Nuông Chiều Em Đến Nghiện

Chương 213




Chương 213

“Tuỳ em.”

Cố Mặc Đình cũng trả lời không chút do dự, sau đó hai người tách ra, cúi chào nhau một cách lịch sự, giống như hai người bạn tôn trọng nhau.

“Một giờ sau anh sẽ về nhà. Đến lúc đó phu nhân có thể kiếm cớ để ra ngoài trước không. Anh sẽ ở dưới lầu đợi em.”

“Được.” Tiêu Diệp Nhiên gật đầu, có chút tiếc nuối nói: “Thật đáng tiếc, ngày đẹp nên rượu ngon, nếu không phải địa điểm không thích hợp, thật sự muốn cùng Mặc Đình uống hai ly.”

“Em có thể uống ở đây, anh sẽ ở chỗ em có thể nhìn thấy, kính rượu em.”

“Ừm.”

Sau khi Cố Mặc Đình tách ra, Tiêu Diệp Nhiên vui vẻ trở về bên cạnh Tống An Kỳ.

Tống An Kỳ giơ điện thoại di động lên nháy mắt với cô nói: “Tiêu Diệp Nhiên, vừa rồi tớ đã quay lại đoạn video khiêu vũ giữa cậu và tổng giám đốc Cố nhà cậu, cậu có muốn xem không?”

Ánh mắt Tiêu Diệp Nhiên nhất thời sáng lên: “Thật sao? Đương nhiên là muốn rồi, nhanh gửi đến điện thoại của tớ.”

“Không thành vấn đề, tính cho cậu một cái giá hữu nghị, một cái ba triệu được không?”

“Mẹ kiếp!”

Không vui liếc cô một cái, Tiêu Diệp Nhiên đưa điện thoại cho cô, bảo Tống An Kỳ nhanh chóng gửi qua, sau đó cầm lấy hai ly rượu từ trong tay người phục vụ bên cạnh, nói: “Ly rượu này coi như phần thưởng, không cần trả tiền!”

“Dù sao cậu cũng là vợ của tổng giám đốc Hoàng Đình, thật keo kiệt!”

Tống An Kỳ bĩu môi, nhưng vẫn ngoan ngoãn gửi video đến điện thoại cô.

Tiêu Diệp Nhiên nhấp một ngụm rượu, cười với Tống An Kỳ: “Không tìm cậu tính phí xâm phạm quyền hình ảnh cá nhân đã tốt lắm rồi, còn dám dọa dẫm tớ.”

“Không có công lao cũng có khổ lao, nếu nói tớ dọa dẫm cậu, vậy trả video lại cho tớ!”

“Ở trong điện thoại của tớ, thì là của tớ rồi.”

“Tiêu Diệp Nhiên, coi như cậu ác!” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hai người vừa cười vừa nháo, khoảng hai mươi phút sau, Tiêu Diệp Nhiên đã uống hết bảy tám ly rượu vang đỏ lúc nào không biết.

Cô hơi say, đến phòng vệ sinh rửa mặt xong liền đi vào trong buồng vệ sinh, kết quả vừa định đi ra ngoài, liền nghe thấy tiếng cửa phòng vệ sinh phát ra một tiếng “cạch.”

Trong lòng Tiêu Diệp Nhiên sợ hãi, vội vàng mở cửa ra, nhưng lại không thể mở ra được.

Không xong rồi!

Trong lòng Tiêu Diệp Nhiên thầm kêu lên, cô phát hiện có người khóa cửa lại từ bên ngoài, mà cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập.

“Người bên ngoài là ai? Các người muốn làm gì? Thả tôi ra!”

Rầm, rầm, rầm —

Tiêu Diệp Nhiên vừa sợ lại tức giận dùng sức gõ cửa.

Cô vừa dùng lực thì lập tức có cảm giác trời đất quay cuồng.