Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 220




Chương 220

Anh chiếm hữu cô từng tấc từng tấc một, khiến cho cô làm như thế nào cũng không thể ngăn được nước mắt.

Anh dịu dàng trấn an bên tai của cô, từng chút từng chút hòa vào tâm hồn của cô, thật lâu vẫn không tiêu tan.

Tối hôm nay, Tiêu Diệp Nhiên mệt mỏi gần như mở mắt không ra, trong ý thức mơ mơ màng màng, cô chỉ biết là có một cơ thể ấm áp luôn ôm cô vào trong ngực, mang đến cho cô sự ấm áp vô hạn.

Hôm sau, Tiêu Diệp Nhiên tỉnh dậy từ trong ngực của Cố Mặc Đình.

Nhìn thấy lồng ngực rắn chắc của người đàn ông ở trước mắt, cô hơi hốt hoảng, trong đầu xuất hiện cảnh tượng ngày hôm qua một cách đứt quãng. Người đàn ông thở dốc, giọt mồ hôi nóng hổi, còn có những hình ảnh khiến cho người ta cảm thấy xấu hổ nữa…

Tiêu Diệp Nhiên cũng không hề hối hận vì quyết định của mình.

Đối với cô bây giờ mà nói, Cố Mặc Đình là tất cả tương lai của cô, cô sẽ không còn cô đơn một mình, cô đã có chỗ để mình dựa vào.

Tiêu Diệp Nhiên ở nhà thủ thỉ ấm áp với Cố Mặc Đình cả một ngày, tắt điện thoại, cũng cắt đứt tất cả tin tức của thế giới bên ngoài.

Nhưng mà cô lại không biết, ngày hôm nay thế giới ở bên ngoài đã lật trời rồi.

Sáng sớm ngày thứ ba, cuộc họp thường niên của Thời Thụy, Tiêu Diệp Nhiên trở lại công ty đi làm như ngày bình thường, kết quả Tống An Kỳ vô cùng lo lắng mà xông lại nói với cô rằng: “Tiêu Diệp Nhiên, cậu đã gây ra họa lớn rồi!”

“Tớ gây ra họa lớn gì vậy?”

Tiêu Diệp Nhiên mờ mịt không hiểu, trong lòng tự nhủ lúc này mình mới đến công ty, còn chưa có làm chuyện gì hết mà.

“Haiz, tự cậu xem Facebook của cậu một chút đi.”

Tống An Kỳ thở dài, biểu cảm có chút đông cứng.

Tiêu Diệp Nhiên tò mò nhìn cô ấy một chút, vội vàng mở Facebook ra.

Vừa nhìn một cái, cô liền bị giật mình tại chỗ.

Cô chỉ thấy bài viết đầu tiên trên Facebook của mình có nội dung là: Cố Mặc Đình, ông chồng quốc dân, ảnh chụp chính diện tại hiện trường, đẹp trai quá đi thôi hà!

Phía dưới hàng chữ này còn kèm theo hai tấm hình của Cố Mặc Đình.

Rất nhanh, Tiêu Diệp Nhiên liền nhận ra đây là bức ảnh chụp trong bữa tiệc họp mặt thường niên hôm đó.

“Đây là có chuyện gì vậy?” Sắc mặt của Tiêu Diệp Nhiên hơi thay đổi một chút.

“Thì như cậu đã thấy đó, sáng sớm ngày hôm trước cậu đăng ảnh chụp của tổng giám đốc Cố lên Facebook, sau đó trên mạng liền sôi trào, với hàng triệu lượt chia sẻ và bình luận, mấy cư dân mạng rất là hào hứng, có điều là tất cả những người trong ngành giải trí đều đang chờ xem sự xui xẻo của cậu đó.”

Tống An Kỳ thở dài, nhìn vẻ mặt không bình thường của Tiêu Diệp Nhiên: “Hôm qua tớ vốn muốn nói cho cậu rồi, nhưng mà vẫn cứ không liên lạc được với cậu.”

Sắc mặt của Tiêu Diệp Nhiên hơi âm trầm: “Ảnh chụp này căn bản không phải là do tớ đăng.”

“Tớ biết không phải là do cậu đăng, nhưng mà bây giờ nói những lời này cũng vô dụng thôi. Trước tiên cậu cần phải nghĩ cách để giải quyết những chuyện này.”

Tống An Kỳ dừng lại một chút, thận trọng nói: “Nếu không thì trước tiên cậu thương lượng cách giải quyết với tổng giám đốc Cố nhà cậu trước đi.”

“Bây giờ ngoại trừ tìm anh ấy ra hình như cũng không còn cách nào khác.”