Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 87




CHƯƠNG 87

Lúc xuống dưới tầng, Tống An Kỳ kích động kéo hai tay của Tiêu Diệp Nhiên: “Tiêu Diệp Nhiên, cậu may mắn thật đó, Cố Mặc Đình đã muốn mời cậu đến Hoàng Đình, cậu còn có gì phải suy nghĩ nữa? Cậu nên đồng ý luôn chứ, một cơ hội tốt như vậy, không biết là có bao nhiêu người ngưỡng mộ cậu muốn chết luôn à?”

“Tớ không cần nhé, ở Thời Thụy đã phải tranh chấp với người khác nứt đầu mẻ trán rồi, đến Hoàng Đình, chỉ sợ đến tro bụi cũng chẳng còn.”

Tiêu Diệp Nhiên lắc lắc đầu, gương mặt tỏ vẻ không đồng tình.

Tống An Kỳ hận không thể rèn sắt thành thép: “Đúng là không có tiền đồ, cạnh tranh kịch liệt thì sợ gì chứ? Với năng lực của cậu, muốn có thể đứng vững ở đó, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi. Tiêu Diệp Nhiên, cậu đúng là khiến tớ ghen tị muốn chết mà, nếu Cố Mặc Đình mà nói với tớ như vậy, tớ sẽ chẳng nói gì cả mà đi theo anh ta luôn.”

“Vâng, tính mê trai của cậu, tớ cũng chẳng ngăn nổi.”

Tiêu Diệp Nhiên bật cười không thôi, nhưng cô lại có chút tò mò, nếu như Tống An Kỳ biết được cô gả cho Cố Mặc Đình thì sẽ như thế nào.

“Người may mắn như cậu không thể hiểu được nỗi khổ của người khác.”

Hai người vừa đi vừa đấu khẩu với nhau, cuối cùng cũng ra được hội sở, chuẩn bị ra đường bắt xe.

Kết quả, một chiếc Ferrari màu đen đột nhiên dừng lại ở trước mặt hai người, sau đó cửa xe hạ xuống, giọng nói trầm thấp của một người đàn ông vang lên: “Lên xe.”

“Haiz, miễn được tiền xe tối nay rồi.”

Dường như Tiêu Diệp Nhiên sớm đã ngờ tới, cô kéo Tống An Kỳ, nhanh chóng lên xe.

Tống An Kỳ vẫn chưa kịp phản ứng lại, cho đến khi cửa xe đóng lại, mới đột nhiên trừng lớn mắt, nhìn sang người đàn ông ngồi bên cạnh Tiêu Diệp Nhiên.

Là Cố Mặc Đình!

“Cố Cố Cố…”

Tống An Kỳ lắp bắp liên tục, không thể nói được một câu hoàn chỉnh, sắc mặt tỏ vẻ khó tin.

“Xin chào.”

Cố Mặc Đình khẽ gật đầu với Tống An Kỳ, xem như chào hỏi.

Tống An Kỳ có chút cảm giác được quan tâm mà cảm thấy lo sợ, vội nói: “Chào… chào tổng giám đốc Cố.” Sau đó, ánh mắt hoang mang nhìn Tiêu Diệp Nhiên, ý thức của cô vẫn có chút mơ màng.

Tiêu Diệp Nhiên buồn cười, giương cao khóe miệng, chỉ vào Cố Mặc Đình nói: “Giới thiệu với cậu một chút, đây là chồng của mình, Cố Mặc Đình.”

Tống An Kỳ: “…”

Trong xe yên tĩnh trọn vẹn một phút, vẻ hoang mang trên mặt Tống An Kỳ cũng dần dần chuyển sang kinh ngạc, sau đó là vẻ chấn động, cuối cùng mắt chữ O miệng chữ A.

“Vậy nên… người chồng thần bí của cậu là… tổng giám đốc Cố?”

Tống An Kỳ ngơ ra một lúc lâu, cuối cùng cũng tìm lại được giọng nói của mình.

“Đúng vậy.” Tiêu Diệp Nhiên nghiêm túc gật đầu.

“…”

Tống An Kỳ lại im lặng một lần nữa, nhưng vài giây sau, ánh mắt cô đột nhiên trở nên kích động.

Đúng là không thể tin được!