Nói thật là làm người thì đều đặt lợi ích của mình lên trên hết.
Mặc dù bọn họ được Cố Tống Vy mua chuộc, nhưng mà nếu Tiêu Diệp Nhiên thật sự có khả năng phát triển Tiêu thị lên một bậc thì bọn họ cũng không phải không có khả năng vừa ra trận đã quay lưng.
Lợi ích của bản thân quan trọng hơn tất cả.
Dường như Cố Tống Vy cũng đã ý thức được điểm này, nói một cách dứt khoát: "Tôi nghĩ mọi người tới tham gia đại hội cổ đông này chắc hẳn không phải tới xem tài liệu. Tôi thấy chúng ta nên vào vấn đề chính của buổi họp ngày hôm nay. ngay lập tức, bỏ phiếu bầu ra chủ tịch mới thích hợp nhất cho Tiêu thị."
Cả phòng hoàn toàn yên tĩnh.
Ngay khi Cố Tống Vy cho rằng không ai bất đồng ý kiến đối với mình thì đột nhiên có một giọng nói vang lên:
"Diệp Nhiên, Hoàng Đình muốn hợp tác với Tiêu thị?"
Giọng nói mang theo sự vui mừng và cả chờ mong, là của ông Trần.
"Đúng vậy, bác Trần, tổng giám đốc Cố của Hoàng Đình đã đồng ý với cháu, chỉ cần cháu được làm chủ tịch mới của Tiêu thị thì anh ấy sẽ hợp tác với chúng ta”
Lời này vừa nói ra, toàn phòng đều kinh ngạc.
Những người còn lại nhanh chóng lật lại tài liệu xem có giống như ông Trần nói không, trên bản kế hoạch này đúng là có mục hợp tác với Hoàng Đình.
Bây giờ Tiêu Diệp Nhiên lại xác định kế hoạch này là thật, mọi người ai cũng đều thấy kích động.
Hoàng Đình, có thể nói là tập đoàn số một số hai không chỉ trong nước mà còn cả Châu Á, trước đây, Tiêu thị có mơ cũng không dám nghĩ là được hợp tác với Hoàng Đình, nhưng bây giờ không cần nằm mơ nữa mà là sự thật, không có ai là không xao động cả.
"Như Sơ, đây là sự thật sao? Tổng giám đốc Cố thật sự đồng ý"
Có người vẫn không dám tin, dù sao cánh cửa của Hoàng Đình cao như vậy, ông ta chỉ sợ là Tiêu Diệp Nhiên vì muốn. tranh được cái ghế chủ tịch mà tung hỏa mù.
"Nhất định là giả. Chỉ dựa vào cô ta thì sao có thể thuyết phục được tổng giám đốc Cố hợp tác với Tiêu thị được, cứ đợi kiếp sau đi!"
Cố Tống Vy nghe tin Hoàng Đình muốn hợp tác với Tiêu thị, cũng bị làm cho khiếp sợ, trong lòng lập tức luống cuống, nhưng nghĩ lại ngay cả một người bình thường Cố Mặc Đình cũng khó tiếp xúc, thì sao Tiêu Diệp Nhiên có khả năng qua lại được?
Cho nên, cô ta lập tức tỉnh táo lại, bây giờ cô ta ngược lại muốn xem xem Tiêu Diệp Nhiên làm sao che lấp được cái này.
Đối mặt với câu hỏi, Tiêu Diệp Nhiên không chút hoang mang, cô cười, sau đó lấy một chiếc USB trong túi xách ra, nắm ở trong tay: "Đây là video tổng giám đốc Cố đặc biệt quay lại, nếu mọi người không tin thì chúng ta có thể mở ra xem”
Sáng sớm ngày hôm đó, Tiêu Diệp Nhiên và Cố Mặc Đình đang ăn sáng, đột nhiên, Cố Mặc Đình lấy ra một chiếc USB. đặt trước mặt cô.
Tiêu Diệp Nhiên nhìn chiếc USB màu đen kia, sau đó ngẩng lên nhìn anh với ánh mắt khó hiểu: “Đây là gì?”
“Một clip.”
Cố Mặc Đình nhàn nhạt đáp.
“Clip?” Tiêu Diệp Nhiên nhíu màu, cầm chiếc USB lên ngắm nghía rồi lại ngước mắt lên nhìn anh: “Clip gì thế?”
“Clip anh quay, có thể giúp em trong cuộc họp cổ đông hôm nay: