Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 299: C299: Họ hàng tới rồi bầu không khí vô cùng náo nhiệt




Đến khoảng 5 giờ sáng cuối cùng thì Khả Hinh cũng không quậy phá khóc lóc nữa, con bé thoải mái đi ngủ.

Lúc 8 giờ sáng cô tỉnh dậy phát hiện Khả Hinh không ở trong lòng mình cũng không ở bên cạnh, dọa cô một phen. Còn tưởng là Khả Hinh đã rơi xuống giường rồi thế nên vội vội vàng vàng đi xem.

Thế mà phát hiện đứa nhỏ đang ngủ phía cuối giường...

Phương Nhã Nhàn huơ huơ điện thoại trước mặt Tô Thi Hàm sau đó cười nói: “Thế nên mẹ mới mua gối định hình đầu cho mấy đứa nhỏ đấy thôi?”

“Có gối chỉnh hình đầu này thì có thể cố định được tư thế của chúng, lúc ngủ cảm thấy thoải mái thì sẽ không bất mãn cũng không động đậy lung tung nữa”

“Mẹ cũng không phải mua bừa chiếc gối này đâu, đây đều là gối cho trẻ sau 3 tháng tuổi. Sau khi dùng qua gối định hình đầu này, bọn nhỏ đều được cải thiện. Cho nên mẹ mới mua đấy, con cứ yên tâm đi chắc chân không có vấn đề gì đâu.”

Không phải Phương Nhã Nhàn mua ở trên mạng mà là mua ở chỗ một ông cụ.

Ông cụ đó đã có bản quyền sáng chế rồi, vì không có điều kiện mở rộng thế nên không nối tiếng lắm, nhưng mà vô cùng có tiếng ở địa phương.

Ông ấy mở một cửa hàng trên mạng vì vậy bà lập tức đặt hàng ở trên đó, hàng sẽ được đưa luôn tới nhà Tần Lãng như vậy vô cùng tiện lợi.

Danh tiếng truyền đi rất tốt.

Tô Thi Hàm nghe Phương Nhã Nhàn nói lời này thì vô cùng vui mừng: “Lại còn có loại gối như vậy nữa chứ. Được rồi! Mẹ ơi, vậy sau khi nhận được gối thì chúng ta thử xem”

Như vậy là có hi vọng sửa hình đầu cho mấy đứa nhỏ rồi!

Phương Nhã Nhàn gật đầu sau đó hỏi Tô Thi Hàm về tình hình sau khi kiểm tra sức khỏe của mấy đứa nhỏ.


Tô Thi Hàm nói Huyên Huyên có hơi mập cần phải khống chế lượng sữa và vận động nhiều hơn. Chứng tăng trương lực cơ của Vũ Đồng và Khả Hinh có hơi cao, mười mấy ngày nay đã làm các động tác tập luyện thụ động rồi, bây giờ tay của hai đứa nhỏ cũng không nằm chặt nữa, chắc là đã đỡ hơn rồi.

“Đến ngày mùng 8 tháng sau lại đi bệnh viện kiểm tra lại."

Phương Nhã Nhàn bế Vũ Đồng rồi trêu chọc đứa nhỏ, sau đó nhìn vào ngón tay con bé: “Ừm! Mẹ thấy 'Vũ Đồng rất bình thường, nếu như mùng 8 tháng sau đi kiểm tra thì con và Tân Lãng đã trở về Thượng Hải rồi đúng không. Đến lúc đó tới bệnh viện Thượng Hải làm kiểm tra cho bọn nhỏ, bệnh viện ở đó chính quy hơn”

Làm bà ngoại cũng không muốn thấy cháu bị bệnh.

Hơn nữa bà nhìn thấy Vũ Đồng và Khả Hinh quả thực rất bình thường, cũng thấy tình trạng tăng trương lực cơ không quá nghiêm trọng.

Nếu như tình trạng tăng trương lực cơ quá nghiêm trọng không chỉ khiến ngón cái quặp vào trong, mà ngay cả chân cũng rất khó tách ra, Vũ Đồng và Khả Hinh nhà bọn họ không gặp tình trạng như vậy.

Nói tới chuyện của các con, đây luôn luôn là chủ đề nói mãi không hết.

Bởi vì Tô Thi Hàm lần đầu làm mẹ thế nên có rất nhiều thứ cô không biết

Mặc dù Phương Nhã Nhàn đã từng làm mẹ rồi thế nhưng bà biết khá ít, bởi năm đó sinh Tô Thi Hàm hai ông bà cứ nuôi cô theo phương pháp tự nhiên.

Thậm chí khi ấy bà mang thai còn không đi kiểm tra, đến lúc có cảm giác sắp sinh thì mới đi tới bệnh viện sinh con.

Có rất nhiều chuyện Phương Nhã Nhàn không hiểu lắm.

May mà sau khi có các cháu nhỏ, Phương Nhã Nhàn cũng gia nhập hội bà ngoại. Ngày nào cũng được mọi người chia sẻ các kỹ năng nuôi cháu.

Hoặc là đi tới nhà người thân dự tiệc đầy tháng, hoặc thấy gia đình nào có trẻ vừa mới sinh thì Phương Nhã Nhàn cũng sẽ nói chuyện nhiều hơn với bọn họ.

Không chỉ là để bắt kịp nhịp sống bây giờ, mà còn là để cho ba đứa cháu nhà mình lớn lên khỏe mạnh. Hơn nữa gần đây bà còn đang điều dưỡng cơ thế, sau đó còn bắt đầu chuẩn bị mang thai nữa.

Thời trước cứ thế mà sinh con là vì không có nhiều tiền để dùng vào việc kiểm tra, nhưng mà hiện giờ có tiền rồi đương nhiên bà muốn con mình sẽ phát triển càng tốt hơn.

Giờ đây Huyên Huyên và Vũ Đồng đã biết ngồi rồi, gần đây Tô Thi Hàm đang tập cho Huyên Huyên và Vũ Đồng nâng người, còn Khả Hinh vì không thường xuyên ngồi thế nên tạm thời không tập.

Vào lúc Tô Thì Hàm và Phương Nhã Nhàn đang tập ngồi cho Huyên Huyên và Vũ Đồng thì Tô Vĩnh Thắng tập cho Khả Hinh lật người.

“Khả Hinh à! Cháu xem anh trai và chị gái của cháu đã bắt đầu tập ngồi rồi, chúng ta cũng phải đuổi kịp anh chị đúng không? Chúng ta cùng cố lên nhé”

Khả Hinh nhìn thấy anh chị đã có một tư thế khác. để chơi thế nên con bé bắt đầu gào khóc.

Nhưng mà ngồi rất tốn sức!

Con bé không muốn động thì phải làm sao đây???

Hụ hu hu!

....


Lúc 11 giờ trưa, đồ của Phương Nhã Nhàn và Lâm Tiêu đặt cho Tô Thi Hàm đã được gửi tới.

Bởi vì nhà họ Tân có trạm chuyển phát nhanh thế nên trừ hàng chuyển phát nhanh Đông Kinh, chuyển phát nhanh siêu thị Thiên Mao, chuyển phát nhanh Thuận Phong vân vân, thì những đồ khác đều được đưa tới trạm chuyển phát nhanh của gia định họ.

Bọn họ có thể lấy đồ đầu tiên.

Mất một lúc mở kiện hàng.

Đi đi về về, đi lên đi xuống lầu 1 mấy lần.

Quả của Tô Thi Hàm bày ra đều được bà Tần chuyển tới bàn trà lớn ở ngoài ban công.

Sau đó chụp một tấm ảnh rồi đăng lên vòng bạn bè, cô nói với bọn họ rằng mình đã nhận được quà, sau đó cảm ơn bọn họ vân vân.

Sau khi làm xong những thứ này, ba đứa nhỏ bắt đầu ngáp rồi

Tô Thi Hàm, Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thắng bế theo ba bé con đến lầu ba cùng với ba cái gối định hình. Tiếp đó chuẩn bị cho chúng dùng thử gối định hình này,

Bây giờ là 11 giờ trưa có thể ngủ nghiêng sang bên phải.

Sau khi sắp xếp cho ba đứa nhỏ xong, cả ba đều ngủ rất ngon.

Ba người ở trên tăng trông ba đứa nhỏ ngủ.

Nhìn chúng ngủ cũng là một loại hưởng thụ.

Cũng giống như việc ba đứa nhỏ rất thích nhìn mấy chú cá bơi đi bơi lại vậy.

Ha ha.

Ông Tần ở dưới phòng khách tầng 2, bởi vì họ hàng đã bắt đầu lục tục kéo đến, thế nên ông phải tiếp đãi bọn họ.


Tô Thi Hàm nghe thấy tiếng họ hàng truyền từ tầng hai tới, thế nên cô nói với Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thẳng một tiếng, để hai người họ trông bọn nhỏ còn cô thì đi xuống tăng.

Hôm nay là sinh nhật của cô, nếu như họ hàng tới cô không xuống thì không được hay cho lầm.

Phương Nhã Nhàn hiểu những điều này, nên bảo cô mau chóng đi xuống không cần phải lo cho bọn. nhỏ, bà và Tô Vĩnh Thắng có thể trông được.

Hôm nay Tô Thi Hàm rất vui, có rất nhiều họ hàng thân thích tới chúc mừng sinh nhật của cô. Sau khi nói chuyện với mọi người một lúc, cô đi vào trong bếp chuẩn bị hoa quả cho họ.

Vừa cắt hoa quả vừa nói chuyện muốn cho bọn nhỏ ngủ thành đầu hình tròn với bà Tân.

Lúc nói tới đầu tròn Tô Thi Hàm còn đặc biệt chỉ vào đầu mình: “Đầu của con chính là đầu hình tròn, mẹ. con nói hình dạng này là tự con ngủ mà có.”

“Chồng à! Em phát hiện ra hình như đầu anh cũng là đầu trò

“May mà hôm nay mẹ em nói với em chuyện hình dạng đầu này, nếu không thì chúng ta sẽ để các con ngủ thành hình đầu thuyền mất”

Tân Lãng lấy điện thoại ra xem đầu của mình, rồi so sánh với Tô Thi Hàm, đầu của anh đúng thật là đầu tròn.

Rồi lại tưởng tượng lại hình dạng đầu của mấy đứa nhỏ, hình như không phải hình này.

Tần Lãng nói: “Bây giờ còn có thể sửa hình dạng được không?”

“Có thể” Tô Thi Hàm nói với Tần Lãng rằng mẹ cô đã nói cho cô biết những điều này cùng với phương pháp rồi

Tân Lãng gật đầu: "Ừm! Đầu tròn trông rất đẹp, cho dù là nam hay nữ thì đầu tròn vẫn là đẹp nhất, chúng ta để bọn nhỏ ngủ thành đầu tròn đi."