Một lúc lâu sau anh mới trả lời: “Bởi vì em là vợ anh, sự Tồn tại của anh, chính là để em dựa vào lúc em mệt mỏi, lúc em cần được bảo vệ. Nếu như có thể thì anh càng mong em đừng hiếu thắng như thế. Anh mong vợ anh được vui vẻ. Ngày trước em một thân một mình, bọn họ có thể tùy tiện bắt nạt, bây giờ em là vợ anh, anh sẽ dùng hết sức mình thương em, bảo vệ em, không để người khác động chạm đến em."
Giọng nói nhỏ của người đàn ông đầy từ tính, như một cây búa nặng mạnh mẽ đập vào lòng cô.
Một loại tình cảm nồng nàn khó tả, như vắt mì đã lên men không ngừng nở ra, cuối cùng sắp làm cho trái tim cô chống đỡ không nổi.
Cô ở độ tuổi đẹp nhất, gặp được loại phản bội thê thảm nhất.
Nhưng cô cũng ở độ tuổi tốt nhất, gặp được một người tốt nhất.
Trước đây, cô luôn cảm thấy ông trời bất công với mình, nhưng giờ cô lại cảm thấy, ông trời đối xử với cô quá tốt rồi, vì ông trời đã đưa thứ tốt đẹp nhất đến trước mặt cô! "Sao thế? Nếu sau này có một ngày, em buộc phải rời khỏi anh, em chắc chắn sẽ đau lòng chết thôi."
Tiêu Diệp Nhiên chủ động ôm lấy vai anh, cả người vùi trong lòng ngực anh, tham lam hít lấy hít để mùi vị của anh, hưởng thụ sự ấm áp của anh.
Mùi vị này, nhiệt độ cơ thể này, cô phải nhớ cả đời.
"Nếu thật sự có ngày đó, em không được chết, vì anh sẽ đi tìm em, chân trời góc biển, anh cũng sẽ đi tìm em”
Cố Mặc Đình ôm cô thật chặt, nụ hôn êm ái in lên mặt cô, sau đó giọng nói thay đổi: “Tất nhiên, anh sẽ cố gắng tránh để điều này xảy ra, bởi vì anh không thể nào tưởng tượng cái ngày nếu không có anh bên cạnh, em sẽ thành thế nào”
Người trong lòng anh, anh chỉ muốn khóa cô thật chặt ở bên cạnh, cả đời cũng không rời.
Tiêu Diệp Nhiên ngọt ngào cư: u thật sự có ngày đó, vậy em sẽ đứng ở nơi chói mắt nhất để anh nhìn thấy, như
thế thì anh chắc chắn sẽ tìm được em”
"Một lời đã định!”
Nói đến mức đ ộng tình, anh cười ôm ngang cô đi lên lầu, vào phòng.
Bên ngoài cửa sổ, bóng đêm rất dịu dàng, bên trong căn phòng, cảnh xuân tràn đầy.
Sự trả thù của Tô Nhã An đến chậm hơn tưởng tượng, mấy ngày tiếp theo cũng không thấy cô ta có hành động gì.
Nhưng mà Tiêu Diệp Nhiên rất rõ, đây chỉ là sự im lặng trước cơn bão mà thôi, Tô Nhã An, không thể dễ dàng bỏ qua cho cô được.
Sự thật cũng giống như suy nghĩ của Tiêu Diệp Nhiên, không phải Tô Nhã An không trả thù, mà chỉ là cô ta đang tìm thời cơ thích hợp để ra tay.
Ở Thời Thụy, dù sao Tô Nhã An cũng nắm quyền trong tay, cô ta có quá nhiều chỗ để làm bừa, tùy tiện một cái cũng có thể làm cho Tiêu Diệp Nhiên vạn kiếp bất phục.
Chỉ là cô ta đang đợi, đợi cơ hội tốt nhất để đối phó Tiêu Diệp Nhiên!
Mà trong mấy ngày này, Thời Thụy lại xảy ra một chuyện lớn.
Sáng sớm hôm nay, Tiêu Diệp Nhiên vừa tới phòng làm việc thì lập tức chìm ngập trong một đống chuyện phiếm. "Nghe nói chưa? Quản lí cấp cao của công ty chúng ta lại thay đổi rồi"