Tiêu Diệp Nhiên lạnh lùng ném cho Tô Nhã An một câu. cảnh cáo lại thu lại tâm mắt, sau đó đẩy cửa rời đi trong ánh mắt gần như giết người của Tô Nhã An.
Cô dùng hành động nói cho Tô Nhã An biết: Tôi! Tiêu Diệp Nhiên! Căn bản căn bản không để cô vào trong mắt. "Tiêu Diệp Nhiên, tôi phải giết cô!"
Tô Nhã An giận điên lên, bởi vì phãn nộ mà gương mặt được trang điểm xinh đẹp trở nên hơi dữ tợn.
Chuyện Tiêu Diệp Nhiên xông vào văn phòng tổng giám đốc đã nhanh chóng được truyền khắp bên trong công ty. Tất cả mọi người kinh ngạc tới ngây người trước hành động to gan lớn mật này của cô, ánh mắt nhìn cô cũng đầy sửng sốt. Tống An Kỳ nói: "Bây giờ cậu cực nổi trong công ty chúng †a đấy. Tô Nhã An kia chắc hẳn không giữ được mặt mũi nữa, đã hận cậu muốn chết rồi." "Tớ biết” Tiêu Diệp Nhiên mỉm cười không để ý. Khi đi tìm Tô Nhã An, cô đã đoán được cảnh tượng này
Ì.
"Mấy hôm trước, người phụ nữ kia vẫn không có hành động gì, chỉ sợ tiếp theo sẽ tới thật đấy, cậu cũng phải cẩn thận”
Tống An Kỳ quan tâm nhắc nhở.
Bây giờ cô ấy sẽ không quan tâm loạn giống như trước đây nữa. Bởi vì cô ấy biết, Tiêu Diệp Nhiên làm việc gì cũng có tính toán của mình, cho dù thật sự bị người khác bắt nạt tới trên đầu, cô cũng có thể dùng thủ đoạn càng cứng rắn hơn để phản kích lại.
"Không sao, tớ có thể đối phó được”
Tiêu Diệp Nhiên gật đầu, trong lòng cảm thấy rất ấm áp khi được bạn tốt quan tâm như vậy.
Hai người đang nói chuyện, bên ngoài bộ phận truyền thông đột nhiên truyền đến tiếng ầm ï. Ngay sau đó, một đồng nghiệp nữ trong bộ phận chạy vào nói với vẻ mặt đầy kích động: "Chủ tịch mới đến thị sát, mọi người mau ngồi cho đàng hoàng đi."
Lời này vừa nói ra thật chẳng khác nào tiếng xét giữa đất bằng, tiếng nổ nhanh chóng lan tràn trong cả bộ phận. Ngay lập tức, phái nữ trong cả bộ phận truyền thông đều sôi trào.
"Nhanh xem giúp tôi, tôi trang điểm có đều không thế?" "Tiểu Trương, cho tôi mượn lọ nước hoa của cô tí!" "Đáng chết, phấn nền của tôi đâu?"
Khi hai người Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ nhìn thấy cảnh tượng như vậy, quả thật là trợn mắt há hốc mồm. Đám phụ nữ này... đúng thật là... mê trai hơi đáng sợ đấy! “Các người làm gì vậy?"
Lúc này, Lina cũng bị kinh động, đi từ trong văn phòng ra, thấy nhân viên phía dưới đều vội vàng trang điểm thì lập tức nghiêm mặt lại mắng: "Tất cả đều trở lại chỗ ngồi của mình ngay co tôi."
Một đám phụ nữ sợ đến mức vội vàng thu tay lại, nhưng gương mặt vẫn không ngừng đỏ lên giống như thiếu nữ đang yêu.