Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 326: C326: Bà tân chấn kinh




Con trai, máy rửa bát này không phải 3/000 mà là 30,000 tệ sao?!

Sau khi khám tổng quát xong, bác sĩ kê đơn trị liệu trong ba mươi ngày. Tổng cộng bốn tuần, mỗi tuần sẽ có hai ngày phải vào bệnh viện để cho bác sĩ chuyên khoa hướng dẫn tập vật lý trị liệu để phục hồi

"Tiếp đó từ ngày thứ năm sẽ phối hợp dùng tạ tay. để tập tại nhà, mỗi lần tập ít nhất từ mười lăm tới hai mươi phút. Đồng thời phối hợp luyện tập trong các hoạt động thường ngày như đứng lên ngồi xuống, lên xuống cầu thang, nâng vật nặng, nhảy dây. Phải kiên trì cho đến khi đợt trị liệu kết thúc, hơn nữa sau khi kết thúc liệu trình vẫn nên thường xuyên tập ở nhà.

Trong vòng ba tháng rối loạn cơ sàn chậu của Tô Thi Hàm có thể trị dứt điểm.

Ở bệnh viện thêm nửa tiếng.

Trùng hợp sáng nay Tô Thi Hàm không có tiết học, cho nên đã hẹn thời gian đi khám rất sớm. Sau khi khám xong và đưa ra phương án điều trị thì hiện tại chỉ mới có 10 giờ sáng, cho nên hôm nay có thể ở lại bệnh. viện làm một lần tập vật lý trị liệu.

Vì đây là lần đầu tiên tới bệnh viện để tập hồi phục chức năng, cho nên sau khi tập xong bác sĩ có giới thiệu cho Tô Thi Hàm một số dụng cụ để tập tại nhà, rồi hướng dẫn cô cách tập như thế nào cho đúng.

Ra khỏi bệnh viện, Tân Lãng hỏi Tô Thi Hàm cảm thấy lăn tập hồi phục chức năng này như thế nào, Tô Thi Hàm đỏ mặt nói sang chuyện khác, không nhắc tới cái này nữa.

Dù sao nói là hồi phục chức năng cơ sàn chậu, nhưng đó cũng là tập ở phần nhạy cảm của phụ nữ. Khó mà nói ra miệng được.

Cô đối chủ đề, hỏi Tân Lãng xem mẹ đã nhận được máy rửa bát chưa, tại cô thấy thông báo trên điện thoại là đã xác nhận ký nhận rồi.

Tân Lãng thấy vợ mình đỏ mặt biết vợ xấu hổ, cho nên không hỏi nữa. Hắn dự định buổi tối sẽ hỏi lại sau, xem có cần hắn hỗ trợ gì không.

Dù sao cũng là vợ chồng, có chuyện gì thì cứ nói thẳng với nhau không cần phải xấu hổ như vậy.

Cơ thể khỏe mạnh mới là quan trọng nhất.


“Để anh gọi hỏi mẹ” Tân Lãng cười rồi lấy điện thoại trong túi quần ra gọi cho bà Tân.

"Mẹ."

"À! Lãng Lãng đấy à, mẹ nhận được máy rửa bát rồi. Người ta lắp vào xong rồi giờ đang điều chỉnh cho chạy thử” Bà Tân cười tủm tỉm nói.

“Vâng, vậy được rồi! À mẹ, mẹ nhớ lúc người ta chỉ mẹ sử dụng mẹ nhớ quay video lại coi người ta làm như thế nào. Tránh để về sau lại quên cách bỏ chén đĩa vào, tồi cách để muối rửa bát, chất tẩy rửa, rồi sắp xếp vị trí chén đũa dơ. Còn có cả cách tháo bộ lọc cùng cách vệ sinh máy rửa bát..” Tân Lãng dặn dò.

Bởi vì người lớn tuổi trí nhớ kém, đôi khi lúc thợ lắp đặt nói thì họ nhớ rất kỹ nhưng qua một thời gian tới khi mình dùng lại chẳng nhớ gì cả.

Cho nên quay video là cách tốt nhất.

Đợi tới khi quên còn có cái để coi.

“Ừ ha, may có con nhắc, đợi lát nữa tới khi người ta hướng dẫn mẹ sẽ lấy máy quay lại”

"À! Mẹ hỏi con này, cái máy con mua hết bao nhiêu vậy?”

Bà nhớ rõ là hôm bữa lúc ở nhà Tân Lãng, bà có hỏi cái máy này hết bao nhiêu tiền thì Tần Lãng nói là cỡ bốn ngàn tệ.

Nhưng hôm nay lúc thợ tới lắp đặt máy, nói máy rửa bát này là một dòng máy cao cấp, có thể nói là Rolls Royce trong dòng máy rửa bát. Giá của nó ít nhất cũng phải hơn hai mươi gần ba mươi ngàn ấy chứ.

Điều này thật sự quá dọa bà, không phải trước đó nói máy này cỡ hai ba ngàn sao?

Vừa lúc Tân Lãng gọi tới bà cũng muốn hỏi một phen.


“Mẹ! Máy rửa bát này của mẹ có giá 28,800 tệ." Bây giờ ai cũng biết dùng Taobao, cộng với thợ lắp đặt đã nói tới như vậy thì cũng khó lòng mà gạt mẹ hẳn, nên hắn đành nói sự thật.

Bà Tân: "!!!"

Bà Tân: "!!!"

Bất chợt đứng lên!

Cũng không biết nên nói gì cho tốt!

Rõ ràng trong nhà con trai bà chỉ dùng có cái máy rửa bát có bốn ngàn, vậy mà lại mua cho bà cái máy gần ba mươi ngàn!

Trời ơi!

Con trai bà có hiếu như vậy sao bà lại nỡ mắng được cơ chứ.

“Nhưng mà như vậy là quá mắc, thằng nhóc này!W” Đã lâu rồi bà không gọi Tần Lãng là nhóc nữa, không hiểu tại sao lúc này lại buộc miệng gọi “nhóc” nữa

“Mẹt Dù đắt thế nhưng cái máy rửa bát này cũng có chỗ tốt của nó. Máy rửa bát này có chức năng tự hong khô, mẹ chỉ căn nhấn nút cho máy tự rửa là được. Tiếp đó nếu như Cô cả đến rủ mẹ sang nhà Cô đánh bài, rồi ở đó chơi mấy ngày. Đến khi mẹ trở về, chợt nhớ là chưa lấy chén đũa ra. Thế nhưng lúc mẹ mở máy thì chén đũa vẫn sạch sẽ, không bốc mùi nấm mốc” Tần Lãng vừa cười vừa nói.

Nếu như ban đầu không phải vì hạn chế chỉ tiêu, cũng như hiểu về công năng của máy rửa bát thì hẳn đã mua cho bà Tân từ lâu.

Dẫu sao khi có điều kiện rồi thì hắn muốn mua gì thì cũng phải mua cái tốt nhất.


Chất lượng được đảm bảo, không căn phải dùng loại máy mới hai năm mà rổ đựng đã gi sét. Sau đó thì lại tốn tiền thay, rồi hai năm sau lại phải thay tiếp.

Không chỉ phiền phức mà còn tốn tiền mua lại giỏ đựng.

Hay mấy máy không có chức năng tự hong khô, nếu vậy thì sẽ bị đọng nước lại.

Tần Lãng cùng mẹ tranh cãi với nhau vì cái máy quá đắt đến tận 10 phút. Bà nói muốn trả hàng, Tân Lãng nói đã lắp đặt xong rồi thì rất khó trả hàng, nói bà cứ yên tâm dùng đi.

Sau đó Tân Lãng nói hôm nay đưa Tô Thi Hàm tới bệnh viện để khám cơ sản chậu, bây giờ chuẩn bị lái xe trở về.

Tần Lãng lại hỏi bà Tăn năm đó, lúc sinh hắn xong có đi khám chữa trị sàn chậu hay không

“Điều trị cơ sàn chậu??” Bà Tân không biết tới mấy cái này.

Tần Lãng nghe mẹ mình nói thì biết hồi đó mẹ mình không làm chữa trị cái này, nên hẳn quyết định dẫn mẹ tới một trong ba bệnh viện đầu của thành phố Trường Sa để khám.

Từ thành phố Thiệu tới thành phố Trường Sa cũng rất tiện, còn chưa tới hai giờ đi tàu cao tốc.

Mà hôm nay lúc tới bệnh viện hẳn còn biết được là một tuần chỉ cần tới bệnh viện hai lần, thời gian còn lại có thể tự tập ở nhà.

"À! Gần đây mẹ không rảnh, chờ sau đi” Bà Tân nói.

“Mẹ! Con nghĩ mẹ nên tranh thủ đi xem sa, con nói thật đấy. Bằng không tới lúc mẹ sáu mươi tuổi rồi mẹ sẽ gặp tình trạng rỉ nước tiểu, tới lúc đó khám còn cực hơn” Tân Lãng nghiêm túc nói.

Cũng không dễ dàng để hẳn nói với mẹ rằng việc. cơ sàn chậu bị giãn ra không chỉ dẫn đến rỉ nước tiểu mà còn dẫn đến giãn tử cung, viêm nhiễm phụ khoa, tâm trạng không tốt dẫn tới vợ chồng bất hòa, vân vân...

Bà Tân nói: “Được rồi! Mẹ sẽ chú ý chuyện này, chờ cha con về đã, giờ mẹ bận không xuể đây này."

“Vâng” Tần Lãng tính sẽ về nói chuyện này cho cha mình, để cha khuyên mẹ mau chóng đi chữa trị


Mà mấy lời đó để cho cha nói cũng tốt hơn so với hắn nói.

....

Ngày hôm sau, bên trường Tân Lãng đưa tin nói đêm nay Tôn Húc khao mọi người ăn cơm.

Sau một mùa hè không gặp, Tân Lãng phát hiện Tôn Húc đã giảm cân thành công. Lúc trước cậu ta cao một mét bảy mươi lăm, nặng 80kg sau khi giảm cân còn lại 65kg, giảm được tận 15kg trông cậu ta rất khác so với trước, đẹp trai hơn nhiều.

Đương nhiên là làm sao có thể so được với hắn, ha ha.

Chu Kỳ than thở, còn nói rằng giảm cân đúng là có thể so với phẫu thuật thẩm mỹ.

Cùng với Dương Bân nghĩ là sẽ đập đầu vào tàu hủ cho rồi. Bởi vì hè này cậu ta ăn ngon ngủ khỏe, một phát mập thêm 10kg giờ nhìn chả khác gì quả bóng.

Rồi lại nhìn dáng vẻ sau khi giảm cân của Tôn Húc, cuối cùng cậu ta cũng hiểu được vì sao đã áp. dụng ba câu tán gái của Tân Lãng dạy rồi mà vẫn không cua được gái

Tại cậu ta quá mập...

Dương Bân nốc một hơi bia rồi la lên: “Mình muốn giảm cân! Mình cũng muốn làm trai đẹp!”

Chu Kỳ là dạng người không dễ mập, dáng người hơi gầy, có thể nói là quá gầy, ăn bao nhiêu cũng không mập nên có hơi buồn.

Nghe thấy lời của Dương Bân nói, cậu ta cũng nói: “Vậy câu đưa cái đùi gà trong chén cậu cho mình đi, mình muốn mập”

“Không được!" Dương Bân lập tức bảo vệ cái đùi gà nướng của mình.

“Không phải cậu mới nói muốn giảm béo hay. sao??”

“Ngày mai giảm!”