Nương Tử Của Lãnh Khốc Giáo Chủ

Chương 2: Từ hôn




Một ngày mới lại đến, mọi việc trong Kiểm Vân sơn trang vẫn diễn ra theo đúng trật tự của nó. Kể cả việc Hàn Nguyệt Chi đi đến Đào viên, đó cũng không còn là chuyệnlạ gì đối với người hầu ở đây nữa. Vì sao ư? Chính phu nhân tự tay mìnhtrồng những cây đào tại nơi đó.

Phu nhân rất thích hoa đào, Đàoviên là nơi mà cả gia đình trang chủ cùng nhau thưởng hoa nên đó là nơichứa nhiều kỷ niệm về phu nhân. Đã 5 năm sau sự việc kia, tất cả mọingười trong sơn trang đểu tránh đi ngang qua Đào viên vì chỉ cần đingang qua đó, mọi người đều sẽ nhớ đến phu nhân. Sau khi Hàn Nguyệt Chitrở về, việc nàng làm đầu tiên chính là chạy đến Đào viên.

Tất cả những ký ức về mẫu thân tại Đào viên đều trở về khiến nàng không thểkiềm chế được nữa, hai hàng nước mắt cứ thế trào ra. Nàng cứ khóc, khócmãi cho đến khi Hàn Minh cùng Hàn Khiết Nam tiến đến, nàng mới thôikhóc. Đào viên từ nơi khiến cho mọi người cảm thấy hạnh phúc, đã trởthành nơi cấm kị trong lòng Kiểm Vân sơn trang.

Đôi lúc, Hàn Minh và Hàn Khiết Nam cũng đến Đào viên, nhưng chỉ một khắc sau họ sẽ rờiđi. Còn đối với Hàn Nguyệt Chi, cứ mỗi lần thức dậy sau cơn ác mộng,nàng sẽ đến Đào viên.

" Vân nhi, ngươi ra ngoài đi, ta muốn ở đây một mình "

" Nô tỳ lui xuống trước, nếu tiểu thư cần gì xin cứ gọi nô tỳ ". Vân nhi lui xuống với vẻ mặt chần chừ.

" Mẫu thân, Chi nhi lại đến thăm người đây. Dạo gần đây Chi nhi không đến thăm mẫu thân, người rất cô đơn phải không? ". Nàng ngồi dưới gốc câyđào lớn nhất, cứ thế lầm bầm nói chuyện một mình.

" Hôm nay giấcmơ đó lại đến, dù cho Chi nhi có cố kiên cường đến đâu nhưng mỗi khi nótìm đến, Chi nhi vẫn không thể quên nó được. Có phải Chi nhi vô dụng lắm không? Khiến cho mẫu thân vì Chi nhi mà hy sinh tính mạng. Phụ thâncùng ca ca đã nói không phải là lỗi của Chi nhi, nhưng Chi nhi vẫn không thể không tự trách mình. Nếu lúc đó Chi nhi không ham chơi thì đã không bị địch nhân bắt, người cũng sẽ không rời khỏi nhân gian sớm đến nhưvậy "

Nàng càng nói, hai dòng nước mắt không tự chủ được lại càng chảy ra. Hàn Nguyệt Chi coi việc đi đến Đào viên sau khi gặp ác mộngnhư một sử trừng phạt bản thân. Cơn ác mộng kia khiến nàng nhớ đến những ngày tháng tối tăm đó, còn ở Đào viên, nàng sẽ lại nhớ đến những lúcvui vẻ mà mọi người trong nhà bên cạnh nhau.

Hai tâm trạng khácnhau khiến cho tâm của nàng càng day dứt hơn, vì ý niệm bản thân chínhlà tội nhân khiến cho mẫu thân mất đi, cũng như tiếng cười đầy ghê tởmcủa kẻ thù.

Hàn Minh cùng Hàn Khiết Nam đã nhiều lần nói chuyện hòng giúp cho nàng bỏ đi ý niệm đó, nhưng càngnói, càng khiến cho Hàn Nguyệt Chi ray rứt hơn. Do đó, họ chẳng thể làmgì hơn ngoài giúp nàng tỉnh dậy sau cơn ác mộng, và để nàng dằn vặt bảnthân vì tội lỗi của mình.

Lúc đang chìm sâu vào trong ký ức, Vân nhi từ bên ngoài đi vào chấm dứt lời tự trách của Hàn Nguyệt Chi.

" Tiểu thư, bên phía trang chủ cho người tới thông báo, nói là Bạch công tử đến bái phỏng "

" Là Bạch công tử sao, ta biết rồi ". Nàng nở một nụ cười tự giễu rồiđứng lên sửa soạn lại y phục đã có chút loạn rồi đi về phía đại sảnh.

Còn ở đại sảnh, không khí nơi đây rất căng thẳng. Hàn Minh đang ngồi ở vịtrí chủ vị với vẻ mặt tức giận, còn phía dưới là bạch y nam tử với vẻmặt bình thản vẫn đang uống ly trà cầm trên tay. Nếu như chỉ nhìn vẻ mặt thì ai cũng sẽ ngộ nhận bạch y nam tử mới là gia chủ ở đây.

"Bạch công tử, ta nói lại một lần nữa, ta không chấp nhận việc giải trừhôn ước. Đây là hôn ước do đích thân gia mẫu của công tử định ra vớichúng ta. Bây giờ công tử muốn nói là giải trừ hôn ước, ít nhất công tửcũng nên cho ta một lý do chính đáng, còn không thì chuyện giải trừ hônước công tử cũng không cần nhắc lại nữa ". Hàn Minh nói với vẻ mặt đầytức giận.

" Vậy vãn bối xin nói thẳng. Hàn trang chủ, 5 năm trước Hàn tiểu thư bị bắt cóc, phải mất 1 năm sau mới được giải thoát. Bảnthân ta cũng có nhiều nghi vấn, không biết trong 1 năm đó đã xảy rachuyện gì? Mong Hàn trang chủ có thể có thể giải tỏa thắc mắc của vãnbối "

Trong mắt Hàn Minh thoáng hiện qua một tia kinh ngạc, nhưng rất nhanh ông đã che dấu sự kinh ngạc đó.

" Bạch công tử, đây chính là lý do mà công tử muốn hủy hôn ước sao? Trong suốt 1 năm đó nữ nhi của ta bị địch nhân bắt đi, hơn 1 năm sau ta mớigiải thoát được, đây là chuyện mà mọi người trong giang hồ. Vì sao côngtử lại muốn biết chuyện trong 1 năm đó "

" Không giấu gì Hàntrang chủ, theo một tin tức mà ta biết, ngay sau khi Hàn tiểu thư bị bắt đi, sau 3 ngày đã được giải cứu rồi. Nếu như vậy, thì tại sao sau 1 năm Hàn tiểu thư mới trở về Kiểm Vân sơn trang ? Hàn trang chủ, xin ngàicho vãn bối một lời giải đáp ". Bạch y nam tử nói với vẻ mặt bình thản,nhưng trong mắt lại không giấu được vẻ khinh thường đối với Hàn NguyệtChi.

" Bạch Thiên Chính, nếu huynh còn là huynh đệ tốt của ta,thì huynh hãy rút lại lời vừa mới nói đi ". Hàn Khiết Nam vội đứng lênnói, trên mặt đầy vẻ lo sợ.

" Chuyện ta hỏi vốn chỉ cần một câutrả lời là được, việc gì mà huynh cứ phải giấu? Hôm nay ta nhất quyếtphải làm cho rõ chuyện này, Bạch Thiên Chính ta cũng không muốn lấy mộtthê tử không giữ được thân mình "

" Nếu như Bạch công tử đã muốn giải trừ hôn ước, vậy phụ thân hãy ưng thuận đi ". Hàn Nguyệt Chi từ ngoài bước vào.