Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 286




Không ít người thậm chí ở trong lòng phỉ nhổ, Tiêu Diệp Nhiên này thật sự là kẻ gây họa, đi tới đâu, cũng đắc tội với người ta.

Tiêu Diệp Nhiên đã sớm nghĩ tới cô ta sẽ nói như vậy, đứng tại chỗ cười lạnh một tiếng: “Tổng giám đốc thật là lớn mắt, có điều cô muốn hủy bỏ chức vị của tôi, sợ rằng vẫn chưa có tư cách này. Ban đầu, quyết định thăng chức cho tôi, là quyết định của hội đồng quản trị, có bản lĩnh, cô đi tới đó nói đi, ở đây ra oai phong gì chứ?”

“Cô nói gì?

Từng câu nói chống đối của Tiêu Diệp Nhiên, làm sắc mặt Tô Nhã An lập tức âm trầm xuống.

Người ngoài cũng xôn xao, rối rít vì Tiêu Diệp Nhiên bật lại Tô Nhã An, mà cảm thấy không tưởng tượng nổi. Người phụ nữ này, lá gan cũng quá lớn rồi đấy? Còn muốn lăn lộn ở công ty hay không vậy?

“Tô Tổng, cô tôi đều là người quen, tại chỗ nhiều người như vậy, cô càng muốn khai đao với tôi, không phải là vì hả giận cho Cố Tống Vy sao? Ha ha, nói thật là dễ nghe, tuổi nghề cái gì, phong độ không tốt. Đó cùng lắm là cái cớ, Tiêu Diệp Nhiên tôi tận tâm tận lực làm việc cho công ‡y, thành tích cũng quá rõ ràng, cô muốn mượn thế giở trò âm mưu, tôi chỉ có thể nói, cô tìm lộn người rồi!”

Đối với ánh mắt kinh ngạc của người ngoài, Tiêu Diệp Nhiên không thèm để ý.

Tô Nhã An muốn cậy thế mạnh, vậy cô càng phải mạnh hơn cô ta, cô trái lại muốn nhìn xem, cô ta rốt cuộc làm gì được cô không!

Tĩnh mịch!

Toàn bộ đại sảnh hội nghị một mảng tĩnh mịch, trong không khí thậm chí mơ hồ có dấu hiệu mùi thuốc súng thiêu đốt.

Tất cả mọi người đều không dám lên tiếng, rất sợ vừa mở miệng sẽ dẫn đến hỏa thiêu thân.

Sắc mặt Tô Nhã An xanh mét.

Thân là tổng giám đốc, cô ta quyền cao chức trọng, cho. dù muốn đuổi Tiêu Diệp Nhiên, vậy tuyệt đối cũng sẽ không có người dám nói câu thứ hai.

Nhưng mà, Tiêu Diệp Nhiên không khách khí chỉ rõ cô ta thiên vị như vậy, nếu như lúc này cô ta thật sự đuổi cô, vậy thì sau này khẳng định mọi người đều sẽ không phục. Trong lòng Tô Nhã An tràn đầy lửa giận.

Với thân phận của cô ta, đi tới đâu, không phải đều có một đám a dua nịnh nọt sao?

Nhưng cô ta thế nào cũng không nghĩ tới, Tiêu Diệp Nhiên trước kia nhu nhu nhược nhược, thấy cô ta cũng phải ngoan ngoãn gọi một tiếng “chị Nhã An ” lại dám ngay trước mặt mọi người, đánh vào mặt cô ta như vậy.

Giỏi cho Tiêu Diệp Nhiên mài!

“Tiêu Diệp Nhiên, nơi này là công ty, không phải chỗ cô chơi đùa hống hách. Còn nữa, đây chính là thái độ cô đối với cấp trên sao?”

Tô Nhã An trầm mặc hồi lâu, miễn cưỡng đè x uống lửa giận trong lòng, trách mắng Tiêu Diệp Nhiên.

“Cấp trên tốt, tôi tự nhiên sẽ đối đãi tôn kính, nhưng mà... Cô được tính sao?”

Tiêu Diệp Nhiên liên tục cười lạnh, tiếp tục lên tiếng chỉ trích: “Tất cả đồng nghiệp ngồi ở đây, có thể làm được vị trí hôm nay, không biết bỏ ra bao nhiêu cố gắng và gian khổ, một mình cô mới vừa lên chức tổng giám đốc, đã muốn bóp ch3t thành quả khổ cực người khác có được. Tôi ngược lại muốn hỏi cô một chút, chúng ta một không tổn hại lợi ích công ty, hai không sống lười biếng, vị trí này, đều là nhờ thực lực của bản thân có được, cô dựa vào cái gì nói bỏ là bỏ?” Lời nói của Tiêu Diệp Nhiên, đúng là nói trúng tim đen.