Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 305: C305: Đến nhà tân lãng ông bà tần và dì hạ đều sợ ngây người




Nhất là trang trí trong phòng bếp và phòng giặt ở ban công.

Cả hai đều làm cho bà Tần và dì Hạ kinh ngạc. không nói lên lời.

“Đẹp quá đi mất!”

"Lãng Lãng! Nồi trên kệ bếp trong nhà bếp kia là nồi gì vậy? Trước giờ đì chưa thấy cái nồi nào đẹp như thế?" Dì Hạ là một người chú ý vệ sinh, kệ bếp trong nhà bếp, tối nào dì Hạ cũng dùng khăn ướt lau sạch sẽ, đáy nồi cũng lau.

Nhưng mà dù sao cũng nấu trực tiếp trên bếp ga nên bên ngoài nồi vẫn bị đen, làm mất mỹ quan phòng bếp.

Còn kệ bếp trong nhà thuê của Tân Lãng thì khác, nhìn bao quát toàn bộ phòng bếp có cảm giác rất đẹp.

Giống như phòng bếp mà tiên nữ dùng.

Cực kỳ đẹp!

Nấu ăn trong nhà bếp như thế này, tâm trạng tốt hơn, đồ ăn nấu ra cũng ngon hơn.

Tân Lãng nói với bọn họ đây là nồi gang, trên mặt bàn hẳn đặt một chiếc chảo lòng sâu 26cm và một chiếc nồi tròn 22cm, hẳn mua đều là màu hoa hồng.

Đặt dưới ánh đèn ở trong phòng bếp làm chúng nhìn rất nổi bật, rất phù hợp với thẩm mỹ của phái đẹp.

Chảo lòng sâu bình thường đều dùng để xào rau, còn nồi tròn thì dùng để nấu canh.

Dì Hạ thử nâng cái nồi này lên một chút, sau đó phát hiện: "Ai da! Má ơi, cái nồi này thật là nặng! Ít nhất cũng phải 5kg đó nhai"

Tần Lãng nói: "Đúng rồi dì, rồi gang đều khá là nặng."


"Có bị rỉ sét không?" Bà Tân hỏi.

Trong nhà bà dùng rồi sắt, nhà người khác dùng đều dễ bị rỉ sét nhưng mà ba Tân Lãng là đầu bếp, có cách riêng khi dùng mồi sắt. Cho nên rồi sắt trong nhà bà không bị rỉ, nhưng mà nồi sắt thì nhìn không đẹp.

Phụ nữ đều thích cái đẹp, bà Tân hiển nhiên đã bị chiếc nồi gang xinh đẹp này hạ gục, nhưng mà bà lo lắng về vấn đề rỉ sét

Tại vì bọn họ chưa dùng loại nồi này bao giờ nên không biết cách xử lý như thế nào.

Tuy nồi sắt không đẹp nhưng dù sao cũng sử dụng mấy chục năm rồi, biết phòng rỉ sét như thế nào.

"Không bị rỉ đâu ạt Có ách bảo dưỡng thì cũng giống như nồi sắt. Nếu dùng thường xuyên thì không cần tra đầu, nhưng lâu ngày không sử dụng đến thì phải quét một ít dầu vào mép rồi để tránh bị rỉ”

"Ốp trứng có bị dính nồi không?" Dì Hạ vừa vui vẻ xem rồi vừa hỏi.

"Chú ý một chút thì sẽ không bị dính, để con biểu diễn cho hai người xem một lần." Tăn Lãng cười, đi đến bên cạnh bếp.

Trước đây dì Hạ dùng rồi sắt, nhưng để một thời gian không sử dụng đến thì không những bị dinh rồi mà còn bị rỉ nữa.

Cho nên bà đổi sang dùng nồi chống dính, rửa rất dễ dàng còn không lo bị rỉ.

Nhưng mà bà nghe nói, lớp chống dính trên nồi không tốt, dùng lâu dài sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ.

Đúng là lựa chọn khó.

Nhưng mà bây giờ bà lại nhìn thấy chiếc nồi này, vừa đẹp vừa dễ bảo dưỡng lại không bị rỉ, không bị dính khi nấu. Bà rất thích!

Lại thêm cả hình trang trí bên ngoài, thực sự là không thể không thích nó


Tần Lãng ốp một quả trứng cho bà Tần và dì Hạ xem.

Cách tốt nhất để kiểm tra nồi bị dinh hay không là ốp trứng.

"A.. đúng là không dính chút nào!"

"Cái nồi này tốt thật đấy!”

"Lãng Lãng, cái nồi này có đắt không? Mấy trăm tệ?" Bà Tần hỏi.

Lúc trước trong nhà có tiền cũng dùng rồi sắt, nồi sắt tốt rất đắt, mấy ngàn tệ một cái.

Nhưng mà đều là ông Tân đi mua, bà không hiểu mấy thứ này.

Bởi vì trước khi tay của ông Tần bị thương thì đồ ăn trong nhà hầu như là ông Tần làm.

Trong đoạn thời gian đó, trong nhà cũng không thuê người nấu cơm. Bởi vì đã được ăn những món ngon lại chuyển sang ăn những món không ngon, thực sự là không thấy ngon miệng.

Vả lại ông Tân cũng rất thích làm đồ ăn ngon cho người nhà.

Tần Lãng nói: "Dạ! Hai ba trăm tệ thôi ạ. Mẹ! Nếu mẹ và dì Hạ thích thì con sẽ đặt hàng trên mạng cho hai người, sau đó gửi về nhà”

"Nếu không nồi này nặng như vậy, hai người mang về cũng mệt mỏi”

Nồi này hẳn mua hai ba ngàn tệ một chiếc, nhưng mà hẳn nói thật thì sợ mẹ hắn và dì Hạ không cần nữa.


Dì Hạ nói: "Ngại quát Dì chỉ là thấy đẹp thôi. Lãng Lãng, con không cần mua cho dì:

Bà Tần vỗ vỗ vai dì Hạ nói: "Mua mua mua! Hai ba trăm một cái, tuy hơi đắt nhưng mà đất cũng có chỗ tốt của đắt, lại còn đẹp nữa”

"Lãng Lãng! con mua cho mẹ và dì Hạ của con hai cái nồi này. Hai cái giống của con, một cái để xào, một cái để nấu canh. Con cứ mua màu giống của con đi, màu này rất đẹp."

Dì Hạ vội vàng nói không cần không cần, nhưng mà Tân Lãng đã đặt hàng trên điện thoại rồi, rất nhanh sẽ nhận được hàng. Hắn để địa chỉ giao hàng là nhà mình, đến lúc đó sẽ đưa đến cùng một lúc.

Bà Tần nhận được hàng thì sẽ đưa cho dì Hạ.

"Lãng Lãng, để con tốn kém rồi." Dì Hạ ngượng ngùng nói.

"Dì Hạ! cái này không tính là tốn kém, đây chuyện nên làm" Ngày thường dì Hạ giúp đỡ nhà hẳn không ít, lần này lại giúp bọn họ theo chăm sóc tụi nhỏ đến Thượng Hải.

Mua hai cái nồi, cũng không phải chuyện gì lớn.

Dì Hạ rất vui vẻ, bởi vì trong nhà bà chủ yếu là do bà nấu cơm. Có hai chiếc nồi đẹp như vậy, lúc nấu ăn tâm trạng cũng tốt hơn.

Sau đó mọi người tiếp tục xem phòng ở.

Lúc nhìn thấy máy giặt ở ban công, bà Tân và dì Hạ đầu có chút ngây người.

"Nhiều máy giặt thế này!"

"Một, hai, ba, bốn, năm, năm cái! Má ơi!" Dì Hạ sợ ngây người.

Tần Lãng nói với bà Tân và dì Hạ là chỗ này chỉ có bốn cái máy giặt, cái còn lại là máy sấy khô. Hai máy giặt đặt dưới đất là để giặt quần áo của hẳn và Tô Thi Hàm.

Còn hai máy giặt treo tường là dùng để giặt quần áo của bọn nhỏ.


Một cái là giặt đồ của Huyên Huyên, một cái là giặt quần áo của Vũ Đồng và Khả Hinh.

Ở nhà họ Tân, bà Tân chỉ để một cái máy giặt trong phòng Tần Lãng.

Quần áo của bọn nhỏ và Tô Thi Hàm đều được Tần Lãng giặt bằng tay.

Bây giờ nhìn trong nhà Tân Lãng mua nhiều máy giặt như vậy, bà lập tức nhớ đến chuyện Tần Lãng dặn bà trang hoàng lại nhà cửa, bà lập tức lấy điện thoại ra, nói: 'Mẹ phải ghi chú cái này lại. Đúng thật! quần áo phải giặt như vậy mới đúng. Lãng Lãng, mẹ sẽ mua thêm mấy cái máy giặt đặt vào phòng của con, lúc nghỉ đông các con trở về, thời tiết đã lạnh lảm rồi. Quần áo của bọn nhỏ rất lâu khô, nhất định phải mua một cái máy sấy khô quần áo.

"Ba bé nhỏ cần hai máy giặt treo tường, để mẹ ghi lại. Đúng rồi, Lãng Lãng, bít tất của con và Thi Hàm đừng giặt chung với quần áo."

Được bà Tân nhắc nhở, Tăn Lãng nói: "Vậy con sẽ mua thêm một cái máy giặt bít tất.”

Bà Tần sửng sốt một chút, sau đó nói: "Được! Vậy mẹ cũng mua thêm cho mấy đứa một cái máy giặt bít tất.”

Tân Lãng nghĩ đến một việc, nói: "Mẹ! Nếu mẹ mua máy giặt thì có thể tham khảo loại máy giặt đa năng, tốt nhất là loại giặt hơi nước hoặc là giặt khô.”

"Những loại quần áo bằng tơ tâm hoặc là áo lông cửu không thể giặt nước trực tiếp thì có thể dùng giặt khô.”

"Còn những loại quần áo da, vừa không giặt được bằng nước vừa không giặt khô được thì mẹ có thể giặt bằng hơi nước.”

Trước đây khi nhà họ Tân mới có tiền, còn chưa thuê bảo mẫu thì quăn áo của bà Tăn đều tự giặt ở nhà, chỉ có áo khoác lông và quần áo da là mang ra tiệm giặt là để giặt.

Sau khi thuê bảo mẫu thì những thứ này đều giao cho bảo mẫu phân loại, bà không quản.

Bây giờ nghe con trai nói giặt quần áo cũng phải chia tỉ mỉ như thế, bà vừa đánh chữ vừa gật đầu nói “Được! Chức năng giặt hơi nước, chức năng giặt khô. Rất tốt, phải ghi lại."

Đến mùa đông sẽ hay dùng áo khoác lông, quần áo da. Đến lúc đó việc giặt đúng là một vấn đề, nếu có thể giặt mấy thứ này ở nhà sẽ tiết kiệm hơn là mang ra tiệm giặt là. Hơn nữa còn đảm bảo vệ sinh, sẽ không xây ra chuyện lây chéo các loại bệnh truyền nhiễm.

Nhà thuê bên này Tần Lãng cũng chuẩn bị đổi một chiếc máy giặt có thể giặt khô. Lúc trước khi trang trí phòng ở, hắn cũng không suy nghĩ nhiều. Lúc mua máy giặt thì chọn luôn máy giặt Casarte của nhãn hiệu cao cấp Haier.

Nhưng mà máy giặt Casarte chỉ có chức năng giặt hơi nước, không có chức năng giặt khô.