Nương Tử Đứng Lại: Hoàng Hậu Muốn Đào Hôn

Chương 190: Thủ đoạn lôi đình của Lý Ly




Đông Thương quốc lại tạo ra truyền kì mới.

Nhiếp Chính vương đã chết từ lâu lại sống lại, thì ra người bị gọi là đại gian thần, bỗng nhiên biến thành người trung thành vì chủ, đọ sức với gian thần. Thậm chí không tiếc hy sinh hình tượng đại trung thần của mình.

Tảng đá lớn như vậy quăng xuống, dù là triều đình hay là dân gian đều nhấc lên trận sóng lớn.

Mỗi tửu lâu, quán trà ở kinh thành, rạp hát, thậm chí là thanh lâu, phàm là những nơi có người, tin tức và đồn đãi và Lý Ly bay khắp trời.

Lần này tuyệt đối không thua một nhân vật truyền kỳ khác của Đông thương quốc – Hoàng đế Lý Ngọc.

Trong lúc này từ đầu ngõ đến cuối ngõ đều truyền tụng hai thúc cháu công lao vĩ đại.

Một người vì giang sơn xã tắc mà không tiếc hy sinh hình tượng của mình mà giả vờ làm sắc quỷ.

Một người vì diệt trừ gia thần nghịch đảng mà không tiếc trở thành gian thần bị người người chửi rủa.

Sau hiểu lầm, tất cả đều biến thành giai thoại vui vẻ.

Nhưng để cho mọi người mở rộng tầm mắt là thần thoại về hậu cung, năm đó bao nhiêu nữ tử ở Đông Thương quốc cực kì ghen tỵ và hâm mộ với Thái hậu nương nương.

Vậy mà lại giết chồng giết con, thông dâm với thần tử.

Lý Ly dùng thủ đoạn chớp nhoáng đưa gian tình phơi bày khắp thiên hạ.

Không giống với Lý Ngọc luôn tận lực giấu giếm, một chiêu này của Lý Ly làm tổn hại mặt mũi của Hoàng thất, công khai gièm pha của Hoàng thất ra ngoài công chúng, tất cả mọi ngờ vực đều bị phá bỏ.

Nhưng đó cũng là phương pháp và thủ đoạn hết sức hữu hiệu.

Nhưng lúc này, đối tượng bị mọi người phỉ nhổ và nhục mạ chuyển đến trên người đôi nam nữ thông dâm.

Đối với chuyện Đại tướng quân Trịnh Nhất Phong bị ám sát, tất cả mọi người đều cảm thấy đó là chuyện kinh thiên địa nghĩa, trừng phạt đúng tội!

Có người lợi dụng ám sát Trịnh Nhất Phong thành công để rêu rao cũng bị bóp chết trong trứng nước.

Lý Ngọc tuyên bố Hoàng hậu nhiệm bệnh nặng, hắn muốn đích thân đến Hoàng lăng tế đàn của tổ tiên để cầu các thế hệ tổ tiên phù hộ cho bệnh tình Hoàng hậu sớm khỏi.

Đồng thời Lý Ngọc cũng giao đặc quyền ở triều đình cho Lý Ly, vì vậy Lý Ly lại khôi phục thân phận Nhiếp chính vương.

Mà ngày hôm đó hắn dùng thủ đoạn mạnh mẽ đưa dư đảng của phe Thái hậu và Trịnh Nhất Phong, kể cả Hoàng quý phi Trịnh Ngọc Uyển vào thiên lao.

Sau đó đem vụ án này giao cho Hình bộ, Đại Lý Tự, Đô sát viện tam ti hội thẩm.

Sau khi chuyển giao chuyện tình Thái hậu và Trịnh Nhất Phong thông dâm cho Hình bộ, Đại Lý Tự, Đô sát viện tam ti hội thẩm, Lý Ly vẫn lo lắng như cũ, mãnh mẽ chống đỡ bệnh tật trong người, tự mình giám sát.

Không phải hắn quá mức cẩn thận.

Mà là gốc rễ bao nhiêu năm của Trịnh Nhất Phong ở trong triều, thủ hạ và tâm phúc có vô số.

Giết vua tội lớn ngập trời, liên lụy không ít trọng thần trong triều.

Cho nên hắn không thể nào xem thường được!

Nếu có một số việc Lý Ngọc không tiện làm hoặc là không đành lòng làm, vậy hãy để cho hắn tới làm thay!

Chương 188: Quản lý thời buổi loạn lạc

Những thứ này vốn là u ác tính, nhưng hắn có phương pháp phù hợp hơn, phương pháp vòng vèo từ từ xử lý.

Nhưng vào lúc đặc biệt thì chỉ có thể dùng phương pháp đặc biệt.

Lý Ly lo lắng mình không còn nhiều thời gian, không thể xử lý xong những việc này.

Nói vậy, dù có chết hắn cũng không thể nhắm mắt...

“Vương gia, thời gian không còn sớm, ngày mai người còn phải lâm triều, sớm nghỉ một chút đi.”

Ánh sáng lay động, ngọn đèn mờ nhạt chiếu lên án thư và gương mặt nam tử đang cầm bút viết, khắc họa đường cong trên gương mặt của hắn, nhu hòa thêm mấy phần.

Chỉ là gương mặt tuấn mỹ vô trù nhưng không thể nào che giấu sự mệt mỏi và sắc mặt có bệnh của mình.

Từ chồng tấu chương cao nửa người ngẩng đầu lên, Lý Ly đưa tay xoa xoa mi tâm, lắc đầu cười nói:

“Chờ một chút, đợi ta xử lý xong tấu chương này liền đi ngủ.”

“Vương gia...”

“Người không muốn sống nữa sao.” Bị Thanh nhi nuốt xuống, nhìn ánh mắt nam tử trước mặt không cho phép cự tuyệt, nàng biết dù mình có nói nhiều hơn nữa thì cũng không xoay chuyển được gì.

Nam tử này hắn hận không thể dùng từng phút từng giờ thì làm sao có thể bỏ thời gian quý báu lãng phí vào chuyện nghỉ ngơi?

Thật ra hắn đã quyết tâm phải chết không phải sao?

Trong lòng đau đớn như bị đao cắt, Thanh nhi nhếch môi cười hết sức vui vẻ.

“Được rồi, nô tù đi pha cho người một ly trà, làm một chút thức ăn khuya. Ăn chút gì đó Vương gia mới có đủ sức xử lý chính sự.”

“Ừ, đúng rồi, thay Hoàng hậu nương nương làm chút thức ăn lỏng đi.”