Tiêu Tiêu nghiêng người đưa tay ôm lấy Tiêu Diệp Nhiên, làm nũng nói: “Nhiên Nhiên, An Kỳ khi dễ tớ”
Nói xong, cô dùng ánh mắt tội nghiệp nhìn chằm chằm Tống An Kỳ.
Được rồi. Tống An Kỳ nhịn không được bật cười: “Sau này tớ không nói nhiều, tránh khỏi cậu nói tớ khi dễ cậu” Tiêu Diệp Nhiên cười cười, sau đó chuyển hướng, hỏi: “Khó được ba người đi đu đưa, chúng ta đi ăn cái gì đi?” “Tớ đều ok” Tiêu Tiêu nhún vai, thái độ tùy ý.
“Tớ cũng ok hết, không kén ăn. “Tống An Kỳ thái độ cũng vậy.
Tiêu Diệp Nhiên nâng trán than nhẹ: “Thật sự là thua với các cậu”
Tiêu Tiêu cùng Tống An Kỳ nhìn nhau cười một tiếng, trăm miệng một lời nói: “Chúng mình đi ăn canh chua cá đi?
Tiêu Diệp Nhiên cười: “Được,đi ăn canh chua cá.”
Ba cô nhìn nhau, không hẹn mà cùng cười ra tiếng.
“Kỳ thật chúng ta vẫn rất ăn ý đây chứ” Tiêu Tiêu bên cạnh nổ máy xe nói.
“Còn phải n‹ nh cảm bao nhiêu năm của chúng ta” Tống An Kỳ kiêu ngạo hơi ngước căm.
Tiêu Diệp Nhiên cười cười không nói gì.
Lúc này, Tống An Kỳ giống như nghĩ đến cái gì, quan tâm nhìn Tiêu Diệp Nhiên, hỏi: “Nhiên Nhiên, còn đau không?” Tiêu Diệp Nhiên cười một tiếng, “Không đau”
Đang chuyên tâm lái xe Tiêu Tiêu nghe được các cô nói chuyện, phân tâm quay đầu nhìn hai người, buồn bực hỏi: “Cái gì có đau hay không?”
“Cậu không nói cho Tiêu Tiêu hả?” Tống An Kỳ kinh ngạc nhướng mày.
“Không” Tiêu Diệp Nhiên lắc đầu.
“Nói cho tớ cái gì? Các cậu có phải giấu diếm tớ chuyện gì không?”
Thừa dịp chờ đèn xanh đèn đỏ, Tiêu Tiêu một cái tay nằm ngang ở trên tay lái, nghiêng người, đôi mắt nheo lại, lộ ra một tia nguy hiểm.
Tống An Kỳ nhìn Tiêu Diệp Nhiên, sau đó chậm chậm rãi nói: “Chính là hôm qua Nhiên Nhiên ở công ty bị người bắt nạt”
?I” Vừa nghe thấy bạn thân của mình bị ức hiếp, Tiêu Tiêu lập tức trở nên kích động, đến giọng nói cũng cao hơn mấy lần. “Phải đó, là cái cô Lại Tiểu Lan ấy đấy. Cô ta cố tình kéo tóc Diệp Nhiên, hại Diệp Nhiên bị phỏng nước sôi”
“Diệp Nhiên có bị làm sao không?”
Vừa nghe nói Diệp Nhiên bị bỏng, Tiêu Tiêu đã cảm thấy lo lắng vô cùng, cô vội vàng cất tiếng hỏi.
Tiêu Diệp Nhiên đáp nhẹ nhàng: “Không sao đâu, chỉ bị phỏng nhẹ thôi”
Tiêu Tiêu thở phào: “May mà chỉ bị phỏng nhẹ thôi đ: Có ” Cô cắn răng, ánh mắt trở nên lạnh lùng: “Chắc. chắn tớ sẽ không để cho con ả đê tiện Lại Tiểu Lan đó sống yên đâu”
“Cậu muốn làm gì cô ta? Bây giờ người ta là trợ lý của giám đốc rồi” Tống An Kỳ nói với giọng lạnh lùng.
“Trợ lý của giám đốc?!” Tiêu Diệp Nhiên vốn không lên công ty làm việc, cô không hề biết sự thay đổi nhân sự, bởi thế vừa nghe thấy thế, cô hơi sững sờ.