Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ

Chương 8: Tôi muồn cùng em làm nhiều thứ (phần 2)




* " em muốn đi mua quần ào ở đâu "

* " tôi đủ rồi "

* "Tôi muốn mua thêm, còn nữa son phấn, giầy dép nữa  tôi sẽ kê thêm cho em một bàn trang điểm "

* "Không cần , thực sự không cần mà "

* "Quyết định vậy đi, Chu quản gia ông nói người ta kê thêm một bàn trang điểm nữa vào phòng tôi "

* " vâng thưa thiếu gia"

Dùng bữa xong anh kéo cô  lên xe đi thẳng đến trung tâm mua sắm, anh chọn hết bộ này đến bộ khác chưa đầy 3 tiếng mà cô đã có thêm mười mấy bộ váy mười mấy đôi giầy còn bao nhiêu là mĩ phẩm mấy người đi sau cô và anh thực sự không còn tay nào để cằm, đến anh cũng phải cằm 5,6 túi đồ  của cô mời buôn tha cho cô. Sau đó, mấy người đó mang đồ về Hàn gia còn cô và anh dùng bữa trưa tại một nhà Pháp nổi tiếng tại trung tâm mua săm, trên bàn ăn anh hỏi cô

* " Bảo bối em muốn đi đâu chơi nữa không? "

* "Tôi không có " cô suy nghĩ nhìn anh

* " vậy chúng ta ra biển chơi em thấy sao "

* "Oa được tôi chưa bao giờ được ra biển cả"

* "Không phải chứ " anh nghi ngờ nhìn cô

* " thật ra là có nhưng toàn nhìn từ xa thui, tôi chưa bao giờ đi trên cát cả " cô ái ngại nhìn anh, giọng còn có một chút buồn

* " vậy có gì khó đâu "

Anh tươi cười nhìn cô. Sau bữa cơm trưa anh phóng xe đi thẳng phía biển còn cô ngồi cạnh anh nhìn cảnh vật ngoài xe đang lượt qua dần rùi từ từ  chìm vào giấc ngủ. 3 giờ chiều cuối cùng chiếc xe cũng dừng lại tại một bãi biển xinh đẹp. Vì trời bắt đầu và mùa thu lên bãi biển không có mấy người, gió từ ngoài biển thổi vào mang hương vị mặn mặn, sóng nối tiếp nhau chạy vô bờ cô ngây ngô cảm nhận rất cả hương vị của biển cả  anh đi đến bên cạnh cô cởi chiếc áo vét của mình khoác lên người cô  rùi nắm lấy bàn tay nhỏ bé cô hỏi

* " em có muốn tháo dày ra đi thử trên cát không "

Cô nhìn anh rùi gật đầu, hai người cùng tháo đôi giầy dười chân mình sau đó cằm lên tay  còn tay  kia cô để anh nắm lấy đi dạo dọc bãi biển, đến khu chợ ở bãi biển ở đầy bày bán rất nhiều đồ trang sức,vật kỉ niệm bằng vỏ sò, vỏ ốc vô cùng đáng yêu . Cô đừng chân tại một quầy bán hàng ngắm chiếc vòng tay bằng ngọc lam được làm tinh sảo mỗi viên ngọc lại có đường nét khác biệt, người bán hàng vừa thấy cô để ý đến món hàng đắt nhất của mình liên lên tiếng giời thiêu

* " cô gái đây là chiếc vòng ngọc trai tự nhiên đó, màu sắc này là lúc lấy ra đã vậy rùi không phải nhân tạo đâu, chỉ duy nhất ở cửa hàng tôi là có đôi vòng này thôi đó cô đeo thử đi  "

Bà ta vừa nói vừa cằm chiếc vòng đeo vào tay cô đúng là nó rất nổi trên nền da trắng của cô vô cùng đẹp dẽ giống như nó được sinh ra cho cô vậy, cô rất thích chiếc vòng định đưa tay vào túi lấy tiền thì nhận ra mình không hề mang theo tiền liền ái ngại nhìn bà tháo chiếc vòng ra  đưa cho bà

* " xin lỗi tôi quên không mang theo tiền rùi "

Anh đừng đằng sau cô thở dài xem ra cô thực sự quên sự có mặt của anh rùi, anh ra hiệu cho bà bàn hàng cho đôi vòng ngọc vào hộp rùi đưa tiền , sau đó liền đuổi theo cô đền  cuối chợ cô quay lại nhìn anh nói

* "Muộn rùi chúng ta về nhà thui "

* " Được về thui "

Nói rùi anh kéo tay cô đi về phía chiếc xe của mình trên đường về cô và anh không ai mở miệng nói bất kì câu nào cho đến khi về tời nhà.  Sau khi dùng bữa tối  cô trở về phòng còn anh thì về phòng làm việc mình đến 10 giờ tối mời quay về phòng ngủ thấy cô vẫn đang ngồi đọc tiểu thuyết trên giường

* " em đã tắm chưa "

* "Tôi tắm rùi "

Cô vẫn nhìn vào quyển tiểu thuyết trả lời bỗng nhiên anh cằm quyển tiểu thuyết vất sang một bên bế cô đi về phía phòng tắm khiến cô giật mình kêu lên

* " anh làm gì vậy "

* "Đi tắm "

* "Tôi tắm rùi "

* "Thì tắm lại "

Cơ thể mềm  của cô ngồi gọn trong lòng anh khuôn mặt cô không giống ai kia mà  đang đỏ dần nhưng do hơi nước ấm bay lên làm che đi tầm nhìn anh. Anh từ phía sau ôm chặt vòn eo của cô  hơn cúi đầu vào gáy cô cả cơ thể trần cơ bắt của anh áp vào nước da trắng của cô

* " Bảo bối người em mềm thật đó quá "