: "Được đó, lâu rồi cả nhà chúng ta cũng chưa đi du lịch cùng nhau, đúng dịp này đi chơi một chút."
Bà Tân lại có chút do dự, nói: 'Lãng Lãng! Ngày 24 các con đi Tam Á, qua Tết Nguyên Đán mới về, vậy mất một tuần liền. Mẹ và cha con đi nhiều ngày như vậy, chuyện nhà máy bên này xử lý như thế nào đây?”
"Hơn nữa, các con trúng thưởng một chuyến du lịch, vé máy bay và chỗ ở đều không mất phí. Mẹ và cha con đi thì sẽ phải tự chỉ trả, đi chơi ở Tam Á tốn không ít tiền đâu nhỉ."
"Con trai, không thì các con đi Tam Á chơi trước, chờ mấy đứa về Thượng Hải thì cha mẹ sẽ đi qua đó. Như vậy thời gian cũng ngắn hơn, không chậm trễ việc gì."
Tần Lãng biết mẹ hắn sợ tốn quá nhiều tiền.
"Mẹ! Không sao đâu, bên nhà máy lần trước con về đã chuẩn bị rất nhiều dầu gội đầu rồi, bây giờ chính là việc của dây chuyền sản xuất đóng gói bao bì. Lúc trước cha mẹ luôn ở bên nhà máy giám sát quy trình sản xuất, các công nhân cũng đã quen thuộc công. Bây giờ, hai người chỉ vắng mặt một tuần, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu."
"Cái này thì mẹ biết, có điều là... Lãng Lãng, sang năm các con muốn mua nhà, 60 triệu lận đó, cho nên mẹ đang lo lắng cho mấy đứa đây? Cha mẹ đi chơi lúc nào cũng được, nhưng mà bây giờ tiết kiệm tiền cho con mua nhà là quan trọng nhất." Bà Tần nói.
Bây giờ trong nhà phải xử lý việc ở nhà máy sản xuất dầu gội đầu, lại mở mấy công ty, con trai cũng có bản lĩnh, trong lòng bà Tần rất vui vẻ. Bà biết điều kiện trong nhà đã tốt hơn, nhưng mà vừa nghĩ đến sang năm con trai muốn mua nhà, trong lòng bà vẫn lo lắng.
Bà có tuổi rồi, không kiếm được quá nhiều tiền, nên muốn tiết kiệm cho con trai một chút.
Tần Lãng nói: "Mẹ, chuyện mua nhà mẹ không cần lo lắng, trong lòng con đã có tính toán cả rồi."
"Hơn nữa, kiếm tiền thì kiếm cả đời. Cả nhà chúng ta cùng nhau trải qua tết Nguyên Đán vui vẻ mới là quan trọng, mẹ không muốn cùng cháu trai cháu gái cùng nhau ăn tết Nguyên Đán hay sao?”
Câu nói cuối cùng này nháy mắt đả động được hai ông bà, ông Tân lập tức nói: "Bà xã, chuyện này cứ quyết định như vậy đi, chúng ta nghe lời Lãng Lãng. Chúng ta đi Tam Á cũng không tốn bao nhiêu, hiếm khi đi ra ngoài chơi với bọn nhỏ, bà đừng nghĩ nhiều như vậy được không."
Bà Tần cười cười, gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta cùng đi Tam Á!"
Sáng ngày mùng 4, Lương Quảng Lai hẹn Tần Lãng hôm nay sẽ đến lấy 'Tam Anh Chiến Lữ Bổ.
Lương Quảng Lai vừa đến đây thì Tần Lãng lập tức dẫn ông ấy tới phòng làm việc.
Tác phẩm điêu khắc gỗ đã hoàn thành, được đặt trong tủ kính trên bàn sách.
Lần này Lương Quảng Lai đeo găng tay vào, bức điêu khắc gỗ đã hoàn thành, ông có thể cẩn thận thưởng thức nó.
Mặc dù lần trước ông đến đã thấy tác phẩm hoàn thành 60%, nhưng mà lần này nhìn thấy bức điêu khắc gỗ hoàn chỉnh, Lương Quảng Lai vẫn bị nó làm cho kinh ngạc không nói lên lời.
||||| Truyện đề cử: Hổ Tế |||||
"Quá tuyệt vời!"
"Tần đại sư, tác phẩm này quá đỉnh!"
Lương Quảng Lai đứng trước bàn, đôi tay cách lớp kính thủy tỉnh cẩn thận vuốt v e từng li từng tí. Nhìn các chỉ tiết được điêu khắc tỉ mỉ từng chỗ một, ông không nhịn được vỗ tay khen ngợi.
"Tần đại sư, tác phẩm này của cậu, nhất định sẽ trở thành tiêu điểm trong tiệc mừng thọ của cha tôi!"
"Tìm cậu đặt làm phần lễ vật này, thật sự quá chính xác! Tôi cầm món quà này về, nhất định cha tôi sẽ cực kỳ vui vẻ, ha ha!"
Tần Lãng nói: "Ông chủ Lương, bây giờ ngài có thể trực tiếp mở ra nhìn. Tôi đã đánh bóng và xử lý sơn trên tác phẩm, có thể chạm vào rồi không sao cả."
Lương Quảng Lai nghe vậy thì vui vẻ, ông ấy mở tủ kính trước mặt ra. Mặc dù Tần Lãng nói có thể trực tiếp chạm vào, nhưng mà ông vẫn kiên trì đeo găng tay.
"Tân đại sư, thiết kế của tác phẩm 'Tam Anh Chiến Lữ Bổ này hay quá. Tính cách của mỗi nhân vật đều được khắc họa rõ nét bên trong, so với bản thiết kế lúc đầu còn tuyệt vời hơn."
“Tác phẩm tốt như thế, đúng là chỉ thích hợp đặt trong tủ kính. Cho dù là đã đánh bóng, tôi cũng không nỡ chạm vào nó!”
"Tân đại sư, tôi cảm thấy hai tác phẩm điêu khắc hạch đào. được lên chương trình “Thế Giới Sưu Tân lần trước vẫn chưa thể hiện được hết trình độ của cậu. Chờ đến lễ mừng thọ của cha tôi, sau khi tác phẩm này được các phóng viên biết đến, chắc chắn sẽ có rất nhiều người quan tâm đ ến cậu."
"Tôi thật là quá may mắn, có thể gặp cậu sớm như vậy. Nếu không với giá 20 triệu của tôi, e răng không thể mời cậu ra tay rồi."
Đối với tác phẩm này, thực sự là Lương Quảng Lai yêu thích không nỡ buông tay, hết nhìn góc trái lại nhìn góc phải. Còn lấy cả điện thoại ra chụp hình, muốn gửi cho mọi người, nhưng mà sau khi suy nghĩ một lát thì lại bỏ qua chuyện này.
“Tính toán một chút, bây giờ vẫn không nên để mọi người nhìn thấy tác phẩm này của cậu. Chờ đến tiệc mừng thọ của cha tôi, sẽ để mọi người kinh ngạc và hâm mộ!”
"Tần đại sư, tôi rất hài lòng về tác phẩm này. Bây giờ chúng ta sẽ dựa theo hợp đồng, thanh toán phần còn lại cho cậu nhé!"
Rất nhanh, số tiền một triệu đã được chuyển vào tài khoản công của Tam Tần Trai. Lương Quảng Lai chuyển tiền xong cả người vẫn còn rất kích động, ông vây quanh 'Tam Anh Chiến Lữ Bổ thưởng thức dưới mọi góc độ.
Tần Lãng nhận được tin nhắn thông báo, đang muốn cất điện thoại thì lại có người gọi đến.
Tên người gọi đến là Khang Hòa Bình.
Lần trước lúc ở thành phố Đông Dương, Tần Lãng và Khang Hòa Bình đã trao đổi số điện thoại. Nhưng mà từ đó đến giờ chưa từng liên lạc, đây là lần đầu tiên Khang Hoà Bình gọi đến.