Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 164: C164: Cha vợ kinh ngạc tần lãng cháu còn có tay nghề này ư




Tô Vĩnh Thắng nghe sững sở, ông vốn là muốn khoe khoang căn câu một chứt, kết quả không nghĩ tới lời nói đều bị Tân Lãng đoạt trước!

Tần Lãng tiếp tục nói: "Nhưng mà chú. Hôm nay chúng ta đi biển câu, Long Tam không thích hợp để câu. Cần câu Long Tam là loại cần câu tốt, nhưng ra biển câu thì vẫn nên lấy loại chuyên nghiệp hơn.”

Tô Vĩnh Thẳng lời nói bị chặn lại, lập tức đen mặt lại nói: “Tôi đương nhiên biết, tôi đi câu so với cậu ăn muối còn nhiều hơn đó!"

Tân Lãng cười cười, không nói chuyện.

Tô Thi Hàm đứng ở cửa nghe Tân Lãng nói trong lòng có chút kinh ngạc.

Cô cho là Tân Lãng nói câu cá chẳng qua là biết câu cá mà thôi. Không nghĩ tới Tân Lãng thế mà đối với cần câu hiểu rõ như vậy, chắc chắn là chuyên nghiệp!

Hơn nữa, hiếm khi thấy bố cô ăn quả đẳng, thật thú vị.

Tân Lãng giơ tay căm cần câu bên cạnh: “Chú, căn câu Hán Đỉnh này không tệ, chỉ nặng 150, dài 2,4m, máy câu 9.1. Chúng ta hôm nay lái thuyền ra biển câu cá, loại căn câu này rất phù hợp. Loại này đều có thể câu được tất cả các loại cá ở biển sâu, ngoại trừ một số loại cá cực lớn. Nhưng mà loại cá cực lớn, hẳn là không có trong mục tiêu phạm vi của chúng ta."

Tô Vĩnh Thẳng nhìn cần câu trong tay Tân Lãng, ánh mắt đã chuyến thành kinh ngạc

Đây chính là mục tiêu hôm nay của ông, ông vốn là muốn mang cái này theo. Cần câu trong phòng này, thích hợp nhất để câu ở biển chính là loại Hán Đỉnh này, không nghĩ đến là nó bị Tần Lãng chọn trúng!

Tên nhóc này, chẳng lẽ đối với căn câu có nghiên cứu?


Tân Lãng nhìn thấy ánh mắt của Tô Vĩnh Thắng, đem căn câu buông xuống, nói: “Căn câu này tốt, nhưng cháu không có ý định dùng cái này”

Tô Vĩnh Thẳng nghe xong, trong lòng thở phảo một hơi.

Tân Lãng cầm lấy cần câu Long Vương Hận bên cạnh, nói: “Cháu lấy cái này."

Tô Vĩnh Thẳng liếc mắt nhìn cần câu trong tay hẳn, khế hừ một tiếng nói: “Cậu nhất định muốn dùng. cái này?”

Long Vương Hận cùng với Hán Đỉnh mặc dù nhãn hiệu khác biệt không quá lớn, thế nhưng từ chất lượng mà nói còn kém nhiều lắm

Long Vương Hận là sản nghiệp trong nước, nhãn hiệu này đều dựa vào möi câu cùng các loại thuốc để dẫn dụ cá. Cần câu thì nhiều lầm chỉ tính là loại tiêu chuẩn thông thường, Tân Lãng để xuống Hán Đỉnh cầm Long Vương Hận. Điều này không phải là nói nhặt hạt vừng ném dưa hấu sao!”

Tân Lãng kiên định nói: “Lấy cái này đi ạ!"

Tô Vĩnh Thắng trong lòng thầm nghĩ, tên nhóc này vẫn chưa được. Đoán chừng là biết hôm nay đi câu cá, tối hôm qua vụng trộm tra tài liệu. Nhưng mà kiến thức nửa vời, chắc chắn không biết cần câu đỉnh cấp cùng căn câu phổ thông khác biệt lớn bao nhiêu!

Ông cầm lấy Hán Đinh: “Vậy tôi chọn Hán Đỉnh”

Sau khi cầm theo đồ nghề, ba người lập tức chuẩn bị ra ngoài, Tô Vĩnh Thắng nói: "Nhóc con, đừng trách chú không nhắc nhở, cần câu cậu cầm là loại cần câu phổ thông. Chú có thể cho cậu cơ hội chọn lại lần nữa."

Tần Lãng cười läc đầu nói: “Không cần đâu chú, cháu biết căn câu này rất phổ thông. Nhưng mà cần câu thông thường, cũng có thể câu được cá. Câu cá chính là dùng kỹ xảo thôi”

Tô Vĩnh Thẳng hơi sững sờ, ông nghĩ đây là Tân Lãng cố nói cứng mà thôi.

Ông hừ một tiếng, nói: "Vậy ở trên biển dùng kỹ thuật để nói chuyện!"

Nói xong, ông tức giận đi về phía trước,

Tô Thi Hàm thấy thế, ở phía sau vụng trộm cùng. Tân Lãng nói: “Tân Lãng, cha em giống như mất hứng.

Anh khơi lên sự hiếu thẳng của ông, chỉ sợ lát nữa cha sẽ càng hung hăng hơn."

Tân Lãng cười nắm tay cô, nói: “Không sợ, kỹ thuật của anh đủ dùng."

Ba người xuống bãi đỗ xe, Tô Vĩnh Thẳng đi đến xe của mình, là một chiếc Mercedes G Class, giá cả hơn 4triệu.

Tô Vĩnh Thắng trong lòng kìm nén bực bội muốn nhanh đi đến biển. Đem tài nghệ câu cá của mình dạy cho Tãn Lãng một bài học. Thế là trên đường ông không nói gì cả, chính mình ngồi ở ghế lái, chờ Tân Lãng cùng Tô Thi Hàm lên xe thì lái xe xuất phát.


Quảng Châu mới tháng 7 mà đã nóng không chịu được, xe từ dưới bãi đỗ xe đi ra lập tức như tiến vào lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân. Mặt trời trên đỉnh đầu không nể mặt mũi, ánh nắng nóng bỏng đến có thể nướng đồ.

Tô Vĩnh Thắng mở điều hòa, khí mát điều hòa vừa mở, ghế lái bên trái lập tức xuất hiện tiếng động không. khí, trong xe nghe rất rõ rằng.

Tô Thi Hàm nghe được âm thanh này, hỏi: “Cha, điều hòa mở ra phát ra tiếng lạ vẫn chưa giải quyết được sao?”

Tô Vĩnh Thắng tự nhiên cũng nghe được âm thanh này, nhưng mà ông không nói cũng bởi vì vấn đề này lâu rồi.

“Ừ, đi mấy cửa hàng xem qua, cũng đã đi xưởng sửa xe, đều lấy động cơ cùng điều hòa xuống nhìn. Chỗ nào cần rửa đều rửa sạch, nhưng mà một mực vẫn không tìm ra được vấn đề của nó là gì, âm thanh đó vẫn tồn tại, không có biện pháp."

Tô Thi Hàm cau mày nói: "Tra không ra vấn đề sao?”

“Mấy cửa hàng 4S bên kia đều không có biện pháp.”

"Vậy có an toàn không? Lúc nào cũng có âm thanh này vang lên, chắc chắn ở chỗ nào xảy ra vấn đề. Xe tiềm ẩn sự cố vậy thì không an toàn để lái, đi ra ngoài cũng không yên tâm ạ” Tô Thi Hàm lo lắng nói

Tô Vĩnh Thẳng nói: "Mấu chốt là không tìm ra vấn đề. Nghe nói rất nhiều chủ xe này đều gặp vấn đề như. vậy, đoán chừng cũng không có việc gì."

“Liên quan đến việc an toàn, không thể đoán chứng. Cha, không được thì thay xe khác đi."

Tần Lãng nghe đối thoại của hai cha con, cẩn thận nghe xem âm thanh phát ra, hẳn nói: “Chú, cháu biết vấn đề ở chỗ nào, cháu có thể giải quyết được.”

Tô Vĩnh Thắng hơi hơi nhíu mày, từ kính chiếu hậu liếc nhìn Tần Lãng, bên trong ánh mắt mang theo vài phần nghi hoặc.

“Vấn đề này nhiều cửa hàng 4S đều đã nhìn qua. Bọn họ đều làm không được, cậu có thể giải quyết được sao?”


Tân Lãng không có phản bác, chỉ nói: "Chú, chú đem xe dừng ở ven đường, cháu xem một chút."

Tô Vĩnh Thắng không muốn nghe lời hẳn, nhưng nếu Tân Lãng đã đề cập đến ông cũng chuẩn bị xem hắn có thật sự có năng lực làm tốt vấn đề này hay không, cho nên cũng dừng xe lại.

Tần Lãng tiến vào ghế lái, đóng cửa xe mở điều hòa, nghiêng tai ở bên cánh cửa để nghe.

Tô Vĩnh Thẳng ngồi ở ghế phụ, ánh mắt nghĩ ngờ đánh giá hắn.

Tân Lãng rất nhanh ngẩng đồng, nói: “Trên xe có. giấy không ạ? Không phải khăn giấy, phải có độ cứng một chút."

Tô Vĩnh Thẳng mở ngăn kéo ở ghế phụ cầm một quyển vở ra.

“Tân Lãng xe một trang giấy, gấp thành bốn phiến nhỏ. Lại găn cửa xe lắng tai nghe, tiếp đó ở cửa xe cùng thủy tỉnh nhét giấy vào một vị tri.

Trang giấy mới vừa bỏ vào, Tô Thi Hàm kinh ngạc nói: “A, âm thanh kia thật không còn nữa kìa!”

Tô Vĩnh Thắng cũng ngạc nhiên, nhịn không được hỏi: “Đây là tình huống như thế nào? Điều hòa vừa mở lập tức có âm thanh cùng cửa xe có quan hệ gì?"

Tân Lãng nói: "Không phải là vấn đề không khí điều hòa, mà là cửa xe cùng tấm thủy tỉnh ở giữa không được bịt kín. Cho nên vừa mở điều hòa gió lùa vào sẽ tạo ra âm thanh này, chỉ cần bịt kín chỗ bị lùa đó thì sẽ không còn âm thanh phát ra nữa."

Tô Thi Hàm bừng tỉnh hiểu rõ, nói: "Khó trách, nguyên lai vấn đề không phải xuất hiện ở điều hòa, cho nên cửa hàng 4S cái dì đều không tra được."