Nương Tử Đừng Nghịch Nữa

Chương 8: Động phòng với nàng




Lãnh Dịch Hạo cũng lặng lẽ đánh giá nữ nhân trước mặt.

Hoàng Đế nói, Úc Phi Tuyết là con gái út của Úc gia, cũng là người đẹp nhất. Xem ra, không phải tân nương tử bị đánh tráo, mà là Úc gia phạm vào tội khi quân.

“Ngươi chính là Úc Phi Tuyết ?” – Lãnh Dịch Hạo chậm rãi mở miệng.

“Đúng vậy, bổn cô nương đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ngươi muốn thế nào ?” – Úc Phi Tuyết giương cằm lên, khiêu chiến nhìn Lãnh Dịch Hạo – muốn bắt đầu động phòng sao ? Nàng không sợ!

Lãnh Dịch Hạo lẳng lặng nhìn Úc Phi Tuyết, khả năng đánh tráo tân nương là rất thấp. Úc gia hẳn không có gan khi quân phạm thượng, vậy rốt cục là xảy ra vấn đề ở đâu ?

Lãnh Dịch Hạo giơ tay lên, hai nô bộc phía sau biết ý lui xuống, cũng tiện tay đóng cửa lại.

“Ngươi muốn thế nào!” – Úc Phi Tuyết bày ra tư thế chuẩn bị đánh nhau. Từ trước đến giờ nàng không sợ bắt nạt, bởi vì không ai có thể bắt nạt nàng! Về điều này, năm đó khi nàng bảy tuổi đã lĩnh ngộ sâu sắc rồi.

“Động phòng.” – Lãnh Dịch Hạo nhíu mày nhìn nữ nhân đang phòng bị toàn thân trước mặt. Thực chất hắn đang cố ý trêu chọc nàng, thăm dò mục đích của nàng, nhưng mà nàng khẩn trương như vậy để làm gì ?

“Ta nói cho ngươi biết, đừng tưởng rằng ngươi là Vương gia thì hay ho lắm ! Úc Phi Tuyết ta cũng không phải kẻ dễ bị dọa đâu !” – Úc Phi Tuyết vỗ tay, thong thả bước lên phái trước nhìn Lãnh Dịch Hạo từ trên xuống dưới.

Người này tuy rằng ngồi trên xe lăn, nhưng vẫn có thể thấy được thân hình mảnh khảnh. Sắc mặt nhợt nhạt của hắn, hình như đúng như bên ngoài vẫn nói, bệnh cũng không nhẹ. Nếu mà đánh nhau, chắc là hắn cũng không đánh lại nổi nàng đâu nhỉ ?

Lãnh Dịch Hạo hơi ngạc nhiên một chút, hắn nói vẫn chưa rõ sao ? Hắn không phải muốn đánh nhau, là muốn động phòng, nữ nhân này sao lại còn bày ra cái biểu hiện như muốn đánh nhau vậy ? Không phải là….nàng không biết cái gì gọi là động phòng đấy chứ ?

Đôi mi dài của Lãnh Dịch Hạo khẽ chớp, thú vị. Chẳng lẽ trước khi gả đi không ai dạy nàng cái gì gọi là động phòng sao ?

“Yên tâm, ta sẽ không bắt nạt nàng. Ta chỉ muốn biết, nàng……có biết cái gì gọi là động phòng không ?” – Lãnh Dịch Hạo cẩn thận hỏi.

“Không……ta biết chứ !” – Úc Phi Tuyết vốn định nói không biết, nhưng rồi nghĩ lại, không được, nói là biết vẫn có vẻ tốt hơn.

Lãnh Dịch Hạo nhíu mày, quả nhiên là vậy !

Xem ra, hắn lo lắng vô ích rồi. Nữ nhân này ngay cả động phòng là cái gì cũng không biết, rất khó có thể hoàn thành trọng trách của phụ hoàng ! Về phần này đã làm sai ở đâu, hắn sẽ từ từ kiếm tra rõ ràng !

Đến hiện tại, hắn vẫn còn duy trì bộ dạng nhu nhược bệnh tật. Nhưng ngay sau đó — Lãnh Dịch Hạo chậm rãi đứng lên.

“Ngươi muốn làm gì ?” – Úc Phi Tuyết lo lắng lùi về phía sau một bước, đề phòng nhìn nam tử trước mặt đột nhiên “dài” ra, thân hình mảnh khảnh của hắn không thể gọi là khôi ngô, nhưng có một loại khí chất tao nhã, một thân hỷ phục màu đỏ làm cả người hắn toát lên vẻ nhu hòa tuấn mỹ.

Úc Phi Tuyết rõ ràng nhìn thấy, thần sắc ốm yếu nhợt nhạt lúc trước của Lãnh Dịch Hạo trong nháy mắt biến mất, đôi mắt như vầng trăng của hắn lóe lên một tia nghịch ngợm.

“Động phòng với nàng.” – Lãnh Dịch Hạo gằn từng tiếng, trả lời rất rõ ràng, dường như không hề để ý đến sự xấu xí trên khuôn mặt nàng