Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 229




Chương 229

Tống An Kỳ ho điên ho cuồng, cố gắng kềm chế cảm giác buồn cười trong lòng mình.

Tiêu Tiêu nhìn hai người bọn họ, ánh mắt lộ ra vẻ hờn giận.

Tiêu Diệp Nhiên nhìn thấy thế bèn nghiêm túc trở lại, cô ân cần nói: “Bây giờ tên lưu manh ấy đang ở đâu? Không làm gì cậu chứ?”

“Ồ, ở ngay đây đây nè!”

Tiêu Tiêu bực bội trừng mắt nhìn về phía sau lưng.

Tiêu Diệp Nhiên và Tống An Kỳ rồi đưa mắt nhìn về phía cô ấy chỉ, gương mặt bất đắc dĩ của người kia lập tức đập vào mắt bọn họ.

Tiêu Diệp Nhiên lập tức sững sờ: “Cố Thanh Chiêu à?”

Tống An Kỳ tỏ vẻ ngạc nhiên: “Anh ta chính là tên lưu manh đó sao?”

“Là anh ta đó! Sao hả? Các cậu quen người này à?”

Tiêu Tiêu chớp mắt, nhìn hai người họ với vẻ ngạc nhiên.

Tiêu Diệp Nhiên gật đầu, cô nhìn Cố Thanh Chiêu với vẻ đùa bỡn.

Ban nãy nhìn thấy Tiêu Diệp Nhiên xuất hiện ở đây, Cố Thanh Chiêu cũng cảm thấy hơi ngạc nhiên.

Có điều nghe bọn họ nói chuyện với nhau, anh ta cũng có thể đoán ra được người con gái được gọi là Tiêu Tiêu ấy khá thân với Tiêu Diệp Nhiên, lần này bị cô nhìn thấy, anh ta cứ nhấp nhổm ngồi không yên.

“Chị dâu, chị đừng nghe cô ta nói bậy, chuyện giữa em và cô ta chỉ là chuyện ngoài ý muốn mà thôi. Người như tôi đây, muốn phụ nữ như thế nào mà chẳng được? Sao có thể đi sàm sỡ cô ta kia chứ?”

Cố Thanh Chiêu bĩu môi, vội vàng giải thích, cố gắng bảo vệ hình tượng của mình.

Buồn cười!

Mặc dù bình thường anh ta hơi ngang ngược, nhưng cũng không phải là hạng đàn ông đê tiện có thể đùa bỡn phụ nữ, nếu như bị đổ tội danh này lên đầu, anh ta biết phải lăn lộn tiếp thế nào đây!

“Chị dâu?”

Nghe thấy Cố Thanh Chiêu gọi Tiêu Diệp Nhiên như thế, Tiêu Tiêu trừng to mắt, cô ấy cảm thấy hết sức bất ngờ: “Chuyện gì thế Diệp Nhiên, tại sao tên lưu manh lại gọi cậu như thế?”

Tiêu Diệp Nhiên nhún vai: “Bởi vì anh ta là em chồng của tớ, Cố Thanh Chiêu.”

“Thế…”

Tiêu Tiêu sững sờ, uổng công cô ấy nằng nặc không chịu buông tha suốt một buổi trời, kết quả hai người lại là người nhà đấy à?

Mẹ kiếp! Không đúng! Cái tên này không phải là người nhà của mình!

Sau khi ngẩn ra một lúc, cuối cùng Tiêu Tiêu cũng đã bình tĩnh trở lại, cô ấy hừ một tiếng: “Nể tình anh là em chồng của Diệp Nhiên, tôi có thể không tính toán với anh nữa, nhưng đừng nghĩ rằng tôi sẽ tha thứ cho anh như thế, nếu còn có lần sau thì tôi sẽ cắt tay của anh.”

Lời dọa dẫm của Tiêu Tiêu không hề có sức uy hiếp gì với cậu ấm như Cố Thanh Chiêu.

Bởi thế, sau khi nghe xong, anh ta dứt khoát bĩu môi: “Yên tâm đi, tôi muốn phụ nữ gì mà không có, lẽ nào lại thiếu cô à?”

“Anh…”

Tiêu Tiêu không khỏi cảm thấy tức giận.