Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 320




Tiêu Diệp Nhiên nhìn cốc trà trong tay, tiếc hận nhếch môi nói.

“Nhưng đó là nước sôi tớ mới rót”

Tống An Kỳ nhìn thấy dáng vẻ hoảng hốt sợ hãi của mấy người phụ nữ này, mặc dù rất sảng khoái, nhưng cô cũng sợ làm người ta bị bỏng, như vậy chắc chăn sẽ căn lấy Diệp Nhiên không buông.

“Yên tâm đi, hất nước như vậy cũng sẽ không nóng quá, cùng lắm là da bị nóng đỏ mà thôi”

Tiêu Diệp Nhiên nói vô cùng hời hợt, khóe mắt Tống An Kỳ giật giật, cô gái này sau khi ở cùng với Tổng giám đốc Cố, lại có thể làm ra chuyện vừa ác vừa chuẩn, không chút nương tay như thế này, thật không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu nữa.

“Tiêu Diệp Nhiên, cô điên rồi?” Lại Hiểu Lan tức giận thở hổn hển chỉ thẳng vào mũi Tiêu Diệp Nhiên mắng.

Vì Lại Tiểu Lan đứng trên đầu, phần lớn nước đều vẩy vào cánh tay cô ta, da trên cánh tay cô ta đều đỏ ửng lên.

Vì vậy, cô ta tức giận đến mức muốn xé xác Tiêu Diệp Nhiên.

“Như cô đã thấy, tôi điên rồi, chính là loại đã điên thì sẽ không để ý đến hậu quả, cô không chịu nổi”

Tiêu Diệp Nhiên cong môi cười lạnh: “Lại Tiểu Lan, tốt nhất cô đừng bắt nạt An Kỳ, nếu không...”

Tiến lên một bước đến gần Lại Tiểu Lan, dùng giọng nói chỉ hai người bọn họ mới có thể nghe thấy: “Tôi sẽ không tha cho cô.”

Nói xong, cô lạnh lùng liếc mắt nhìn Lại Tiểu Lan, sau đó xoay người kéo tay Tống An Kỳ dời đi.

Nhìn thấy Lina đang đứng ở cửa phòng làm việc của mình, Tiêu Diệp Nhiên kéo Tống An Kỳ đi đến.

“Giám đốc, chúng tôi muốn xin nghỉ”

Lina liếc nhìn các cô, lại nhìn về phía mấy người Lại Tiểu Lan, chau mày: “Các cô lại âm ï cái gì?”

“Giám đốc, thật ra.. ”

Tống An Kỳ định giải thích, lại cảm giác thấy Diệp Nhiên đang bóp tay mình, cô lập tức im lặng, không nói tiếp nữa.

“Thật ra cái gì?” Lina hỏi tới.

“Giám đốc, thật ra không có gì. Cô cũng biết Phó giám đốc Lại và tôi vẫn luôn không hợp nhau, vì vậy ầm ï mấy. câu"

“Hóa ra là như vậy”

Lina biết rất rõ Lại Tiểu Lan luôn nhằm vào Tiêu Diệp. Nhiên, vì vậy cũng không hỏi nhiều nữa mà chấp nhận lời nói dối của cô.

“Cảm ơn cô, Lina”

Tiêu Diệp Nhiên nở một nụ cười cảm kích với cô ta, cô ta chỉ mỉm cười mà không nói gì.

"Diệp Nhiên, giám đốc cũng là người tốt."

Sau khi ngồi lên taxi,

Tống An Kỳ nói với vẻ xúc động.

Trước đó, mấy lần Lại Tiểu Lan muốn hãm hại Diệp Nhiên, nếu giám đốc là kẻ ngốc giống như Lại Tiểu Lan, thì có lẽ bây giờ Diệp Nhiên đã rời khỏi Thời Thụy.

"Lina cũng không tệ" Đối với việc Lina giúp đỡ mấy lần, trong lòng Tiêu Diệp Nhiên vẫn rất cảm động. Có cơ hội phải nói với Tử Dục một chút, có lẽ có thể để cho Lina thăng chức.