Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy

Chương 57: Bắc Thần Tử Yên cùng nhau (H)




-"Song nhi, chúng ta tiếp tục" Tạ Khuyển tà mị tươi cười. Hắn xác thật mê luyến nàng mất rồi.

-"Nhưng là ngươi không thể để ta có con" Thiên Song Song kiên định giọng điệu nói, Tạ Khuyển nhìn nàng một chút liền gật đầu, hắn hiện tại vô điều kiện sủng ái nàng.

Tạ Khuyển lại bắt đầu công thành chiếm đất. Làm cho Thiên Song Song một trận thất hồn lạc phách rên rỉ không ngừng "Ân...A.. Khuyển nhi, ngươi thật sự rất ngưu"

Tạ Khuyển nghe được nàng tán thưởng đương nhiên không thể không vui mừng liền tự tin vạn phần "Đương nhiên đều là vì Tiểu Song đôi".

Chính là lúc Thiên Song Song cùng Tạ Khuyển đang day dưa không ngừng, bên ngoài một bóng dáng to lớn đá cửa xông vào.

Một thân tử y lúc này có một chút xốc xếch, khuôn mặt tuấn tú bạo hồng. Bắc Thần Tử Yên đôi mắt mở to nhìn hai người.

Một chưởng đóng lại cánh cửa, trong lúc Thiên Song Song còn xấu hổ không biết làm sao đối diện với Bắc Thần Tử Yên thì bóng dáng của hắn đã muốn đến chiếc bàn trước mặt nàng.

-"Song Song" Bắc Thần Tử Yên thanh âm đáng thương vô cùng.

-"Yên nhi, ngươi hiện tại" Thiên Song Song ngượng ngùng nhìn hắn.

-"Bắc Thần Tử Yên sao ngươi lại vào đây?" Tạ Khuyển hứng thú bị đánh gãy đương nhiên tức tối vô cùng.

Bắc Thần Tử Yên không nói gì chỉ nhìn chằm chằm Thiên Song Song ánh mắt đáng thương hề hề.

Nàng đương nhiên hiểu hiện tại hắn bị cái gì. Nếu là nàng sẽ tiếp nhận hắn đương nhiên không thể để hắn ủy khuất.

-"Yên nhi, đến đây" Thiên Song Song bỗng lên tiếng làm cho Tạ Khuyển cùng Bắc Thần Tử Yên đều giật mình.

-"Tiểu Song đôi, ngươi có mới nới cũ" Tạ Khuyển ấm ức một bụng, khóc không ra nước mắt.

-"Song Song, là.." Bắc Thần Tử Yên còn chưa có động đậy, đứng ngốc lăng lăng dòm nàng.

-"Bắc Thần Tử Yên nếu ngươi không lập tức lại đây thì sau này đừng bao giờ đụng đến ta" Thiên Song Song giận dữ quát.

-"Thiên Song Song, ngươi..." Tạ Khuyển cơ hồ muốn khóc xuống, hắn hiện tại còn trong nàng nha, vậy mà nàng lại kêu thêm một người đàn ông khác tới, đạp hắn đi. Khó chịu cực khó chịu, giận dữ cực giận dữ. Tạ Khuyển bi thương hề hề nhìn Thiên Song Song.

-"Ai nói ta bỏ ngươi, ngươi và hắn và ta cùng nhau" Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển nói làm cho hắn cùng Bắc Thần Tử Yên đơ mặt ra, bọn hắn còn tưởng là đang nghe lầm đi.

-"Song Song.." Bắc Thần Tử Yên cơ hồ còn chưa tin.

Tạ Khuyển đơ người như chết đứng.

-"Hai ngươi xác định muốn ở cạnh ta, vậy thì còn kiêng nể gì nữa, dù gì cũng là người một nhà" Thiên Song Song lý sự cùn, đảo mắt qua Bắc Thần Tử Yên "Ngươi còn không lại đây thì đi ra ngoài, sau này không cần nhìn mặt ta nữa"

Bắc Thần Tử Yên bị dọa hoàn hồn, nhanh chóng đi đến bên cạnh Thiên Song Song. Tạ Khuyển lúc này cũng không nói gì, hắn biết bên cạnh nàng có nhiều nam nhân, hắn chấp nhận rồi, đương nhiên hiện tại phải chấp nhận như thế này, dù sao sớm muộn gì hắn cũng sẽ phải đối mặt, sớm một chút chẳng phải tốt hơn sao.

Tạ Khuyển tham lam còn không chịu buông tha nàng, tiểu Khuyển Khuyển cứ muốn ở mãi trong Tiểu Song Song không rời, Thiên Song Song thấy vậy chỉ có thể kêu Bắc Thần Tử Yên tự giải phóng quần áo sau đó đến cạnh nàng.

-"Yên nhi, ngươi hảo suất" Thiên Song Song nhìn Bắc Thần Tử Yên dáng người không sai, chính là cái vạm vỡ người, đúng chuẩn người luyện võ, cơ bắp chắc nịt, sáu múi cơ hồ mạnh mẽ vô cùng.

Bắc Thần Tử Yên lần đầu bị người nhìn thấy mình không mảnh vải che thân có chút không quen, khuôn mặt bạo đỏ, như bé ngốc sợ mẫu thân một loại trời trồng đứng.

-"Đường đường là cái vương gia mà cũng mặt đỏ, giả vờ xử nam sao?" Tạ Khuyển khinh bỉ nói.

-"Tạ Khuyển ta chính là xử nam mắc chi phải giả vờ, miễn sao Song Song không ghét ta là được rồi" Bắc Thần Tử Yên bị Tạ Khuyển nói cảm thấy chói tay vô cùng, liền phản kháng, ủy khuất hề hề.

-"Hai ngươi đủ" Thiên Song Song chính là cái lão đạo uy nghiêm lên tiếng. Quét một cái mị nhãn đến Bắc Thần Tử Yên làm cho hắn trầm mê, cuối cùng hắn liền bất giác đi qua.

Bên dưới Tạ Khuyển hăng say làm việc, bên trên Bắc Thần Tử Yên bạc môi cùng Thiên Song Song day dưa, thô ráp bàn tay bắt đầu sờ soạng lên, hắn biết nàng thích phúc hắc, thích mặt dày, thích giảo hoạt, đương nhiên nàng thích phá hư nam nhân, nếu hắn không như vậy nàng chán hắn rồi sao. Nghĩ như vậy Bắc Thần Tử Yên tích cực hẳn lên.

Thiên Song Song bị Bắc Thần Tử Yên kích thích thở dốc không ngừng, chuông ngân tiếng động lại bị Bắc Thần Tử Yên cắn nuốt không thương tiếc.

Thô ráp bàn tay chà xát chà xát đầu nhũ hoa, xoa nắn xoa nắn cuối cùng buông ra cánh môi anh đào Bắc Thần Tử Yên hôn xuống cổ Thiên Song Song, linh lưỡi nhẹ nhàng trượt xuống ngực, rồi nhẹ nhàng lướt qua đầu hoa, gặm nhắm đầu nhụy, hai tay chơi đùa tà ác lên.

-"Yên nhi, ngươi thật đáng ghét" Thiên Song Song bị Bắc Thần Tử Yên làm cho toàn thân ngứa ngáy sôi trào lên.

Bắc Thần Tử Yên hôn xuống bằng phẳng bụng, lưỡi nhẹ nhàng lướt qua rốn nhỏ, càng hôn nàng hắn lại càng nóng, cơ hồ tiểu đệ đệ của hắn cứng rắn như sắt thép rồi.

-"Song Song, giúp ta" Bắc Thần Tử Yên lấy tay nhỏ bé của nàng đặt lên Tiểu Yên Yên.

Hảo nóng, hảo cứng rắn. Thiên Song Song thầm nghĩ, nàng giúp hắn xoa nắn làm cho hắn dục hỏa được dễ chịu một chút.

-"Ngô, Song Song tay hảo mềm mại" Bắc Thần Tử Yên bạc môi khen ngợi một câu. Thiên Song Song nhìn hắn nở nụ cười.

Tạ Khuyển thấy hai người tình cảm nồng đậm buồn bực vô cùng, mặc dù chiếm được chỗ đẹp nhưng hiện tại tình trạng không tốt. Hắn phải đổi chiến thuật.

Thấy Bắc Thần Tử Yên chiếm cứ một bên đồi thịt Tạ Khuyển lại lên chiếm một bên, hai nam nhân dày vò hai khối thịt nhỏ tà ác lên. Tạ Khuyển thấy nàng thõa mãn thở gấp tựa hồ rất vừa lòng.

Bắc Thần Tử Yên thấy phía dưới căn cứ bí mật không người giữ liền đi xuống. Hắn chưa từng chạm qua nữ nhân nga. Mặc dù vậy nhưng hắn sẽ không thua Tạ Khuyển.

Đôi mắt mơ hồ nhìn vào mê cung, đẹp làm sao. Bắc Thần Tử Yên cặp mắt như bị nơi huyền bí của Thiên Song Song hút hồn.

Thiên Song Song thấy Bắc Thần Tử Yên nhìn chằm chằm tiểu hoa huy*t đến ngốc cảm thấy ngượng ngùng vô cùng, đỏ mặt oán trách "Yên nhi, ngươi đừng có nhìn nữa"

Hắn nghe nàng lời nói liền tỉnh lại, nhưng là bị giọng nói mị hoặc cấp mê đi, cúi đầu chôn vào tiểu hoa huy*t, linh lưỡi xâm nhập vào liếm mút.

-"Song Song, hảo ngọt" Bắc Thần Tử Yên tấm tắc khen. Hành động của hắn thì lại làm cho nàng một trận thở dốc không ngừng.

-"Nga, Yên nhi. Nhĩ hảo ngứa" Thiên Song Song lại kiều mị ngân nga.

Tạ Khuyển lúc này tự nghĩ về sau phải học hỏi Bắc Thần Tử Yên chiêu này làm cho nàng phải thuần phục hắn, mặc dù vậy hắn cũng thấy kĩ thuật bản thân cũng không tệ.

Quay đầu thấy Thiên Song Song khuôn mặt lúc này ửng hồng mê người, diễm lệ vô cùng, Tạ Khuyển vừa nãy mềm nhũn hiện tại lại ngốc đầu lên.

-"Tiểu Song đôi, ngươi phải an ủi tiểu đệ đệ, hắn buồn" Tạ Khuyển không chờ Thiên Song Song phản khán liền lấy tay nhỏ bé đặt lên gậy th*t cực nóng xoa xoa. Lúc này hắn cảm thấy rất dễ chịu.

Bắc Thần Tử Yên nếm mật ngọt bị trầm luân cuối cùng hắn mới đem Tiểu Yên Yên xâm chiếm đi vào.

-"Ót Ót" Tiểu hoa huy*t lúc này bị Bắc Thần Tử Yên chọc ghẹo thủy nhi tràn đầy, dịch không ngừng tiết ra. Tiểu Yên Yên vừa đi vào liền tạo ra tiếng ọt ẹt nhưng là rất thoải mái.

Thủy nhi chính là một cái dầu bôi trơn không sai, tiểu Yên Yên mặc dù kích thước lớn nhưng rất dễ dàng đi vào.

-"Ân...A... Yên nhi, nhanh chút" Thiên Song Song rên rỉ lên, lúc này nàng chính là được Bắc Thần Tử Yên đem lên mây đi.

-"Hư hư" Bắc Thần Tử Yên cũng phấn khích lên, tốc độ ngày càng gia tăng, hai người phối hợp ngày càng nhuần nhuyễn chạm tới vui sướng.

Một bên Tạ Khuyển bị hai người kích thích không có chỗ phát tiết, ánh mắt nhiễm chút buồn bực.

-"Khuyển nhi ta giúp ngươi" Thiên Song Song chính là thấy rõ Tạ Khuyển buồn bã, liền giúp hắn an ủi an ủi.

Cơ hồ tay nàng không thể làm cho tiểu Khuyển Khuyển thõa mãn, cuối cùng nàng đành đem tiểu Khuyển Khuyển tiến vào miệng.

-"Ngô..." Ướt át cảm giác làm cho Tạ Khuyển một trận thoải mái, hắn cảm động vô cùng. Nàng là vì hắn mà dùng miệng nga. Tạ Khuyển trong lòng nhảy dựng lên.

Lúc đầu Tạ Khuyển đứng ngay đơ không dám cử động vì sợ làm tổn thương người ngọc, nhưng rồi hắn phát hiện có một chút thích thú.

Tạ Khuyển hơi hơi động đậy, đem tiểu Khuyển Khuyển ra ra vào vào, trầm luân trầm luân, hắn phát hiện thì ra cái miệng nhỏ nhỏ này cũng làm cho hắn trầm luân không thua kém.

Bắc Thần Tử Yên bên dưới day dưa tiểu mỹ huyệt, rong ruổi khắp nơi, một lúc sau nhấc một chân Thiên Song Song lên động thân tiến vào. Ẩm ướt tiểu mỹ huyệt bao trùm, kẹp chặt cảm giác cơ hồ làm hắn thất hồn lạc phách.

-"Song Song, ngươi chính là cái yêu nghiệt đày đọa ta" Bắc Thần Tử Yên không thể kiềm chế thốt lên.

Tạ Khuyển đương nhiên hiểu cảm giác của hắn, Thiên Song Song Tiểu Song đôi của hắn chính là cái yêu nghiệt làm bọn hắn trầm luân.