Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 63




CHƯƠNG 63

“Chậc chậc, hàng cao cấp à nha! Mắt nhìn của ông anh tôi quả nhiên tuyệt đỉnh. Nữ minh tinh mới của công ty đấy nhỉ? Đúng là hợp khẩu vị của anh đây mà.”

Cậu ba ca ngợi một tiếng, lập tức cao hứng sải bước về phía bóng hình xinh đẹp kia.

“Cậu ba, không được, người đó là…”

Tô Lân cả kinh, định ngăn lại nhưng đã muộn rồi.

“Xin chào!”

Một lời chào vừa lịch sự vừa ra vẻ, kèm theo bộ mặt tươi cười thương hiệu, chỉ trong chốc lát, cậu ba đã đứng ngay trước mặt Tiêu Diệp Nhiên.

Tiêu Diệp Nhiên ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn thấy trước mắt không biết tự lúc nào xuất hiện một người đàn ông vô cùng khôi ngô tuấn tú. Nét mặt có ba phần ngang ngược, ba phần không đứng đắn, lại còn vài phần phóng đãng, đôi mắt đào hoa mang nét cười, toàn thân toát ra vẻ quyến rũ mê người.

Tiêu Diệp Nhiên ngây người một hồi, cô chớp mắt rồi điềm tĩnh hỏi: “Có chuyện gì?”

“Không có gì, chỉ là vừa nãy đi ngang qua vô tình nhìn thấy cô ngồi một mình ở đây, bị thu hút bởi khí chất độc đáo ở cô nên mới đặc biệt đến làm quen. Không biết quý danh cô là gì?”

Cậu ba nhìn Tiêu Diệp Nhiên đầy mong đợi, nụ cười trên mặt càng thêm rạng rỡ khiến người ta có cảm giác lóa mắt.

Tô Lân: “…”

Tiêu Diệp Nhiên: “…”

Như này là cô đang được người ta bắt chuyện đó ư?

Hơn nữa lại còn là được một người đàn ông đẹp hơn cả con gái bắt chuyện nữa chứ?

“Cậu ba, tôi khuyên cậu sớm dẹp bỏ ý nghĩ này đi, tổng giám đốc sẽ tức giận đó.”

Tô Lân tiến tới nghiêm túc khuyên nhủ, mồ hôi lạnh lấm tấm trên trán.

“Sợ gì chứ? Dễ gì có một cô gái khiến tôi yêu thích đến thế này. Làm quen một chút thôi mà, chút nữa nói với ông anh một tiếng, anh ấy chắc sẽ không ý kiến gì đâu.” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Cậu ba không chút bận tâm vẫy vẫy tay, lại bày ra nụ cười mê hoặc chết người nói với Tiêu Diệp Nhiên: “Chào cô gái, tôi tên là Cố Thanh Chiêu. Tôi không có ác ý gì với cô đâu, thật tình là chỉ muốn làm quen chút thôi à.”

“…”

Lúc này trong lòng Tô Lân đã muốn sụp đổ luôn rồi.

Nội tâm anh đang gào thét, cậu ba à, người cậu bắt chuyện là chị dâu cậu đó biết không hả?

Cố Thanh Chiêu hoàn toàn không nhận ra được ánh mắt rối bời của Tô Lân, vẫn nhiệt tình nhìn Tiêu Diệp Nhiên như cũ.

Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy thích thú với biểu cảm khác nhau của hai người, cô mỉm cười với Cố Thanh Chiêu: “Xin chào, tôi họ Tiêu.”

Nụ cười đẹp như hoa nở của cô khiến Cố Thanh Chiêu chấn động đến lóa cả mắt: “Thì ra là cô Đường, họ rất đẹp, nụ cười của cô cũng ngọt như đường vậy đó.”

Tô Lân: “…”

Anh dường như đã nhìn thấy được cảnh tượng tổng giám đốc giết người bằng ánh mắt như thế nào rồi.

Lát nữa mà có ai mất khúc xương nào thì đấy nhất định không phải lỗi do anh đâu, nhất định không phải là lỗi do anh…