Ở Bên Cạnh Tôi Em Không Cần Mạnh Mẽ

Chương 23: Mạc Thần , mày đúng là bị ngu rùi




Cuối cùng anh cũng được xuống giường đi lại, anh sắp bị phát điên khi phải ở trong phòng 24/24. Hôm nay anh đưa cô đi chọn váy bầu vì không muốn cô mệt lên mỗi quán anh đều chọn vài bộ luôn để đỡ phải đi nhiều vậy mà cũng gần trưa mời xong, cả buổi sáng bị anh tha lôi đi hết chỗ này đến chỗ khác còn thử bao nhiêu là quần áo cô mệt mỏi dựa vào người anh thong thả bước đi. Bỗng nhiên hắn xuất hiện trước mặt hai người tay ôm một cô gái ăn mặc vô cùng sex

* " ái à xem ai đây nào, không phải Hàn tổng sao? Cũng đến đây mua sắm sao "

* " ai vậy anh " cô gái đứng cạnh hắn lả lướt hỏi

* "Em không biết à, anh ta là Hàn tổng, chủ tịch công ty Hàn Thông đó, anh ta vì một con dĩ mà vất đi bao nhiều nghìn tỷ,em nói xem có hào phóng "

* "Thật sao "cô ta ngơ ngát hỏi lại xem ra cô ta đang tính chuyển hướng sang anh

* " em không tin sao, chính là cô ta"

Hắn kinh bỉ trả lời sau đó đưa mắt nhìn cô đang đứng bên cạnh anh rồi nhìn cái bụng nhô lên của cô châm chọc nói

* " Mạc Thần, mày đúng là bị ngu thật rùi, chơi gái mà còn để lại hậu quả sao, xem ra mày nên gọi tao tiếng anh vợ mời đúng "

Anh thấy thân hình nhỏ bé lòng đang run nhẹ muốn tách ra khỏi người anh liền khó chịu kéo cô dựa lại vào mình rồi ôm cô đi lướt qua hằn, hắn tức giận nhìn hai người bước đi. Thấy cơ thể nhỏ kia vẫn đang run anh ân cần nói nhỏ tai cô

* " đừng sợ, hắn chỉ nói linh tinh thui "

Rồi anh cúi xuống hôn lên má cô đúng lúc đó anh nhìn thấy cửa hàng bán đồ cho trẻ con liền kéo cô vào. Bước cửa hàng cô lâp tức thích thú tất cả mọi thứ ở đây đều bé tý vô cùng vô cùng dễ thương khiến tâm trạng cô thoải mái nhiều, cô đừng trước bộ quấn áo liền thân bé tí hình chú gấu trên bụng còn in hình mấy cái bánh quy nhỏ vô cùng đáng yêu. Thấy cô cứ nhìn bộ quần áo không chịu đi anh liền cằm lấy đặt vào tay cô nói

* " thích thì mua, đâu cần nhìn lâu vậy, qua đây đi còn nhiều đồ dễ thương lắm " anh vừa nói vừa kéo cô đi

Nào là giày,dép, khăn, yến, quần áo, gấu bông mọi thứ đều vô cùng đa dạng,mỗi thứ đều bị anh cằm lên sờ thử, bỗng nhiên giọng cô nhẹ nhàng vang lên

* " Mạc Thần, em đói "

Khiến anh đang rơi con gấu nhỏ trong tay, cô vừa gọi tên anh vừa nói chuyện vời anh

* " em......... vừa nói sao, nói lại được không"

* "Mạc Thần, em đói muốn ăn cơm trưa "

Mặc kệ ánh mắt của mọi người anh lao vào ôm lây cô vào lòng

* " Đ.....Được chúng ta đi ăn cơm trưa"

Anh thanh toán bộ quần áo liền vui vẻ kéo cô đi ăn, sau đó về phòng lập tức ôm nằm lên giường, nhẹ nhàng vuốt bụng cô

* " gọi lại tên tôi được không "

* " Mạc Thần "

* "Lại "

* " Mạc Thần "

* " Nữa "

* " Mạc Thần, Mạc Thần, Mạc Thần rốt cuộc anh muốn gọi bao lần nữa "

Anh cúi xuống gáy cô hít lấy hương thơm trên người cô, cô nào biết trái tim chết héo của anh đang được cô tưới nước sống lại, anh không nghĩ có một ngày cô sẽ tha thứ cho anh. Còn cô cũng không nghĩ rằng anh vì cô mà bỏ rất nhiều công sức tiền bạc như vậy mặc dù lời hắn nói rất khó nghe nhưng cô tin chắc điều hắn nói là sự thật anh đã lấy tài liệu quan trọng mấy nghìn tỷ mình đổi lấy cô, cô còn muốn gì nữa