Lại thêm.
Cổ giật giật, chính là nàng tự rút tay về, cố nén cười, “ Ta đi về trước, ngươi cũng nên sớm nghỉ ngơi đi”.
Nói xong hắn khoát tay, tưởng là định đi.
Chân cũng chưa bước đi, cánh tay đột nhiên bị giữ chặt, thuận tiện để đằng sau, nàng lại cùng hắn mặt đối mặt.
Hơi thở ấm áp càng ngày càng gần nàng, cuối cùng dừng lại trên trán, để lại một vết hôn.
“ Ngày mai gặp lại”.
Nói xong câu đi, Gia Các Mộ Quy xoay người rời đi.
“…………..”
Này, đây là hành động phản bác lại câu nói hắn ngây thơ của Bạch công tử sao?
Hạ Noãn Ngôn xoa xoa má đang ửng đỏ, trong đầu rối loạn.
Rốt cục đêm nay nàng tránh một kiếp, vẫn may là Bạch công tử đã đến đây, một là nàng là người Linh tộc, hai là………… nàng bị hôn?
Một đường đi về Vĩnh Ninh điện, xa xa, nàng nhìn thấy tiểu Vương gia
đang đứng ở cửa chính của Vĩnh Ninh điện, vui vẻ hướng nàng vẫy tay.
“ Thỏ tỷ tỷ”.
Tiểu Vương gia đã chạy tới, “ Ta nhìn thấy rồi nha”.
“ …….. Nhìn thấy cái gì?”
Đứa nhóc này luôn xuất quỷ nhập thần, luôn đúng dịp nhìn vào hoàn cảnh gì gì.
Tiểu Vương gia hoàn toàn đánh vỡ ảo tưởng của nàng, “ Ta nhìn thấy hoàng đế ca ca hôn ngươi”.
“………..”
“ Ha ha ha ha”
“ Tiểu Vương gia, ngươi nhìn nhầm rồi.”
“ Hừ, không phải, tuy là ở xa nhìn nhưng ta thấy rõ ràng hoàng đế ca ca cúi xuống hôn ngươi.”
“……….. Lúc đó là hắn đang nói chuyện với ta.”
“ Không tin.” Tiểu Vương gia làm mặt quỷ, “ Thỏ tỷ tỷ, ngươi nói dối, không phải bé ngoan!”
“ Ta luôn theo dõi ngươi mà!”
Tiểu Vương gia tìm được câu nói hợp tình hợp lý, cũng không có ấm úng.
“…… Theo dõi ta? Vì sao?”
“ Khá thú vị mà!”
Tiểu Vương gia túm lấy váy áo của nàng, “ Thỏ tỷ tỷ, ngươi không thấy sao? Mỗi ngày ngươi đều nhìn hoàng đế ca ca cười”.
“……………..”
Bị phát hiện.