Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 328: C328: Chỉ nói ba câu đã kiếm được 10 triệu




Sau khi Tân Lãng cúp điện thoại, vốn đĩ hẳn định gửi cho Thạch Hậu Vinh tài khoản ngân hàng cá nhân của mình.

Nhưng hắn chợt nghĩ nếu gửi tài khoản cá nhân cho Thạch Hậu Vinh thì hắn sẽ phải đóng thuế thu nhập cá nhân. Sau đó cuối năm hắn còn cần khai thuế và tổng hợp.

Tất nhiên, cũng có nhiều người phớt lờ việc nộp thuế. Dù sao đó cũng là tiền cá nhân về tài khoản cá nhân, cục thuế có thể không tìm được nhưng nếu bị phát hiện ra thì sẽ bị phạt đến chết.

Tần Lãng tuy rằng hiện tại thiếu tiền nhưng sẽ không làm loại chuyện như trốn thuế.

Vì vậy, hẳn đã gửi tài khoản của Tam Tân Trai cho Thạch Hậu Vinh.

Kế toán đã thay đổi khoản nộp thuế của Tam Tân Trai từ người đóng thuế quy mô nhỏ thành người nộp thuế thông thường vào tháng trước.

Nhưng vì Tam Tần Trai là hộ kinh doanh cá thể nên hẳn chỉ cần nộp các khoản thuế tương ứng. Sau đó hắn có thể chuyển nó vào thẻ ngân hàng cá nhân của mình.

Hơn nữa mức thuế này thấp hơn nhiều so với thuế thu nhập cá nhân, chỉ 5%.

Thuế thu nhập cá nhân được nộp theo từng giai đoạn. Mức thấp nhất bắt đầu từ 20%,

Vi vậy, việc bỏ tiền vào tài khoản của Tam Tàn "Trai có thể giúp hẳn tiết kiệm được nhiều khoản thuế. Đặc biệt là Thượng Hải thuộc khu vực đánh thuế thấp.

Chờ đến khi tổng kết cuối năm hoàn thành, bộ phận k toán sẽ giúp hẳn xử lý tốt.

“Ting.." Một tin nhắn đến điện thoại của Tần Lãng.

Số điện thoại di động liên kết với tài khoản Tam Tần Trai cũng là số điện thoại di động của hắn.

Công thêm 10 triệu trong tài khoản!


Đồng tử của hẳn mở to kinh ngạc.

Hắn nghĩ rằng Thạch Hậu Vinh nhiều nhất là sẽ đưa một hoặc hai triệu.

Hoặc có thể chỉ là hàng trăm nghìn cũng nên.

Dù sao thì hân cũng chỉ là nhìn thoáng qua Thang. "Tiên Nhi trên video rồi nói một số việc, cũng không làm gì khác, toàn bộ quá trình không tới năm phút

'Vậy mà kiếm được 10 triệu?

Mẹ nó!

Tốc độ kiếm tiền từ kỹ năng Phong Thủy hoàn toàn là vượt trội hơn kỹ năng Điêu khắc!

Chẳng trách luôn có tin đồn rằng những thầy Phong Thủy có thực lực hàng đầu kiếm tiền không thua gì ông chủ của các công ty lớn.

"Anh Lãng, có chuyện gì sao? Ở nhà có chuyện gì sao? Anh đi ra ngoài đã lâu. Chị dâu sốt ruột à? Hay là bọn trẻ nhớ anh?Vậy anh mau về đi."

Chu Kỳ và Dương Bân cũng gật đầu.

Bọn họ còn chưa kết hôn nên khi đi uống rượu, ăn cơm đến muộn mới trở về cũng không sao cả. Nhưng mà Tần Lãng hiện tại đã có vợ con. Hơn nữa trong nhà còn có ba đứa bé gào khóc chờ được cho ăn. Nhất định là rất bận.

Tần Lãng nói: "Không phải là tin nhắn của chị dâu."

Nói rồi, ánh mắt Tần Lãng rơi vào thời gian hiển thị trên màn hình điện thoại di động, đã là 9 giờ 30 tối, anh nói: "Lúc này thật sự đã muộn. Tôi không chơi cùng mọi người nữa. Tôi về trước.”


Chỉ nói có ba câu ngắn ngủn mà hẳn đã kiếm được 10 triệu. Tin tức này thật sự là quá tốt. Hẳn muốn lập tức trở về, chia sẻ cùng với Tô Thi Hàm và các bé cưng.

“Được rồi, Anh Lãng, đi từ từ.” Cả ba người đứng dậy tiễn Tần Lãng.

Tân Lãng xua tay ý bảo bọn họ tiếp tục ăn cơm, không cần để ý hắn.

Trước khi đi, Tân Lãng đến chỗ thu ngân để thanh toán.Tuy rằng Tôn Húc nói tối nay mời khách nhưng bữa cơm này không rẻ, phải hơn 500 tệ.

Mặc dù tiền tiêu vặt hàng tháng của Tôn Húc là 2.000 tệ nhưng nếu đầu tháng tiêu hết 500 tệ. Sau đó còn phải chăm sóc bạn gái nhỏ thì những ngày còn lại trong tháng hắn sẽ sống khó khăn.

Hiện tại hắn không thiếu chút tiền ít ỏi này. Vì hắn đã thanh toán hóa đơn trước khi rời đi

Để các anh em dễ chịu một chút.

- -----

Tân Lãng lái xe về nhà, từ đây về nhà thường chỉ mất mười phút lái xe. Bình thường không cảm thấy lâu nhưng mà bây giờ hẳn đang có một ngạc nhiên lớn nên bỗng nhiên cảm thấy thời gian mười phút trở thành rất lâu,

Về đến nhà, Tân Lãng vừa đẩy cửa ra đã nghe thấy tiếng cười 'khanh khách rất lớn của Huyên Huyên.

Lúc này Huyên Huyên đang nẵm trên chiếu bò, Tô Thi Hàm cầm một con sao biển nhỏ mà Huyên Huyền thường thích đung đưa trước mặt Huyên Huyên.

Đung đưa đến khi Huyên Huyên vươn tay bắt chú sao biển nhỏ.

Sau khi bắt được chú sao biển nhỏ, cậu chàng thích thú cười khanh khách.


Sau đó nghe thấy tiếng mở cửa phòng, ba đứa. nhỏ đang nằm trên chiếu bò đều đồng loạt nhìn vẽ phía cửa phòng.

Ngay sau khi nhìn thấy Tân Lãng, ánh mắt của ba bé cưng sáng lên, trong miệng nói ê ê a a.

"Ê a"

"Ê a"

"Nha nha”

Nhìn thấy dáng vẻ mũm mĩm của ba nhóc dễ thương, trái tìm của Tân Lãng như muốn tan chảy ra. Cả ngày hôm nay bôn ba mệt nhọc trên đường, nháy mắt đã biến mất.

Đặt chìa khóa cửa xuống, đóng cửa lại, thay dép lê trong nhà. Hẳn lập tức hướng đến ba đứa nhóc dễ thương vỗ tay.

"Huyên Huyên, Vũ Đồng, Khả Hinh cha đã về rồi.”.

Huyên Huyên kích động muốn bò về phía Tăn Lãng. Nhưng bởi vì còn chưa thể bò được thuần thục nên nửa thân trên vẫn dán sát ở trên thảm lót. Nhưng mà cậu bé có thể dùng tay chân của mình khiếm cho chính mình bò lên một chút giống như một con giun đất nhỏ.

Mặc dù không thể bò xa nhưng cũng có thế bò được 0,5 mét.

Tân Lãng thấy vậy lập tức cười, cúi người bế cậu con trai mập mạp rồi ngồi xuống. Đồng thời cũng quan. tâm đến tâm tình của hai cô con gái nhỏ Vũ Đồng và Khả Hinh nên sap lại để ba đứa nhỏ cùng nhau nói chuyện.

"Vũ Đồng, Khả Hinh, các con xem này. Anh trai các con đã bò được rồi. Hai chị em con phải cố gắng lên. Nhất là Khả Hinh. Lúc mẹ tập ngóc đầu lên cho con, con không được lười biếng. Phải tập ngẩng đầu cho tốt để giúp cho việc trườn bò nhé."

Tuy rằng các bé mới bốn tháng rưỡi, chưa hiểu người lớn nói gì lắm nhưng bọn trẻ cũng đã đến giai đoạn nhìn mặt đoán ý.

Nếu vừa rồi lúc trở về hắn chỉ chú ý đến Huyên Huyện và cũng chỉ nói chuyện cùng Huyên Huyên thì chị hai và em út sẽ cảm thấy mình bị bỏ rơi. Sẽ cảm. thấy hụt hãng.

Tiếp đó sẽ cảm giác rằng cha yêu anh trai hơn yêu mình.


Sẽ dẫn đến cảm thấy thiếu tình thương và có cảm giác tự ti.

Vậy sẽ không tốt.

Trong nhà có ba bé nhỏ nên khi làm việc hay nói chuyện gì đều phải suy xét rất nhiều so với việc chỉ có một bé.

Giống như gia đình có đứa con thứ 2. Nếu người lớn đặt tất cả tâm tư của mình vào đứa bé mới sinh mà bỏ qua đứa đầu tiên sẽ khiến cho con đầu lòng có cảm giác mất mát, sẽ ảnh hưởng đến tâm ly của trẻ sau này trong quá trình trưởng thành.

Sau khi cùng ba đứa nhỏ chơi đùa một hồi, Tần Lãng nói với Tô Thi Hàm rằng đêm nay có chuyện bất ngờ lớn.

Tô Thi Hàm hỏi chuyện bất ngờ gì.

Tân Lãng lấy điện thoại di động ra, đưa cho Tô Thi Hàm để cô tự mình xem. Cho cô chút gợi ý.

“Xem cái gì vậy?” Tô Thi Hàm nhận lấy điện thoại, vừa nhìn điện thoại vừa hỏi với vẻ nghi ngờ.

"Tin nhắn ngân hàng sao?"

"Hôm nay có thu nhập mới sao? Đây là thu nhập. của Tam Tần Trai hôm nay sao?”

"Có 100.000?”

"Này, không đúng! Số này hình như hơi nhiều!”

"Một triệu? Không đúng!" Tô Thi Hàm cảm thấy mình nói vẫn có gì đó sai. Lập tức hai tay cầm điện thoại di động, hai mắt dán vào màn hình điện thoại di động, bắt đầu đếm ngược từ dưới lên "Một, mười, trăm, nghìn, mười nghìn, trăm nghìn, triệu, 10 triệu. Mười triệu!"

Tô Thi Hàm kinh ngạc nhìn Tần Lãng, hưng phấn hỏi: "Chồng à, là mười triệu đó!”

"Hôm nay Tam Tần Trai lại có doanh thu tận 10 triệu cơ à?”

"Không phải, chồng à dựa theo hợp đồng giữa anh và chú Lương thì giai đoạn này chú ấy không cần trả tiền cho anh mà?”