Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 344: C344: Huyên huyên cướp thỏ nhỏ của khả hinh




“Lãng Lãng, chú nghĩ là chuyện này chắc có lẽ liên quan đến chuyện lần trước cháu kêu chú thay đổi phong thuỷ trong nhà đó. Thời buổi này, đặc biệt là rên trang Qidian. Nếu không bỏ ra mấy trăm ngàn để có tên trong bảng Nguyệt phiếu thì rất khó được chú ý, đặc biệt là truyện thể loại huyền huyễn truyền thống như chú thì việc này quả thực quá khó”

“Chú còn cho rằng quyền sách lần này cũng giống như mấy lần trước kia, đã đạt đến đỉnh cao rồi. Nhưng mà không nghĩ tới nó đột nhiên lại được nối tiếng trên nền tầng Tiktok. Doanh thu được ủng hộ từ mỗi ngày 0 ngàn, đột nhiên tăng vọt lên 15 ngàn.

“Ngày hôm nay biết được tin này, chú đã rất choáng váng”

“Sau đó thì lượt mua chương cũng bùng nổ theo, chú tưởng bên hệ thống dữ liệu có vấn đề chứ. Sau khi hỏi người biên tập, chú mới biết đó là do có cú đấy lớn trong lượng truy cập. Cú hích kiểu này đúng là chỉ có thể là may mắn thôi.”

“Lần này bỗng nhiên hot như vậy, ban biên tập nói với chú quyển sách này đang có rất nhiều người đăng kí để đọc. Quyển sách này sẽ còn nổi lâu lắm.”

“Quyển sách này của chú có 5 triệu chữ, ha ha. Nếu có thể kiếm tiền được lâu thì đúng là quá tốt rồi, đến lúc đó chú có thể dùng 2 triệu góp vốn vào công ty của chúng ta.”

“Thế nhưng bây giờ, trong tay chú không có nhiều tiền như vậy, chỉ có hơn 500 ngàn tiền tiết kiệm mà. thôi."

“Lãng lãng, cháu cứ yên tâm! Bản thảo truyện của chúng ta chú đã nghĩ ra phần đại cương rồi, ngày mai sẽ lập tức viết. Tranh thủ đến cuối tháng này viết xong 100 ngàn chữ”

“Đến lúc đó các cháu ngay lập tức có thể chuyển 100 ngàn chữ này thành kịch bản mà bắt đầu sản xuất, tháng sau chú lại viết tiếp 150 ngàn chữ, tháng tới nữa chú sẽ lại viết 150 ngàn chữ, rồi 400 ngàn chữ, như vậy chúng ta có thể làm được rất nhiều tập phim rồi”

“Đến lúc đó, chúng ta gửi đến đài truyền hình, chiếu lên TV xem một chút hiệu quả từ công chúng thế nào, rồi chúng ta lại tiếp tục”


Tâm trạng Trương Bình lúc này đang cực kì tốt.

Tần Lãng ngày hôm đó ghé qua nhà Trương Bình ăn cơm, trước khi đi có nói với ông ấy phong thủy trong nhà có vẻ không tốt, đề nghị ông làm một vài thay đổi, không ngờ ông đều ghi nhớ.

Sau khi cả nhà Tân Lãng rời đi, ông ta cùng vợ là Viên Quế Lan bàn bạc lại chuyện này, cảm thấy đề nghị của Tân Lãng cũng không tệ. Tối đó dựa theo lời giảng giải của Tân Lãng, sắp xếp lại vị trí ghế sofa, phòng khách ngay lập tức rộng rãi hơn nhiều, không khí trong phòng cũng không còn thấy bức bối nữa.

Ngày hôm sau Viên Quế Lan thuê người tới may một bộ áo bọc Sofa mới, yêu cầu họ phải kiếm một màu xanh lam nhạt, cũng đồng loạt làm vài thay đổi nhỏ khác trong nhà, tất cả đều dựa theo lời đề nghị của Tân Lãng.

Thật không ngờ, chỉ qua có mấy ngày mà vận may của ông ta đã bùng nổ.

Vận may tới rồi!

Ông ta đã viết truyện nhiều năm như vậy, nhìn lại thì vẫn dậm chân cùng một chỗ giống như nhóm hậu bối, bỗng dưng bây giờ vận may vừa tới, một bước lên mây. Truyện được mua bản quyền, lượt bán trên mạng cũng đang rất chạy, các nền tảng khác cũng đang rất hot, không thể nào không hâm mộ chuyện này cho được.

Kiếm tiền nhỏ phụ thuộc vào kĩ năng, nhưng muốn kiếm tiền lớn thì thật sự phải nhờ vào may mắn.

Nhất là thời buổi bây giờ, số lượng người theo dõi là quan trọng nhất.


Người muốn thì lại không có, người không cần thì lại có được rất nhiều.

Tần Lãng chúc mừng Trương Bình, hẳn cũng thật sự mong đợi vào những điều Trương Bình vừa nói Công ty của bọn họ cũng đã hoàn thành thủ tục đăng ký, Tô Thi Hàm cũng đang tìm kiếm hoạ sĩ và quản lý các khâu. Tháng sau là thời điểm rất thích hợp để bắt đầu công việc.

Trương Bình nói muốn mời gia đình Tần Lãng ăn một bữa cơm sau khi ông ta hoàn thành xong bản thảo.

Mặc dù không có căn cứ nào chứng minh phong thuỷ nhà ông ta xoay chuyển tốt lên, may mẫn cũng bùng phát là nhờ vào Tân Lãng. Nhưng mà chắc chắn có liên quan tới việc Tân Lãng đề nghị ông sửa đổi phong thuỷ trong nhà.

Bởi vì ông ta viết sách đã 10 năm, suốt 10 năm đều không có chuyến biến.

Lần này thế cục phong thuỷ thay đổi, lập tức thì phát tài. Cho nên ông càng chắc chẩn chuyện này có liên quan tới Tân Lãng.

Ông ta cũng là người ân nghĩa trước sau, sẽ không vì sách mình nổi tiếng đột ngột trên mạng mà bán đấu giá bản quyền, không đưa cho công ty của Tần Lãng.

Mặc dù sau này sách của ông ta có nổi tiếng hơn nữa, khả năng được bán bản quyền là rất lớn, nhưng ông ta cũng sẽ không gia hạn hợp đồng với trang web bán sách.

Ông ta biết muốn kiếm tiền lớn thì ông ta phải đi theo Tần Lãng.


Hợp đồng với công ty sách tuy là tốt, nhưng ông ấy cũng chỉ như là nhân viên tạm thời. Hơn nữa, hợp đồng ngày càng có rất nhiều điều khoản hạn chế, ông ấy không có tự do để hợp tác với Tân Lãng hay ai khác để thành lập được công ty riêng được.

Trương Bình và Tân Lãng hào hứng nói chuyện gần nữa tiếng đồng hồ. Mặc dù Tần Lãng không phải là nhà văn, nhưng hẳn thích đọc sách và đã đọc qua thể loại huyền huyễn, hẳn đại khái có thể nắm bắt được tình tiết.

Hắn cũng cho rằng những ý tưởng mới của Trương Bình rất hay.

Tân Lãng bảo Trương Bình cứ tập trung vào việc viết lách mà không cần bận tâm đ ến chuyện kinh phí, bởi vì cha của Tô Thi Hàm đã đầu từ 20 triệu vào công ty của bọn họ.

'Vừa nghe tin này, Trương Bình đã rất phấn khởi nói: " Vậy được rồi! Thể loại huyền huyễn tuy rằng có thể giả bộ đẹp mất, nhưng sẽ có cảm giác mệt mỏi về mặt thẩm mỹ, tốt nhất là có những cảnh bùng nổ tình cảm, cũng như các chiêu thức giả tưởng khác nhau. Dùng tình cảm để níu kéo cảm xúc của người xem, khiến họ có cảm giác mong đợi và h@m muốn được xem tập tiếp, đông thời sử dụng các chiêu thức giả tưởng để thỏa mãn trí tưởng tượng của đọc giả, giống như hồi trước ai cũng thích xem truyện võ hiệp của Cổ Long và Kim Dung. Bên trong những tác phẩm này thì ai cũng mê xem các kiểu tranh chấp tình cảm, nhưng cũng thích xem các chiêu thức võ công khác nhau, chẳng hạn như Lục mạch Thần kiếm, Hàng Long Thập Bát Chưởng, v.v..."

Trương Bình mấy năm nay vẫn luôn nghiên cứu về các bộ phim hoạt hình huyền huyễn đã được phát sóng, vì vậy ông ta có những hiểu biết độc đáo của riêng mình về lĩnh vực này.

Tân Lãng cảm thấy lời nói rất hợp lý nên để cho Trương Bình cứ dựa theo ý nghĩ của ông ta mà viết

Sau khi cúp điện thoại,Tân Lãng vào thư phòng điêu khắc “Tam Anh Chiến Lữ Bổ”.

Buổi tối lúc lên lầu ăn cơm, vừa đẩy cửa phòng đã nghe được tiếng khóc của Khả Hinh.

Hắn vội vàng đổi giày, đi tới phòng khách hỏi chuyện gì đang xảy ra?

Tô Thi Hàm chỉ vào con thỏ nhỏ đồ chơi mà Huyện Huyên đang cầm nói: "Huyên Huyên giành lấy búp bê thỏ đang bò của Khả Hinh, làm cho Khả Hinh khóc”


“Huyên Huyên không chịu đem đồ trả lại cho em của nó”

"Em đem búp bê gấu cho Khả Hinh chơi, nhưng con bé không chịu. Em cũng để cho Vũ Đồng nhường búp bê thỏ hồng cho Khả Hinh, con bé cũng không chịu. Một mực nhìn Huyên Huyên đang ôm thỏ trắng mà khóc, nó chỉ muốn con thỏ trắng kia mà thôi.”

Tô Thi Hàm vẻ mặt bất đắc dĩ cười khổ, cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.

Lúc trước Huyên Huyên không hề tranh giành đồ chơi với em gái, thậm chí còn có thể chia sẻ đồ chơi, chơi đùa rất vui vẻ. Bây giờ giành được đồ của em thì lại không muốn trả lại.

Hơn nữa, lúc này Huyên Huyên ôm lấy con thỏ còn cúi đầu cần vào lỗ tai của nó, làm nó phát ra tiếng kêu.

Khả Hinh thấy vậy càng khóc dữ dội hơn: “Oa oa. oa!”

Tần Lãng vội vàng bế Khả Hinh lên, nhìn con gái khóc đến vẻ mặt đáng thương, hẳn làm cha nhìn cũng đau lòng.

Nhưng mà chắc chẩn Huyên Huyên sẽ không chịu nhường lại con thỏ nhỏ, có bắt ép nó trả lại thì trong nhà sẽ có thêm 1 đứa con nít khóc lóc khản cổ mà thôi.

Tân Lãng một bên thì vỗ về con gái nhỏ, một bên xoay qua hỏi Tô Thi Hàm có số điện thoại của cửa tiệm bán đồ chơi kia không. Hỏi họ xem họ còn mẫu thỏ giống vậy không, nếu có thì tối nay hẳn sẽ lái xe đi mua 1 cái khác mang về.

“Đúng rồi! Sao e không nghĩ tới điều này” Tô Thi Hàm vỗ đầu mình, vừa lấy điện thoại ra vừa nói: “ Em nhớ hôm qua lúc mua đồ, trong tiệm vẫn còn mấy con thỏ màu trắng”

" Để em hỏi người bán hàng trước rồi em sẽ thêm WeChat của cô ấy”