Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 297




Ở đây là khu danh lam thắng cảnh tự nhiên trong thành phố Bắc Ninh, tổng thể xung quanh là nước trong núi xanh, bởi vì vị trí của nó nằm ở ngoại ô thành phố, bên cạnh còn có khu biệt thự nổi tiếng nên có không ít bộ phim truyền hình, còn cả quay quảng cáo đều sẽ tới bên này lấy cảnh.

Tân Ý Tiêm quay chính là quảng cáo trang sức, đoàn làm phim mời rất nhiều vệ sĩ tới đây để bảo vệ, đề phòng đồ trang sức bị đánh cắp.

Khi Tiêu Diệp Nhiên đến đây, Tân Ý Tiêm đang mặc một chiếc váy cưới, ngồi trong một chiếc thuyền nhỏ trên mặt hồ tạo dáng.

Trên người cô ta đeo rất nhiều đồ trang sức đắt tiền, có dây chuyền, nhẫn, vòng tay, vòng tai, vương miện, toàn thân thoạt nhìn lập lòe ánh sáng, đường cong trên cơ thể tuyệt đẹp được phác họa ra làm ánh mắt của không ít nhân viên xung quanh đều sáng lên.

Sau khi Tiêu Diệp Nhiên ở bên bờ nhìn một lúc, lại đi thẳng qua tìm trợ lý của Tần Ý Tiêm để nói rõ chuyện phỏng vấn.

"Thời Thụy không còn ai sao? Sao có thể phái cô tới chứ? Công việc của Ý Tiêm nhà chúng tôi n rộn, lại không muốn gặp một số người làm ảnh hưởng tới tâm trạng. Nếu Thời Thụy không có phóng viên nào khác, vậy phiền cô về đi, chúng tôi không chấp nhận cuộc phỏng vấn lần này:

Lý Tiểu Nam - trợ lý của Tần Ý Tiêm nói chuyện đặc biệt không khách sáo, mắng thẳng thừng vào mặt Tiêu Diệp Nhiên, rất rõ ràng vẫn còn nhớ mối hận trước kia.

Tiêu Diệp Nhiên không khỏi khế nhíu mày, cố kiên nhẫn nói: "Cô Lý, từ công ty chúng tôi đến đây cũng mất bốn mươi phút đi đường. Nếu cô muốn đổi người cũng không sao. Nhưng cô Tân Ý Tiêm có nhiều thời gian như vậy sao? Nếu không có, vậy còn không bằng hợp tác với tôi." "Hừ, ai biết cô có thể viết tin tức linh tinh gì gây bất lợi cho Ý Tiêm không. Dù sao chuyện này không thể thương lượng, hoặc là cô đi, hoặc là đừng phỏng vấn nữa, chỉ đơn giản như vậy thôi"

Lý Tiểu Nam nói xong cũng không chờ Tiêu Diệp Nhiên trả lời, đã hất mặt rời đi.

Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi, dường như đã sớm đoán được. kết quả này, nên không còn cách nào đành phải đi gọi điện thoại cho một số phóng viên phía dưới, bảo các cô ấy tới thay mình.

Nhưng điều làm cô không ngờ được chính là cấp dưới vẫn thường do cô quản lý lại đồng loạt từ chối cô.

Cô hỏi thăm nguyên nhân thì tất cả mọi người trả lời: "Xin lỗi Phó giám đốc, tổng giám đốc phái chúng tôi làm nhiệm vụ khác, chúng tôi không qua được đâu."

Tiêu Diệp Nhiên cuối cùng đã hiểu.

Hóa ra chuyện cô tới phỏng vấn Tần Ý Tiêm là do Tô Nhã An sắp xếp.

Người phụ nữ kia cuối cùng đã không nhịn được mà ra †ay rồi sao? Cô ta biết cô và Tân Ý Tiêm từng có mâu thuẫn, cho nên cố ý đưa mình tới cho Tân Ý Tiêm sỉ nhục.

Quả nhiên là tính toán giỏi đấy!

Nhưng Tiêu Diệp Nhiên cô làm sao có thể dễ bị đuổi đi như vậy được?

Tiêu Diệp Nhiên cười lạnh một tiếng, lại tìm đến Lý Tiểu Nam: "Cô để cho tôi gặp mặt Tân Ý Tiêm một lần đi!"

Lý Tiểu Nam liếc nhìn Tiêu Diệp Nhiên với vẻ mất kiên nhẫn, nói: "Ý Tiêm là người cô nói gặp là có thể gặp được sao? Không phải tôi đã nói là không chấp nhận để cô phỏng vấn à? Sao cô còn chưa đi thế?"

"Tôi cũng chỉ muốn hoàn thành công việc của tôi thôi, vẫn mong cô Lý châm chước một chút."

Tiêu Diệp Nhiên rất cố gắng kiên nhẫn nói.

Lý Tiểu Nam lại lập tức nổi giận: "Sao con người cô đáng ghét như vậy nhỉ? Cô có tin tôi gọi điện thoại đến công ty các cô để kiện cô không?"

Một câu uy hiếp đã hoàn toàn mài hết tính tình tốt đẹp của Tiêu Diệp Nhiên.

"Cô Lý, hi vọng cô có thể chịu trách nhiệm cho quyết định này của cô, đừng bởi vậy mà hại Tần Ý Tiêm mới tốt”

"Cô nói vậy là có ý gì?"

Lý Tiểu Nam nghe được lời nói đột nhiên này của Tiêu Diệp Nhiên thì sắc mặt không ngừng thay đổi.