Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 381: C381: Chúc chồng sinh nhật vui vẻ nha




Buổi tối, sau khi Tân Lãng tan học về nhà lập tức vào bếp nấu cơm ngay. Ba đứa nhỏ đang chơi cùng dì giúp việc, Tô Thi Hàm thì ngồi một bên căm máy tính bảng xem phim hoạt hình.

Công ty hoạt hình đã định sẵn là chủ yếu sẽ vẽ bằng tay, cô muốn biết xu hướng thẩm mỹ phố biến hiện nay là kiểu nào.

Điện thoại trên bàn của Tân Lãng có chuông cuộc gọi video vang lên, Tô Thì Hàm đặt máy tính bảng xuống cầm điện thoại lên xem.

“Chồng ơi, điện thoại anh kêu đó. Là mẹ gọi video đến."

Tan Lãng đang bật máy hút mùi, nghe cô nói thế đầu cũng không quay lại, nói: "Vậy em nghe đi, có việc. gì thì lát nữa nói lại với anh”

“Vâng”

Tô Thi Hàm căm điện thoại ra phòng khách nghe, cô cố tình chĩa camera vào mấy đứa nhỏ đang năm sấp, bò trên nệm chơi đùa.

Video được kết nối, bà Tân nhìn thấy ba đứa nhỏ đáng yêu trên màn hình, lập tức nở nụ cười thật to.

Ba đứa nhóc nhà bà thật sự quá đáng yêu.

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, chào buổi tổi. Nhìn qua đây đi, nhìn bà nội này”

Ông Tần ngồi bên cạnh nghe lời này lập tức ghé. đầu lại, hai mắt nhìn chăm chú vào cháu trai, cháu gái trong điện thoại.

“Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh, ông bà nội gọi video tới này, mau chào hỏi ông bà đi”


Ba đứa nhỏ đang chơi đồ chơi, Tô Thi Hàm đưa tay ra chỉ cho bọn nhỏ để chúng ngẩng đầu lên nhìn điện thoại

Huyên Huyên ngẩng đầu lên đầu tiên, nhìn thấy ông bà Tần trong video thì cao hứng kêu lên, hai em gái nghe thấy cũng nhìn theo.

"“A a a"

“Ê a”

“A a?

Ba đứa nhỏ còn chưa biết nói nhao nhao dùng âm thanh của riêng mình biểu đạt sự vui sướng

Bộ dạng đáng yêu của chúng khiến ông bà Tần cười híp cả mắt.

Hai người nói chuyện với cháu trai và cháu gái bảo bối một lúc, sau đó Tô Thi Hàm mới nhận cuộc. gọi, quay camera vào mặt mình, cười hỏi: “Cha mẹ gọi tới có chuyện gì sao ạ? Tân Lãng đang nấu cơm trong bếp, có chuyện gì thì để con gọi anh ấy ra ạ."

Bà Tần vội vàng nói: “Không có chuyện gì, không có chuyện gì đâu. Bọn mẹ gọi tới để hỏi thăm hai đứa và mấy đứa nhỏ chút thôi. Ngày mai sinh nhật Lãng Lãng nên hôm nay mẹ gọi tới chúc trước. Ngày mai chắc cả nhà con sẽ cùng nhau mừng sinh nhật nên mẹ không tiện gọi điện thoại tới”

Bà sợ mai bà gọi video tới nhỡ lại quấy tầy con trai và con dâu hẹn hò ngọt ngào. Dù sao cũng là người trẻ tuổi, sinh nhật nói không chừng sẽ có tiết mục đặc biệt gì đó.

Tô Thi Hàm nghe bà nói xong, theo bản năng liếc nhìn phòng bếp. Âm thanh của máy hút mùi rất lớn, Tân Lãng hắn không nghe được tiếng nói chuyện bên này, lúc này cô mới yên tâm.

Bà Tần nhìn dáng vẻ thận trọng của con dâu, không khỏi thấp giọng hỏi: “Sao thế Thi Hàm?”

Tô Thi Hàm cũng nhẹ giọng trả lời: “Không có việc gì đâu mẹ, hình như Tân Lãng quên mất mai là sinh nhật anh ấy. Hôm nay con cũng cố tình không nhắc, đến, muốn sáng mai tạo một bất ngờ nhỏ cho anh ấy."

Bà Tân bừng tỉnh đại ngộ, vui vẻ nói: "Ra là vậy, may mà là con nhận điện thoại, nếu không sáng mai chẳng còn bất ngờ gì nữa rồi”

“Vậy chúng ta đừng nói gì nữa, không lát nó nấu cơm xong ra ngoài nghe được sẽ không tốt.”

Tô Thi Hàm cười nói: "Không sao đâu ạ, cơm tối còn phải nấu một lúc nữa mới xong. Nhưng tối nay chúng ta đừng nhắc đến chuyện sinh nhật, sáng mai Tần Lãng mới cảm thấy bất ngờ. Cha mẹ nếu muốn chúc mừng sinh nhật anh ấy thì trưa mai có thể gọi tới ạ."

“Cha mẹ con chiều nay cũng gọi điện thoại tới bảo 9 giờ sáng mai sẽ tới Thượng Hải, đúng lúc có thể cùng nhau ăn cơm trưa”

Bà Tân nghe vậy trên mặt hiện lên nụ cười vui mừng, lại có mấy phần tiếc nuối nói: “Ông bà thông gia có lòng quá, còn tự mình tới chúc mừng sinh nhật Lãng Lãng. Mẹ và cha con lúc đầu cũng định tới nhưng bây giờ nhà máy vừa mới khởi công, có rất nhiều công việc vô cùng bận rộn, hai chúng ta thực sự không đi được”

Bọn họ là cha mẹ đương nhiên cũng muốn tự mình tới chúc mừng sinh nhật con trai. Nhưng bất đắc dĩ là nhà máy bên này không thể không có ai trông nom. Hơn nữa, dựa theo bản vẽ phong thủy của Tần Lãng, ông Tân đã đi tìm công nhân xây dựng, bà Tần ban ngày chỉ có thể ở bên kia theo dõi.

Tô Thi Hàm tỏ ra thấu hiểu, an ủi bà: “Không sao đâu ạ, Tân Lãng sẽ hiểu cho cha mẹ thôi. Hơn nữa, Trung Thu nhà ta cũng vừa mới tụ họp với nhau. Bây giờ đang là lúc mới bắt đầu khởi nghiệp, cha mẹ cũng là vì sự nghiệp trong nhà mà bận rộn."

"Ừ, mẹ biết rồi! Để trưa mai cha mẹ gọi lại cho hai đứa để chúc mừng sinh nhật nó sau vậy”


Bà Tần tắt cuộc gọi, quay lại nói chuyện với ông Tân: “Ông Tần, ông nhìn xem, tình cảm của con trai và con dâu thật là tốt. Lần trước sinh nhật con dâu, con trai chuẩn bị bất ngờ từ sớm. Lần này sinh nhật con trai, con dâu cũng chuẩn bị cho Tăn Lãng một bất ngờ vào sáng mai”

Ông Tần nói: "Thanh niên trẻ tuổi thật thích tạo bất ngờ”

Bà Tần có chút không vui, quay đầu sang chỗ khác khẽ hừ một tiếng: "Ai mà không thích bất ngờ chứ? Chẳng lẽ chỉ có người trẻ tuổi mới có thể nhận được bất ngờ thôi sao?”

Ông Tần chỉ thuận miệng trả lời một câu, không ngờ vợ mình lại lại giận dỗi. Ông vội vàng ôm vai bà dỗ dành: “Được, được. Bà xã tôi cũng thích bất ngờ, lần sau sinh nhật bà tôi cũng chuẩn bị cho bà một bất ngời lớn”

Bà Tăn hài lòng, liếc ông nói: “Chỉ biết nói lời ngon tiếng ngọt. Đợi đến lúc sinh nhật, tôi nhận được. bất ngờ rồi nói sau."

_______

Buổi tối, sau khi dỗ ba đứa nhỏ ngủ xong, Tô Thi Hàm và Tân Lãng nằm trên giường nói chuyện ban ngày Vũ Đồng đột nhiên không vui.

Mỗi đêm trước khi ngủ hai người đều sẽ nói chút chuyện phiếm, trò chuyện về công việc, sinh hoạt và mấy đứa nhỏ một lúc rồi mới ngủ.

Tân Lãng nghe Tô Thi Hàm nói xong có chút kinh ngạc. Không ngờ mấy đứa nhỏ đã bắt đầu biết biểu lộ cảm xúc, sau này phải chú ý hơn mới được.

Làm cha mẹ thì phải xử lý mọi chuyện một cách công bằng.

Cái này thực ra rất khó. Nếu trong nhà chỉ có một đứa nhỏ thì không sao, hai đứa cũng không vấn đề gì, tuy có đôi lúc thực sự không thể công bằng được.

Ba đứa thì còn khó hơn nữa.

Nhưng mặc kệ khó khăn bao nhiêu, làm cha làm mẹ như bọn hắn đều phải tận lực đối xử công bằng, không thiên vị đứa nào.

- ------

Sáng sớm hôm sau, Tân Lãng thức dậy lúc 7 giờ như mọi ngày.


Thấy Tô Thi Hàm và mấy đứa nhóc còn đang ngủ say, hẳn nhẹ chân nhẹ tay xuống giường, mặc quần áo xong rồi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng

Mỗi buổi sáng đều là quy trình này. Hân 7 giờ dậy, còn Tô Thi Hàm thì thường là 7 giờ 30. Lúc đó mấy đứa nhỏ cũng chuẩn bị tỉnh giấc, cho chúng uống sữa xong thì tám giờ có thể ăn sáng.

Nếu có tiết học vào buổi sáng thì họ ăn xong vào. 8 giờ 30, sau đó tới trường mất 10 phút

Lúc 7 giờ 20, Tân Lãng cho giỏ và thức ăn vào lồ ng hấp, cháo cũng đã nấu xong, định về phòng gọi vợ dậy.

Ngay khi mở cửa phòng ngủ, hẳn nghe thấy một tiếng vang nhỏ, một đống ruy băng đột nhiên bản ra trước mặt hắn.

“Chúc chồng sinh nhật vui vẻ!"

Chào đón hắn là khuôn mặt tươi cười của Tô Thi Hàm.

Tân Lãng hơi sững sờ, hắn lập tức nở nụ cười, đưa tay ôm vợ mình vào lòng

“Cảm ơn vợ!"

“Anh cũng quên mất hôm nay là sinh nhật của mình”

“Anh quên nhưng em không quên sinh nhật chồng em đâu nha. Em đã chờ rất lâu, cuối cùng cũng có thể mừng sinh nhật anh rồi!" Tô Thi Hàm ngọt ngào nói.

“Mau đến đây nào! Mấy đứa nhỏ cũng muốn chúc cha chúng sinh nhật vui vẻ đó”