Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ

Chương 25: Anh hai em không có




Bánh quy nhỏ đã được bốn tháng tuổi, cô dịu dàng du bánh quy nhỏ ngủ trong vòng tay mình tại phòng khách, từ lúc có bánh quy nhỏ cô luôn ở trong phòng rất ít khi đi ra khỏi phòng hôm nay ra phòng khách cho thoáng,  màng nhình ti vi đang chiếu thời sự  hầu như được bật lên để có tiếng chứ chả mấy ai để ý đến nó, mọi người làn trong nhà đều đang tập trung làm việc còn cô thì đang du bánh quy nhỏ,à mà đã 7 giờ rùi sao anh chưa về gần đây không biết bận việc gì mà mãi đến 7-8 giờ anh mời về nhà. Bà bảo mẫu vừa ăn cơm xong liên chạy ra bế bé bánh quy cho cô, lúc này cô mời thẳng thơi cằm cốc trà uống xem tivi đang chiếu cái gì, một cô gái trẻ đẹp ăn mặc lịch sử đang đọc cái gì đó, cô mở to tiếng giọng cô gái trong tivi đều phát ra " công ty Mạt Phong Lộ bị phá sản hiện tại không biết tung tích của chủ tịch công Mạt Tuấn Vũ hiện đang ở đâu........." Tai cô ù đi chiếc cốc trong tay cô rơi xuống vỡ tan thành mảng  khiến cô giật mình, trong đầu cô liền hiện lên hình ảnh của hắn, tại sao có thể chứ không phải hắn đang sống rất tốt sao, hắn đã lấy được rất nhiều tiền từ anh sao lại phá sản, có phải do anh làm không tại sao anh lại làm vậy, mặc dù cô không còn yêu hắn nữa nhưng dù sao hắn cũng đã nuôi cô  dù hắn rất độc ác vẫn là anh trai cô. Trong lòng co rối bởi nhiều câu hỏi đặt ra nhất định là do anh, do anh hại hắn. 8 giờ anh bước vào nhà thấy cô ngồi trên ghế thẫn thờ anh liền lao vào ôm cô

* " là do anh làm sao "

* "Làm gì " anh cúi xuống định hôn nhẹ lên má cô thì bị cô đẩy ra

* " anh còn tỏ ra vô tội sao, là anh hại anh trai em đúng không? Sao anh lại làm thế? Em chỉ có mỗi anh ấy là người thân " cô đứng bật dậy gào lên vời anh

* " tôi không có làm gì cả " anh nhấm mạnh từ chữ một

* " Mạc Thần, tôi không ngờ anh  không chỉ độc ác mà còn loại không dám làm không dám chịu, anh nói anh không làm gì anh tính lừa trẻ con sao ngoài anh ra còn ai có thể cơ chứ"

Cô không tin anh sao, trái tim anh liền đau đớn  anh đã vì cô làm nhiều việc như thế vậy mà không lấy nổi chút tin tưởng từ cô sao, hai người đã có một đứa con vậy mà cô lại nói cô chỉ có mỗi hắn là người thân vậy trong lòng cô anh là gì,bánh quy nhỏ là gì. Tiếng họ cãi nhau rất to Chu quản gia và mọi người ở nhà dưới liền chạy lên xem, bánh quy nhỏ cũng vì thế mà thức dậy oà khóc. Anh nhìn cô thở dài, anh không tốt ở chỗ nào sao mãi không bằng hắn vậy, anh nhấm mạnh một lần nữa

* " tôi không có làm gì cả"

Sau đó đứng dậy đi lên lâu, từ lúc đến giờ đừng nói to tiếng ngay cả cãi nhau cũng không có vậy mà. Cô nhìn anh đi lên lầu liền tức giận chạy ra ngoài, cô phải đi tìm hắn nhất định giờ này hằn đang cần người ở bên cạnh. Cô vừa đi Chu quản gia liên lên phòng trong phát ra tiếng đổ vỡ, ông gõ cửa nói vọng vào

* " Thiếu gia, tiêu thư cô ấy ra bỏ đi rồi cậu mau đi tìm cô ấy  đang ở cữ không thể ngoài gió đâu "

* "Mặc kệ cô ta muốn đi thì đi luôn đi " tiếng anh trong phòng

* " tiếu gia tôi mang cậu sẽ không làm gì để sau này phải hối hận nữa "

Nói rùi ônh đi xuống lầu ngay lập tức thấy anh đi xuống phóng xe đi lúc này trong lòng ông mời thả lỏng được. Còn phần cô, sau khi đi khỏi Hàn gia liền đến Mạc gia nhưng mọi thứ đã bị liên phong , trong lòng cô vô cùng lo lắng vậy hắn có thể đi đâu cơ chứ. Trong đầu cô liền nghĩ đến một nơi đó là căn nhà cũ của cha mẹ hắn, trước đây gia đình hắn rất nghèo cha mẹ hắn vì nghèo mà chết, hắn và em gái hắn từ đó dựa vào nhau sống, không bao lâu sau em gái hắn vì cứu hắn cũng chết từ đó hắn không còn tin tưởng ai nữa đối hắn tiền chính là đạo lí, nhất định hắn đang ở căn nhà cũ của bố mẹ hắn, không ngoài dự đoán đúng là hắn đã về đây ở , cô nhìn thấy đang say nằm ngoài cửa căn nhà mục nát. Cô đi đến gần đỡ hắn dậy vào nhà, căm thấy có người đỡ mình hắn mơ màng nhìn cô cuối cùng đẩy cô ngã xuóng đât hét lên

* " con đàn bà chết tiệt mày còn dám về đây sao mày hại tao chưa đủ sao "

* " anh hai em không có " cô run sợ nước mắt cứ thế tràn ra

* " máy còn dám nói dối ngoài mày ra ai có thể biết bí mật của tao, là mày hại tao "

Hắn vừa nói vừa dùng chân đá, liên tiếp đánh vào  và người, túng tóc cô đập đầu cô vào tường, đầu cô choáng váng ngất đi. — cùng với Chung Niên Niên và 99 người khác.