Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

Chương 95: Không lẽ nàng ăn đậu hũ của hắn?




Lúc Diệp Mộ Liễu tỉnh lại phát hiện mình đang nằm trong lồng ngực dày rộng mà ấm áp. Nhiệt đột thoải máu nãy làm cho nàng trong nháy mắt giật mình.

Ngẩng đầu nháy mắt, đúng lúc đối diện với đôi con ngươi thâm sâu như biển, trầm như bóng đêm.

Lúc này Diệp Mộ Liễu mới phát hiện, mình đang nằm trong lòng Lý Ly. Tư thế này muốn có bao nhiêu mập mờ thì có bấy nhiêu mập mờ...

Đây là tình cảnh gì vậy?

Không lẽ đêm qua nàng nằm mơ, lại không cẩn thận ăn đậu hủ của hắn sao?

Nhanh chóng rời khỏi ôm ấp của hắn, Diệp Mộ Liễu ngượng ngùng cười.

“Ách... Lý công tử, chào buổi sáng!”

Thấy nàng đã tỉnh, lại nhanh chóng rời khỏi ôm ấp của mình, giống như xem hắn là mãnh thú, con ngươi mặc ngọc của Lý Ly hiện lên ánh sáng khó dò.

Nhếch môi nở nụ cười khó đoán, như mang theo ý châm chọc.

“Xem ra Diệp tiểu thư đối với Lý mỗ có sự hoài nghi đây.”

“Sao?”

Diệp Mộ Liễu đứng dậy, cảm thấy trong đầu hỗn loạn, cả người bủn rủn không có sức lực, trong nhất thời không phản ứng kịp.

“Tối qua ngươi bị nhiễm phong hàn, phát sốt.”

Hắn đến gần nàng, khóe môi chứa đựng ý cười, nụ cười một chút cũng không đạt tới đáy mắt.

“Vì vậy Diệp tiểu thư yên tâm, mặc dù Lý mỗ không phải là quân tử nhất ngôn cửu đỉnh, nhưng tuyệt đối nói lời giữ lời.”

Dứt lời, hắn thản nhiên liếc nàng một cái, động tác tao nhã đứng dậy.

Lúc này Diệp Mộ Liễu mới nhớ lại, ngày hôm qua hắn từng nói với nàng: “Ngươi yên tâm, ta không có hứng thú với ngươi.”

Thì ra hắn đang nói đến chuyện này!

Hô hấp chậm lại, trong ngực Diệp Mộ Liễu như có gì đó, vừa buồn bực vừa áp lực, khó chịu làm cho nàng không thở nổi.

Lý Ly này quả thật đáng giận. Không lúc nào quên trêu chọc, đả kích nàng!

Nhưng mà, thì ra đêm qua nàng phát sốt... Mà hắn vẫn một mực chăm sóc cho nàng sao?

Xem ra ngươi này cũng không xấu xa như trong tưởng tượng, đúng là điển hình nói năng chua ngoa nhưng trong lòng lại như đậu hủ.

Nghĩ như vậy, trong lòng Diệp Mộ Liễu cũng không buồn bực nữa. Nhếch môi cười, nàng đến bên cạnh hắn, chân thành nói:

“Cảm ơn ngươi, Lý Ly.”

Lý Ly đan cúi người thu dọn bao quần áo, thân thể bỗng dưng ngẩn ra, trong giây lát, sơn động yên tĩnh chỉ có hô hấp của hai người, ngay cả bên ngoài đang mưa cũng dần dần không rõ...